Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 482
Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:25
Cơ Thái hậu trở về liền chau mày không dứt, sắc mặt vô cùng khó coi. Thái giám, cung nữ hầu hạ bên cạnh sợ đến không dám thở mạnh.
“Dao Nhi tham kiến cô mẫu.” Đích nữ duy nhất của Cơ gia, con gái của Thượng thư Hộ Bộ Cơ Quyền, Cơ Dao, nhẹ bước tiến vào tẩm điện của cung Phượng Tê.
Cơ Thái hậu vô cùng yêu thương người cháu gái này, mỗi lần Cơ Dao đến cung Phượng Tê gần như không cần cung nữ thông báo.
“Dao Nhi đến rồi à.” Cơ Thái hậu đang chau mày suy nghĩ, nghe thấy giọng nói trong như hoàng anh của Cơ Dao, liền ngước đôi mắt phượng lên, nhìn về phía cô.
Cơ Dao cười nhạt để lộ lúm đồng tiền, gót sen nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Cơ Thái hậu.
Cơ Thái hậu nhìn chằm chằm cô, thấy cô một thân cung trang màu hồng phấn, đã trổ mã thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, liền vươn tay kéo cô đến ngồi bên cạnh. “Một thời gian không gặp, Dao Nhi lại xinh đẹp hơn rồi.”
“Cô mẫu, người lại trêu chọc Dao Nhi rồi.” Cơ Dao ra vẻ e thẹn, nép vào người Cơ Thái hậu.
Cơ Thái hậu càng nhìn Cơ Dao càng thấy hài lòng. “Ai gia nhớ không lầm, Dao Nhi chắc đã tròn mười bốn rồi nhỉ.”
Nhắc đến tuổi của Cơ Dao, Cơ Thái hậu chau mày suy tư vài giây. Hoàng thượng ngày càng khó kiểm soát, đã đến lúc nên tìm một người đặt bên cạnh nó để giám sát. Cơ Dao, vừa hay rất thích hợp.
Cơ Dao dùng đôi mắt long lanh nhìn Cơ Thái hậu, khuôn mặt nhỏ nhắn phớt hồng, bảy phần kiều diễm, ba phần e thẹn. “Thưa cô mẫu, tháng trước Dao Nhi vừa tròn mười bốn ạ.”
“Dao Nhi đã là một đại cô nương rồi, cũng đến lúc nên chọn cho Dao Nhi một lang quân như ý.” Cơ Thái hậu cười cười, đặt bàn tay nhỏ của Cơ Dao vào lòng bàn tay mình.
Cơ Dao là đích nữ của Cơ gia, đặt Cơ Dao bên cạnh Hoàng thượng, bà ta có thể yên tâm. Để Cơ Dao vào cung, thứ nhất có thể theo dõi động tĩnh của Hoàng thượng, thứ hai, nếu may mắn sinh được hoàng tử, đó chính là thái tử danh chính ngôn thuận. Có đứa trẻ này, Cơ gia ở trên triều đình ít nhất còn có thể vững vàng vài thập kỷ.
Cơ Dao thân là đích nữ duy nhất của Cơ gia, từ nhỏ đã được dạy dỗ với giấc mộng làm hoàng hậu. Giờ đây, nghe Cơ Thái hậu nói vậy, cô đã đại khái hiểu được ý của bà.
“Hôn sự của Dao Nhi, toàn bộ nhờ cô mẫu làm chủ.”
Cơ Thái hậu rất hài lòng với biểu hiện của Cơ Dao. Cơn tức giận lúc ở Ngự Thư Phòng trong khoảnh khắc đã tan biến, tâm trạng rất tốt dắt tay Cơ Dao đi dạo Ngự Hoa Viên.
Trong Ngự Hoa Viên, Tiểu Minh Tử công công đang cùng Yến Khác câu cá vàng trong hồ.
Tiểu Minh Tử nghe thấy tiếng bước chân lạo xạo, liền nhìn theo, vừa hay thấy Cơ Thái hậu và Cơ Dao đang được một đám cung nữ vây quanh, đi về phía hồ.
“Hoàng thượng, Thái hậu nương nương đến ạ.” Hắn hạ giọng, bẩm báo với Yến Khác.
“Sao trẫm đi đến đâu cũng gặp phải mụ yêu bà đó vậy.” Yến Khác mất kiên nhẫn ném cần câu cho Tiểu Minh Tử. “Thật mất hứng, về thôi.”
Cơ Thái hậu dẫn Cơ Dao đi tới, ánh mắt tùy ý lướt qua, liếc nhìn chiếc cần câu trong tay Tiểu Minh Tử công công, rồi chau mày chuyển tầm mắt sang Yến Khác. “Hoàng thượng, ngài đang làm gì vậy?”
“Trẫm đang câu cá, chẳng lẽ mẫu hậu không nhìn ra sao.” Yến Khác đá đá đám cỏ dưới chân, trả lời một cách tùy tiện.
Tầm mắt Cơ Dao dừng lại trên gương mặt tuấn lãng của Yến Khác, mím môi cười, hành lễ nói: “Dao Nhi tham kiến Hoàng thượng.”
Yến Khác liếc cô một cái, ánh mắt không hề dừng lại. “Đứng dậy đi.”
“Hoàng thượng, trong hồ này toàn là cá cảnh.” Cơ Dao nghiêng mặt, nhìn những con cá vàng đủ màu sắc trong nước vài lần, rồi quay sang nhìn Yến Khác. “Hoàng thượng câu những con cá này làm gì ạ?”
“Trẫm thấy buồn chán, câu chơi cho vui thôi.” Yến Khác vẫn một bộ dạng ăn chơi trác táng, trong lúc nói chuyện, đám cỏ dưới chân đã bị cậu ta dẫm bẹp.
Cơ Dao nghe cậu ta trả lời, rõ ràng sững người một chút.
Yến Khác không có tâm tư để ý đến Cơ Dao, phải nói là, người của Cơ gia, cậu ta đều không thích. Tùy tiện trả lời Cơ Dao hai câu, cậu ta liền chuyển tầm mắt sang Cơ Thái hậu. “Nếu mẫu hậu hứng thú cao, muốn dạo Ngự Hoa Viên, vậy trẫm sẽ không tranh với mẫu hậu nữa.”
“Tiểu Minh Tử, bãi giá về Ngự Thư Phòng chơi dế.” Vừa nói, cậu ta vừa giơ tay, vẫy vẫy về phía Tiểu Minh Tử phía sau.