Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 453: Giữ Bạc Giúp Tôi

Cập nhật lúc: 06/09/2025 10:33

“Tôi vào phủ nha, trên người không thể mang theo quá nhiều đồ. Trong tay nải này có bạc và một ít vật dụng cá nhân, tôi gửi anh giữ trước. Dù sao anh cũng đi Tây Nam, đến lúc đó đưa lại cho tôi.”

Thư Dư tháo chiếc tay nải vẫn luôn mang bên mình đưa cho anh.

Triệu Tích tò mò hỏi: “Bao nhiêu bạc vậy?”

Thư Dư giơ hai ngón tay.

Triệu Tích: “Hai ngàn lượng à, cũng đủ dùng rồi.”

Thư Dư không nói gì, chỉ nhìn Mạnh Duẫn Tranh: “Làm phiền anh.”

Mạnh Duẫn Tranh im lặng một lát rồi bật cười: “Cô tin tưởng tôi thật đấy.”

“Tôi không tin anh thì còn tin được ai?” Thực ra, bên trong áo lót, Thư Dư có may mấy cái túi ẩn, giấu được một trăm lượng ngân phiếu. Cô chỉ có thể giấu được chừng đó.

Sau này nếu bị phát hiện, cô có thể nói rằng đó là số tiền mình lén tích cóp được trước khi rời khỏi Thư gia.

Là Tam tiểu thư nhà họ Thư, dù không được sủng ái, nhưng ra ngoài vẫn có chút trang sức. Đem đi bán đi một chút để có được một trăm lượng bạc cũng là chuyện hợp lý.

Mạnh Duẫn Tranh nhận lấy tay nải của cô, đảm bảo: “Cô yên tâm, tôi sẽ giữ đồ của cô cẩn thận. Chậm nhất là hai ngày sau khi cô bị đi đày, tôi sẽ tìm cơ hội gặp cô. Lúc đó cô cần gì thì cứ nói với tôi.”

“Vâng, cảm ơn.” Thư Dư cười, rồi đưa cho anh một tờ giấy. “Bên trong có một túi tiền, trong đó có mấy chục lượng bạc vụn. Chờ tôi đi rồi, anh giúp tôi theo địa chỉ trên giấy, chôn chúng xuống đất ở những nơi khác nhau.”

Mạnh Duẫn Tranh không hiểu: “Tại sao?”

“Để đề phòng bất trắc, đến lúc đó tôi sẽ có việc cần dùng.”

Mạnh Duẫn Tranh không hỏi thêm nữa, gật đầu đồng ý.

Thư Dư yên tâm hơn nhiều, cô lưu luyến nhìn chiếc tay nải.

Bên trong ngoài ngân phiếu ra còn có quần áo thay giặt và đồ hóa trang, đủ thứ lặt vặt, tuy không nhiều nhưng đều rất hữu dụng.

Thư Dư hít một hơi thật sâu, xoay người bước lên chiếc xe ngựa của cấp dưới Kinh đại nhân.

Mạnh Duẫn Tranh đứng phía sau, nhìn chiếc xe của họ đi mỗi lúc một xa. Một lát sau, anh cũng cùng Triệu Tích lên xe, đi theo sau họ ở một khoảng cách xa.

Xe ngựa vào thành, Thư Dư cảm nhận rõ ràng tiếng người trở nên huyên náo.

Cảm giác náo nhiệt ập đến, cô khẽ nhắm mắt, tựa vào thành xe lắc lư suốt quãng đường đến cửa sau phủ nha.

Người đánh xe nói nhỏ từ bên ngoài: “Cô nương, đến nơi rồi.”

Dừng một chút, ông ta lại nói tiếp: “Xin cô nương lượng thứ, thuộc hạ phải vào trong trói cô nương lại mới được, để tránh người khác nghi ngờ.”

Thư Dư hiểu: “Được.”

Người đánh xe liền vén rèm lên, dùng dây thừng trói chặt hai tay cô. Khi ra ngoài, sắc mặt ông ta trở nên lạnh lùng: “Ra đây!!”

Thư Dư run rẩy bước xuống xe, người đánh xe đẩy cô một cái, hai người một trước một sau đi vào phủ nha.

Phủ nha rất lớn, người đánh xe thỉnh thoảng lại mắng cô vài câu, đồng thời nói nhỏ cho cô biết: “Lát nữa vào đại sảnh, sẽ có ba vị đại nhân thẩm vấn cô, cô cứ tùy cơ ứng biến. Kinh đại nhân khoảng bốn mươi tuổi, là người cao nhất trong ba người. Người của Nhị hoàng tử lùn nhất, người của Tam hoàng tử có râu, mắt hẹp dài, lát nữa cô chú ý một chút.”

“Được, cảm ơn.”

Không lâu sau, hai người đã vào đến đại sảnh.

Kinh đại nhân và hai người kia vốn đang nói chuyện, thấy cô vào, họ đồng loạt nhìn về phía cô.

Thư Dư lập tức rụt cổ lại, lùi về sau hai bước.

Người đánh xe cung kính chắp tay với ba người: “Thưa các đại nhân, đã đưa được vị Tam cô nương con vợ lẽ của Thư gia về.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.