Mang Theo Không Gian , Tiểu Nông Nữ Trở Thành Vương Phi - Chương 22: Điều Tra
Cập nhật lúc: 06/09/2025 06:31
Ngô Kha cùng hai huynh đệ Đại Lôi, Tiểu Lôi thống nhất ngày mai sẽ khởi công, dựng nền móng, thuê thợ thuyền. Việc thuê nhân công và giám sát đều do hai huynh đệ Đại Lôi đảm nhận. Vừa xây xong nhà cho làng mình, nay lại xây giúp cho nhà Ngô Kha, hai người rất rành rẽ mọi việc, nhân lực đã đủ, mọi sự đâu vào đấy.
Bên kia, trong một tiểu lầu nơi huyện thành, Lục hoàng tử Mạc Huyền đang trầm ngâm suy tính. Từ khi biết sát thủ truy sát Ngô Kha là do con gái huyện trưởng Vũ Thảo thuê, Mạc Huyền đã lệnh cho Nghiêm Bân bí mật tra xét. Một tiểu quan như huyện trưởng làm sao có thể lớn gan dám nuôi sát thủ? Ắt là phía sau có bàn tay của quan lại quyền thế chống lưng.
Quả đúng như dự liệu, chỉ sau mấy ngày, Nghiêm Bân đã thu thập được vô số chứng cứ về tội ác tham nhũng của các quan trong phủ, đồng thời phát hiện huyện lệnh cấu kết với thái thú, còn Vu trưởng là họ hàng bên ngoại của huyện lệnh. Từ đó, thế lực của họ Vũtại huyện thành này mới lớn đến vậy, có thể ngầm thao túng nhiều chuyện trọng yếu.
Mạc Huyền cười lạnh:
– Chẳng trách một huyện trưởng nhỏ mà dám hoành hành, lại còn to gan thuê sát thủ, để xem bản vương trị các ngươi ra sao!
Việc này, xem ra liên quan đến vụ hoàng thượng mật phái Lục hoàng tử đi điều tra tham quan Tả thừa tướng cùng bè cánh. Tin tức về Ngô tướng quân vẫn bặt vô âm tín, không ai hay tung tích.
Lục hoàng tử Mạc Huyền trầm giọng:
– Nghiêm Bân, tiếp tục tra xét, bất cứ manh mối nào cũng không được bỏ qua!
Nghiêm Bân cúi người lĩnh mệnh:
– Tuân lệnh, chủ nhân!
Một lát sau, Nghiêm Bân trở lại, gõ cửa bẩm báo:
– Chủ nhân, có việc trọng yếu xin cầu kiến!
– Vào đi!
Nghiêm Bân bước vào, quỳ một gối, dâng lên một phong thư:
– Chủ nhân, mật tín của Viêm Phong và Tử Yến vừa đưa tới!
Lục hoàng tử Mạc Huyền tiếp thư, trầm ngâm đọc kỹ từng chữ, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo. Đọc xong, ngài vung tay đánh mạnh xuống bàn, chiếc bàn gỗ bị chấn động nứt vỡ.
– Nghiêm Bân! Lập tức phái thêm người đi cứu Ngô tướng quân! Hóa ra đại hoàng tử Mặc Lệ đã bắt giam Ngô tướng quân vào ngục tối. Không trách bấy lâu không tra được tung tích!
– Tuân lệnh, chủ nhân!
Nghiêm Bân lĩnh chỉ, vội vã lui ra.
Liền sau đó, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Đó là Lôi Dịch, mật vệ dưới trướng Lục hoàng tử. Lần trước ở núi Tử Phong, Lục hoàng tử đã âm thầm sai Lôi Dịch bảo vệ Ngô Kha. Vốn định ra tay giải nguy, nhưng tận mắt thấy Ngô Kha đối phó đám sát thủ, động tác lại có phần giống sư phụ mình nên Lôi Dịch càng thêm kinh ngạc.
Vào phòng, Lôi Dịch thuật lại mọi chuyện vừa xảy ra với Ngô Kha, Đại Lôi, Tiểu Lôi. Lục hoàng tử Mạc Huyền nghe xong, càng thêm hồ nghi: Chẳng lẽ sư phụ lại lén thu đồ đệ, mà người ấy lại là Ngô Kha? Điều này khó có thể xảy ra, Ngô Kha chỉ là một tiểu cô nương quê mùa. Nếu quả thật có chuyện thu đồ đệ, sư phụ tất phải báo cho mình.
