Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ở Niên Đại Nằm Vùng - Chương 12: Nghiên Nghiên Cuối Cùng Cũng Được Ăn Một Bữa No

Cập nhật lúc: 29/10/2025 04:56

Triệu Hồng Mai và Lý Diễm Lệ đi mua sắm trên huyện, đã xin giấy chứng nhận từ trưởng thôn, sáng sớm đã đi nhờ xe bò của thôn.

Ban ngày Chu Nghiên vốn không có việc gì, nhưng lúc trò chuyện với thím Trương Thúy Phương, đối phương nói chú Lý hôm nay cũng phải lên huyện để kiểm tra, sửa chữa máy kéo.

"Vậy cháu có thể đi theo xem một chút được không ạ, chỉ là muốn mua ít đồ, tiện thể báo bình an cho gia đình."

Chu Nghiên buộc tóc đuôi ngựa, môi hồng răng trắng, mày ngài mắt ngọc, một bộ dạng ngoan ngoãn rất được lòng các bậc trưởng bối.

"Có gì mà không được, chỉ cần không qua đêm ở ngoài thì ngay cả giấy chứng nhận cũng không cần. Nói với chú Lý một tiếng là chú ấy mang cháu đi thôi." Trương Thúy Phương nói rồi kéo Chu Nghiên đi về phía sân hợp tác xã.

Vừa lúc trưởng thôn cũng ở đó, nghe nói Chu Nghiên muốn lên huyện liền đồng ý rất nhanh.

Nhóm thanh niên trí thức mới đến thôn còn chưa ra ngoài lần nào, mua sắm thêm ít đồ dùng sinh hoạt, báo bình an cho gia đình đều là chuyện bình thường.

Chu Nghiên đi theo chú Lý ngồi trên thùng máy kéo, một giờ sau đã từ trong thôn đến được huyện.

Chu Nghiên xuống xe ở cửa bưu điện, hẹn với chú Lý địa điểm trở về vào buổi tối rồi tạm thời tách ra.

Trên huyện quả thật sầm uất hơn một chút. Chu Nghiên trước tiên vào bưu điện mua giấy viết thư và tem, dựa vào bàn ghế bên trong viết thư gửi về Vân Kinh.

Thư gửi cho nhà bà ngoại và bà nội đều kể rõ tình hình trong thôn. Tuy bà nội của nguyên chủ có thể không mấy quan tâm, nhưng Chu Nghiên vẫn viết cho bà một lá thư.

Chờ thư được đăng ký xong, Chu Nghiên mới hỏi nhân viên bưu điện địa chỉ của Hợp tác xã, rồi từ từ đi đến đó.

"Tòa nhà Hồng Tinh" là trung tâm thương mại công hữu duy nhất trên huyện, bên trong có đủ cả gạo, bột, dầu, lương thực, chăn ga gối đệm, nồi niêu xoong chảo... thứ gì cũng có.

Chu Nghiên đi đến khu vực bán giày và quần áo trước, mua hai đôi giày vải vừa chân và hai bộ quần áo vải bông có thể mặc khi xuống đồng.

Giày vải hiện tại, loại có thêu hoa hồng nhỏ đã được xem là kiểu dáng độc đáo nhất.

Chu Nghiên chỉ cần tiện lợi khi xuống đồng, nên mua loại bình thường và rẻ nhất.

Người bán hàng thấy Chu Nghiên mua nhiều, lúc đi còn tặng cô một cái túi đựng.

Mua quần áo xong, Chu Nghiên lại mua chậu rửa mặt, phích nước nóng, và khăn mặt cùng các đồ dùng sinh hoạt khác.

Trước đây những thứ này cô đều chưa chuẩn bị, rất nhiều thứ phải mượn của người khác, rất bất tiện.

Sau khi mua sắm xong đồ dùng hàng ngày, Chu Nghiên mới đi đến khu thực phẩm, nhìn sữa mạch nha và kẹo sữa Thỏ Trắng trên kệ hàng mà nuốt nước bọt.

