Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 860
Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:47
“Đại tỷ tỷ, nhà họ Cơ thế lực lớn, Cơ Dao lại là đích nữ duy nhất của nhà họ Cơ, hôm nay tỷ đắc tội với cô ta, phải hết sức cẩn thận.” Sau khi đám người tan đi, Vân Thanh Hà bước đến bên cạnh Vân Mạt, thấp giọng nhắc nhở.
Nhân lúc nói chuyện với Vân Mạt, cô ta nhẹ nhàng hít một hơi, xác định trên người Vân Mạt có mùi cỏ oải hương tím, trong con ngươi lóe lên một tia độc ác.
“Đa tạ nhị muội muội nhắc nhở.” Vân Mạt nghiêng mặt, mỉm cười với cô ta.
Vân Thanh Hà thích giả lả với nàng, nàng sẽ chiều đến cùng.
Đèn đêm vừa lên, đèn lồng trong cung chiếu sáng toàn bộ Ngự Hoa Viên. Người đến dự tiệc ngày càng đông, Vân Mạt dắt Vân Hiểu Đồng tìm đến vị trí của Xương Bình Hầu phủ rồi ngồi xuống.
Bởi vì khu vực của nam khách và nữ quyến tách riêng, cho nên bên cạnh nàng chỉ có Liễu thị, Vân Thanh Hà và Vân Thiên Kiều.
“Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, Nhiếp Chính Vương thiên tuế giá lâm.”
Giọng nói lanh lảnh của thái giám từ bên ngoài truyền đến. Ngay sau đó, Yến Li, Yến Dị và Cơ Thái hậu trong vòng vây của một đám thái giám, cung nữ đi vào Ngự Hoa Viên.
Ngự Hoa Viên có rất nhiều đình đài hành lang, yến tiệc tối được thiết lập trong đó. Yến tiệc ngoài trời như vậy, thứ nhất có thể thưởng thức ca múa của nhạc công, thứ hai có thể ngắm hoa thưởng tuyết, so với việc ngồi buồn trong đại điện thì tốt hơn nhiều lần.
Vân Mạt ngẩng đôi mày thanh tú lên, ánh mắt khóa chặt trên người Yến Li.
Yến Li vẫn mặc bộ áo đen có hoa văn chìm mạ vàng, tóc đen buộc hờ, lười biếng mà cao quý buông xõa trên vai. Dưới ánh đèn lồng, mày kiếm của chàng như vẽ, mắt như sao đêm, đường nét khuôn mặt như được phủ một lớp hào quang nhàn nhạt. Chàng đạp tuyết bước tới, giống như thần ma giáng thế, khuôn mặt đó tuấn mỹ đến mức làm người ta nghẹt thở.
Khi Vân Mạt đang nhìn Yến Li, ánh mắt của Yến Li cũng vừa hay nhìn lại.
Hai người cách nhau một khoảng, ánh mắt giao nhau giữa không trung, nhìn nhau cười, rồi ăn ý dời tầm mắt đi, không để cho bất kỳ ai chú ý.
Tiểu hoàng đế Yến Dị và Cơ Thái hậu đi đến ngồi xuống ở vị trí cao nhất trong đình hành lang. Yến Li thì đi đến vị trí đầu tiên của quần thần, một bộ áo đen rũ xuống, lười biếng mà cao quý dựa vào ghế.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! Thái hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!” Yến tiệc trong cung bắt đầu, quần thần cùng gia quyến đồng loạt đứng dậy, hướng về phía tiểu hoàng đế và Cơ Thái hậu trên cao hành lễ thỉnh an.
Vân Mạt dắt Vân Hiểu Đồng, học theo động tác của những người xung quanh.
Yến Li thân là Nhiếp Chính Vương thúc, được Yến Dị đặc biệt cho phép không cần hành đại lễ. Trong khi mọi người đồng loạt quỳ xuống đất, chàng chỉ đứng dậy, liếc mắt về phía đài cao, khẽ gật đầu tỏ ý đã hành quân thần chi lễ. Cơ Thái hậu trong lòng bất mãn, nhưng cũng không làm gì được chàng.
“Bình thân.” Phía dưới quỳ một mảng, Yến Dị nâng tay, ra hiệu cho mọi người đứng dậy.
Mọi người phía dưới theo động tác của cậu mà đứng lên. Vân Mạt sửa lại váy, cũng vội vàng kéo Vân Hiểu Đồng từ dưới đất dậy.
Mặc dù bụng nàng vẫn chưa lộ rõ, nhưng khi quỳ xuống, cơ thể vẫn có chút nặng nề.
“Mẹ, mẹ cẩn thận một chút.” Vân Hiểu Đồng thấy động tác của nàng có chút khó khăn, vội vàng dùng thân hình nhỏ bé của mình đỡ nàng một tay.
Thấy Tiểu Đậu Đinh hiểu chuyện như vậy, trong lòng Vân Mạt dâng lên một dòng ấm áp, nàng vịn vào người cậu bé để đứng thẳng dậy.
Yến tiệc năm mới cũng tương tự như Vân Mạt tưởng tượng, ăn uống, thưởng thức ca múa. Sau mấy màn ca múa, quần thần và các mệnh phụ phu nhân phía dưới liền tiến lên chúc Tết tiểu hoàng đế và Cơ Thái hậu.
“Vĩnh Định Vương phủ lão vương gia cùng thế tử đến chúc Tết Hoàng thượng và Thái hậu nương nương.” Yến tiệc vừa bắt đầu một lát, lại một giọng nói lanh lảnh của thái giám từ ngoài Ngự Hoa Viên truyền vào.
Tiếng thông báo vừa dứt, chỉ thấy một vị lão giả mặc cẩm y hoa phục, dung mạo trang nghiêm dắt theo một vị công tử tuấn tú thoát tục đi vào Ngự Hoa Viên.
“Vị kia là thế tử của Vĩnh Định Vương phủ sao? Trời ơi, cũng quá anh tuấn rồi.”