Dù sao, việc ấy hiện thời không nên đoán bậy. Lục hoàng tử Mạc Huyền chỉ dặn:
– Lôi Dịch, ngươi tiếp tục bảo vệ cô nương họ Ngô, không được phép rời mắt!
– Thuộc hạ tuân lệnh!
Lôi Dịch cung kính lĩnh chỉ, lui ra ngoài.
Lục hoàng tử thay y phục, xuống lầu đi ra ngoài dạo. Vừa ngồi xuống một quán trà nhỏ, bên cạnh truyền đến tiếng nữ nhân the thé:
– Con tiện nhân đó, sao lại xui xẻo như vậy, mấy lần ta đều không g.i.ế.c được nó! Lần trước ở núi Tử Phong cũng để nó chạy, tức c.h.ế.t đi được!
Một nam tử trầm giọng tiếp lời:
– Phong nhi, đừng nóng vội, con nhóc họ Ngô không thể lúc nào cũng may mắn. Cha đã bảo rồi, nhà họ Ngô nhất định phải chết, cả đôi song sinh nhà đó cũng phải chết!
Thì ra, cha con Vũ Thảo đang bàn bạc chuyện ám hại nhà Ngô Kha. Vũ Thảo thì chỉ nghĩ tới chuyện tranh giành Lý Mục Sâm với Ngô Nguyệt, trong lòng nàng chỉ hận tỷ muội nhà họ Ngô. Đối với nàng, không có ai ngáng đường thì mới có thể chiếm được trái tim Lý Mục Sâm.
Lục hoàng tử ngồi trong bóng tối nghe hết đoạn đối thoại, thần sắc càng thêm trầm ngâm. Vì cớ gì một tiểu quan như Vu trưởng lại mưu sát cả nhà Ngô Kha? Ẩn tình bên trong sợ là không đơn giản.
Lục hoàng tử khẽ búng tay, lập tức hai hắc y vệ là Lôi Nhị, Lôi Tam xuất hiện cúi mình chờ lệnh.
– Điều tra kỹ động cơ của Vu trưởng, vì sao nhất định phải diệt trừ cả nhà Ngô Kha ở thôn Trường Lăng!
– Tuân lệnh!
Hai hắc vệ biến mất trong chớp mắt, hòa vào màn đêm.
Lục hoàng tử cũng không còn tâm trạng nhàn nhã uống trà, lập tức thân chinh dò la thế lực của Tả thừa tướng. Chỉ trong một buổi, Nghiêm Bân đã dâng lên điều tra: Tả thừa tướng ngầm dựng nên một tổ chức bí mật chuyên chế tạo binh khí ở vùng ven thị trấn Tử Lâm – địa thế hẻo lánh, thích hợp che giấu tung tích, không bị nghi ngờ. Tình hình cụ thể vẫn đang điều tra thêm.
Sáng hôm sau, ánh nắng sớm chiếu qua tầng mây, rạng rỡ trên mái nhà tranh nhà họ Ngô.
Ngô Kha dậy sớm, vận động thân thể một lúc, rồi đến sau nhà xem việc khởi công dựng móng. Đại Lôi, Tiểu Lôi cùng mấy người thợ đã sớm bắt tay vào việc.
– Kha nhi muội, muội dậy sớm thế!
– Đại Lôi ca, vất vả cho các huynh quá! – Ngô Kha dịu dàng đáp, rồi lấy thêm một trăm lượng bạc giao cho Đại Lôi. – Đây là bạc đặt cọc, nếu không đủ huynh cứ nói với muội.
Đại Lôi cảm kích nhận bạc, vui vẻ nói:
– Kha nhi muội yên tâm, huynh đệ ta nhất định dựng cho muội một căn nhà vững chãi nhất làng!
– Đại Lôi ca, các huynh nhớ làm từ từ, mệt thì nghỉ, sức khỏe là quan trọng nhất. Muội còn chút việc phải ra ngoài, xin phép đi trước!
– Được, muội cứ yên tâm, về sớm nhé!
Dặn dò xong, Ngô Kha gói gém thảo dược đã hái trên núi Tử Phong, báo với Trương thị và Ngô Nguyệt, rồi mang túi vải đi thẳng về trấn Tử Lâm. Sáng sớm mát mẻ, trên đường làng đã có nhiều người dậy sớm đi làm đồng, ai nấy gặp Ngô Kha đều thân thiện chào hỏi. Ngô Kha cũng vui vẻ đáp lại từng người.
Vào tới trấn, Ngô Kha tiện ghé tiệm bánh mua mấy chiếc bánh ngọt, rồi men theo ngõ nhỏ, thẳng hướng Bảo An Đường – y quán của Đường đại phu