Ăn đồ ngọt thật sự có thể mang lại cảm giác hạnh phúc.

Cô mua một túi lớn kẹo hỗn hợp, được gói chặt bằng giấy dai. Đến nơi không có ai, Chu Nghiên liền lập tức cất vào không gian.

Ngoài kẹo và đồ dinh dưỡng, cô còn mua mấy cân quýt, táo...

Kỳ lạ là dưa hấu ở đây rất ít, thỉnh thoảng có cửa hàng bày ra trước cửa, đều buộc dải lụa đỏ, giá cả đắt một cách kỳ lạ.

Chu Nghiên lặng lẽ dời mắt, cuối cùng mua hai bình rượu mạnh và hai cây t.h.u.ố.c lá tốt.

Những thứ này là chuẩn bị để tặng cho nhà trưởng thôn, dù sao người ta cũng đã bận rộn lo toan chuyện xây nhà cho cô, rất vất vả.

Từ Hợp tác xã ra, trong không gian của Chu Nghiên đã có thêm rất nhiều đồ ăn vặt.

Thời gian còn sớm, Chu Nghiên chuẩn bị đi đến quán ăn quốc doanh để ăn một bữa ngon.

Dù sao bây giờ trong tay cô không thiếu phiếu gạo và tiền.

Hiện tại đang là giữa trưa, quán ăn rất đông người.

Bước chân của Chu Nghiên có chút do dự, nhìn bên trong dường như không còn chỗ ngồi, lẽ nào phải ngồi chung bàn với người khác.

Trong lúc do dự, vừa lúc một bàn khách ở trong góc đi ra, Chu Nghiên lập tức đến ngồi vào.

Xem ra vận may của mình cũng không tệ.

"Xin chào, xin hỏi cô cần dùng gì ạ?" Người phục vụ trên mặt tràn đầy nụ cười nhiệt tình, đưa cho Chu Nghiên một thực đơn.

Chu Nghiên cúi đầu, nhìn giá cả trên đó, cao hơn nhiều so với chi tiêu trong thôn.

Một phần thịt heo bọc bột chiên giòn giá tám hào, một phần cà tím xào giá năm hào, còn những món thịt như giò heo, gà hầm, vịt hầm... giá đều từ một đồng rưỡi đến hai đồng, cơm cũng giá hai hào.

Chu Nghiên chỉ có một mình, nhưng cô có thể cho đồ ăn đã làm xong vào không gian để bảo quản, sẽ không bị hỏng.

Cô gọi hai món mặn, một món canh và một bát cơm để ăn tại chỗ. Lại gọi thêm vài món mặn khác để gói mang về.

Người phục vụ trẻ tuổi ghi lại thực đơn, ngạc nhiên liếc nhìn Chu Nghiên.

Cô gái nhỏ này là từ đơn vị nào ra mua cơm vậy, không thì sao có thể gọi nhiều như thế.

Tuy hiện tại các đơn vị đều có nhà ăn riêng, nhưng những công nhân cấp cao có điều kiện hơn một chút vẫn thích đồ ăn bên ngoài, thỉnh thoảng sẽ ra ngoài cải thiện bữa ăn, không có thời gian thì gói mang về xưởng.

"Cô chờ một lát, đồ ăn sẽ có ngay."

Người phục vụ ghi xong thực đơn mỉm cười gật đầu, sau đó quay người đi về phía cửa sổ bếp sau.

Quán ăn này có hai tầng, tầng một ồn ào hơn một chút, nhưng môi trường cũng không tệ, sáng sủa sạch sẽ, bát đũa sạch sẽ.

Đồ ăn được dọn lên bàn, tay nghề của đầu bếp tuyệt vời, sắc hương vị đều đủ cả.

Thịt thái mỏng xào và món tam tiên (khoai tây, cà tím, ớt xanh) thơm nức mũi. Chu Nghiên bưng bát, từ từ gắp thức ăn.

Động tác của cô không nhanh không chậm, khi ăn cơm rất im lặng, hiếm khi phát ra tiếng va chạm của bát đũa, cực kỳ giống tiểu thư khuê các thời xưa.

