Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1227

Cập nhật lúc: 04/09/2025 22:10

Mặt Yến Tử Linh sa sầm. Tiếng thét điên cuồng của tinh linh cây liễu cứ liên tục vọng đến. Nàng một tay ôm chặt hoa Thương Tâm vào lòng, một tay kéo Phong Tiêu, vận sức bay lên. "Bạc, mau đuổi theo!"

Con sư tử ngốc này đã chọc giận tinh linh cây liễu, bây giờ không chạy, e rằng hôm nay đến cả hoa Thương Tâm cũng đừng hòng mang đi.

Tinh linh cây liễu liều mạng đuổi theo, còn Yến Tử Linh, Phong Tiêu, Vàng và Bạc thì cắm đầu cắm cổ chạy trốn. Cuối cùng, họ cũng thoát ra khỏi Bách Hoa Cốc.

Tại quán trọ dưới chân núi Minh Không, Vàng uống liền mấy ly trà ừng ực, vỗ n.g.ự.c trấn an. "Không ngờ ông lão râu bạc đó nổi điên lên lại lợi hại như vậy, mệt c.h.ế.t ta rồi."

"Cậu còn dám nói nữa à." – Yến Tử Linh lườm Vàng một cái – "Tiểu kim gia, nếu không phải cậu phá tan nửa cái Tàng Bảo Các của người ta, ông ấy cũng sẽ không đuổi g.i.ế.c chúng ta."

Vàng đảo mắt, lý sự: "Ta mới phá có nửa cái Tàng Bảo Các của ông ta thôi mà, đúng là đồ keo kiệt."

"Tiểu kim kim, chuyện này đúng là cậu sai rồi." – Lần này, Bạc cũng không bênh vực Vàng nữa.

Yến Tử Linh cười hì hì, tưởng rằng hồ ly nhỏ đang nói giúp mình. "Tiểu kim gia, cậu nghe chưa, Bạc cũng nói vậy đó."

Bạc gật gật đầu, nói tiếp lời nàng, vẻ mặt ai oán nhìn Vàng. "Tiểu kim kim, cậu biết trong Tàng Bảo Các của ông lão cây liễu có nhiều đồ ăn ngon như vậy, tại sao lại không rủ ta đi cùng? Trong lòng cậu không có ta, hu hu..."

"Khụ!" – Yến Tử Linh đang ngậm trà trong miệng liền phun cả ra.

Đúng là hai cái đồ tham ăn!

"...Linh Nhi... đừng buồn." – Phong Tiêu vụng về giúp nàng lau vệt nước trên vạt áo – "Ta... giúp Linh Nhi."

Hành động vụng về của Phong Tiêu phản chiếu trong đôi mắt tím của Yến Tử Linh, khiến lòng nàng ấm áp lạ thường. "Anh Phong Tiêu giúp Linh Nhi, Linh Nhi không buồn nữa."

Một lúc sau, chắc chắn rằng tinh linh cây liễu không đuổi theo, Vàng mới lôi từ trong tay áo ra một chiếc bình lưu ly cỡ bằng bàn tay, đưa đến trước mặt Yến Tử Linh.

"Vàng, đây là cái gì?" – Yến Tử Linh nhìn chằm chằm vào một làn sương trắng bên trong chiếc bình.

Tuân Triệt đã rời Đại Yến từ nhiều năm trước để đi chu du các nước, Yến Tử Linh từ khi sinh ra đến giờ chưa từng gặp mặt, nên không quen thuộc với khí tức của chàng.

Nàng đảo đôi mắt tím, cầm chiếc bình lên quan sát kỹ. "Sao trong cái bình này lại có khí tức của con người?"

"Tiểu chủ nhân, chiếc bình này chứa mười năm tuổi thọ của thế tử Vĩnh Định Vương phủ đó." – Vàng nói – "Ta phát hiện nó trong Tàng Bảo Các của ông lão cây liễu, tiện tay mang ra luôn."

"Cậu nói sao? Cái bình này chứa mười năm tuổi thọ của chú Tuân ư?" – Yến Tử Linh lộ vẻ không thể tin nổi.

Nàng tuy chưa từng gặp Tuân Triệt, nhưng đã nghe mẹ mình là Vân Mạt kể về người này.

"Chính xác một trăm phần trăm, mũi ta thính lắm, không sai được đâu." – Vàng khẳng định chắc nịch – "Tiểu chủ nhân, cô không biết đó thôi, ông lão cây liễu đó cực kỳ điệu đà. Ông ta sống hơn một ngàn năm, sở dĩ giữ được vẻ ngoài tóc bạc da hồng là vì cứ cách một khoảng thời gian, ông ta lại hấp thụ tuổi thọ của người thường để duy trì cho mình."

Yến Tử Linh cất chiếc bình đi. "Nếu trong này là mười năm tuổi thọ của chú Tuân, vậy chúng ta mang về Đại Yến, để mẹ tìm cơ hội giao lại cho chú ấy."

"Vâng." – Vàng cũng không phản đối – "Dù sao ông lão cây liễu cũng sống hơn ngàn năm rồi, thiếu mười năm này cũng chẳng sao."

Quán trọ ở ngay chân núi, rất gần Bách Hoa Cốc. Bốn người không dám ở lại lâu, chỉ nghỉ ngơi một chút rồi vội vã rời đi, thúc ngựa hướng về Vô Cực Hải.

Trên Vô Cực Hải mênh mông, sau một năm, chiếc Thuyền Xuyên Mây nhỏ bé như một chiếc lá, dần dần tiến về phía Vách Sinh Tử. Khi sắp đến gần, mặt biển bỗng nổi sóng dữ dội, mây đen dày đặc che kín bầu trời, những con sóng lớn liên tục đập vào vách đá, chiếc thuyền chao đảo dữ dội.

"Tiểu chủ nhân, phía trước chính là Vách Sinh Tử." – Vàng đứng trên boong tàu, vạt áo tung bay, vẻ mặt nghiêm túc.

"Tiểu kim kim, sóng ở đây lớn quá." – Bạc vì tu vi còn thấp, đã bị sóng lớn ép trở lại hình dạng hồ ly bốn đuôi, thân mình ướt sũng cuộn tròn dưới chân Vàng.

Vàng bế cô bé lên, ôm chặt vào lòng. "Chắc chắn là do con yêu thú kia đang làm loạn."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.