Trên tầng hai, từ khúc quanh của cầu thang, vài thanh niên nam giới đi xuống.

Tiếu Kình trong bộ quân phục màu xanh lục, bước chân vững vàng, phía sau là hai binh sĩ đi cùng.

Lúc này, Tiếu Kình vừa xuống cầu thang vừa nói chuyện với người trẻ tuổi dáng người cao thẳng như ngọc bên cạnh.

Người trẻ tuổi đó thân hình thẳng tắp như cây tùng, khí chất tao nhã. Một chiếc áo sơ mi trắng bình thường được anh mặc lên trông như hàng hiệu, vô cùng bắt mắt.

Điều hấp dẫn hơn nữa là khuôn mặt đẹp trai đó, mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, môi như d.a.o cắt, tuấn mỹ mà vô cùng rắn rỏi. Chỉ cần lộ mặt đã khiến cô bé ở quầy thu ngân hồn xiêu phách lạc.

Người phục vụ vội vàng liếc nhìn rồi nhanh chóng cúi đầu, thầm nghĩ đây là đại minh tinh điện ảnh nào vậy, không thì sao lại đẹp trai đến thế.

"Thẩm Tuyển à, chuyện đó không vội được. Nhưng nếu người đã đến vùng Đông Bắc này, tôi tuyệt đối sẽ không để hắn chạy thoát."

Tiếu Kình vì đang ở bên ngoài nên không tiết lộ nhiều thông tin, nhưng giọng điệu thì tuyệt đối ủng hộ và phối hợp công việc của đối phương.

"Vậy phiền liên đội trưởng Tiếu rồi."

Thẩm Tuyển mở miệng, giọng nói trong như ngọc thạch va vào nhau, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, vừa thanh cao lại vừa có chút ngổ ngáo của tuổi trẻ.

Mấy người họ xuống đến tầng một, Thẩm Tuyển dường như có cảm giác gì đó ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua cô gái nhỏ đang im lặng ăn cơm trong góc.

Ồ, người quen!

Thẩm Tuyển và Tiếu Kình cùng nhau đi ra cửa quán ăn. Chờ Tiếu Kình lên xe, Thẩm Tuyển dừng bước: "Liên đội trưởng Tiếu, tôi bên này còn chút việc riêng phải làm, không đi cùng được."

"Vậy được, có việc gì cứ gọi."

Tiếu Kình tuy lớn hơn vài tuổi, nhưng đối với vị đại thiếu gia nhà họ Thẩm này, thật sự không thể nhìn thấu được.

Đúng là không hổ danh người thừa kế do đám lão già ở Vân Kinh bồi dưỡng ra.

Chờ xe của Tiếu Kình đi khỏi, Thẩm Tuyển mới chậm rãi quay người bước vào quán ăn vừa mới ra, chỉ là vừa bước vào đã khựng lại.

Cô gái nhỏ ngồi ăn cơm vài phút trước, bây giờ đã không còn bóng dáng.

Thẩm Tuyển: "..."

"Người ngồi ở đây lúc nãy đâu rồi?" Thẩm Tuyển hỏi người phục vụ.

"A... người đó đi rồi ạ..."

Mặt người phục vụ càng đỏ hơn, nhưng không dám nhìn thẳng vào mặt đối phương nữa.

...

Bên này, Chu Nghiên ăn uống no đủ, đến nơi hẹn với chú Lý chờ đợi, ngồi xổm bên lề đường, trong tay còn cầm một chai nước có ga giá hai hào uống một cách sung sướng.

Hôm nay là một trong số ít những bữa no mà cô được ăn sau khi xuyên qua, đáng để kỷ niệm.

Chú Lý dường như bị việc gì đó trì hoãn, Chu Nghiên đợi một lúc lâu cũng không thấy bóng dáng máy kéo của thôn.

Ven đường có những người bán hàng rong, buổi chiều bán xong đồ cũng bắt đầu dọn hàng rời đi.

Dần dần, người trên đường phố ngày càng ít.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.