Mang Theo Khu Phố Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 116
Cập nhật lúc: 31/12/2025 02:20
Hồng Liên Nghiệp Hỏa ở trước thân một phân thành hai, hai phân thành bốn, nhanh ch.óng bay tới vây lấy đám tóc của hai con quỷ. Chẳng khác nào lửa gặp dầu, một tiếng "oàng" vang lên, biển tóc đen ngòm trong nháy mắt đã hóa thành một biển lửa rực trời.
"Thế chứ, đỏ rực rỡ thế này xem có phải thuận mắt hơn không. Cũng may các ngươi dùng tóc để đối phó ta, ta mới nhớ ra mình còn có Hồng Liên Nghiệp Hỏa, bằng không muốn thu phục các ngươi chắc cũng phải tốn thêm ít công phu." Văn Thấm mỉm cười nhìn ngắm biển lửa hồng rực trước mắt.
Hai con lệ quỷ thấy tóc mình bị thiêu rụi, theo bản năng muốn thu tóc lại, nhưng Hồng Liên Nghiệp Hỏa cứ thế nương theo làn tóc mà cháy lan lên người chúng. Hai con quỷ vội vã vận dụng toàn bộ pháp lực tu luyện được để chống chọi với lửa nghiệp, lại nghe thấy lời mỉa mai của Văn Thấm mà tức đến hộc m.á.u, nhưng chẳng thể làm gì khác, đành phải tập trung tinh thần để giữ mạng.
Văn Thấm nhanh tay dùng phù giấy và nghiệp hỏa thiết lập một khốn trận, xác định hai con lệ quỷ không tài nào thoát ra được mới yên tâm đi hỗ trợ Diệp Cẩm.
Đám tôm tép còn lại thực ra khá dễ đối phó. Trong hai con ác quỷ, một con đã bị Diệp Cẩm đ.á.n.h cho trọng thương. Đám tiểu quỷ thấy đại ca bị vây khốn thì nháo nhào định bỏ chạy, nhưng đều bị Văn Thấm vung roi quất ngược trở lại.
Thấy Diệp Cẩm có thể tự xoay xở được, Văn Thấm liền lấy ra một chiếc hồ lô màu đen, thu hết đám tiểu quỷ và con ác quỷ bị thương vào trong để tránh chúng chạy thoát. Xong xuôi, cô lấy lệnh bài ra để mở Quỷ Môn Quan.
Con ác quỷ còn lại đang giao đấu với Diệp Cẩm, thấy Quỷ Môn Quan mở ra liền định dùng hư chiêu để tháo chạy, nhưng lại bị một roi của Văn Thấm quất trúng, rơi ngay xuống trước mặt các âm sai đứng sau cánh cổng quỷ.
"Văn tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi." Hai vị âm sai đồng thanh chào hỏi.
Văn Thấm liếc nhìn tu vi của hai người rồi nói: "Ở đây có hai con lệ quỷ cấp Quỷ binh, hai con ác quỷ cấp Tiểu quỷ và vài chục con tiểu quỷ thường. Chỉ có hai người các anh thì liệu có áp giải về hết không? Đừng để chúng chạy thoát giữa đường đấy."
"Lần này đông vậy sao, để tôi gọi thêm người giúp." Một âm sai lấy ra lệnh bài màu đen, loay hoay bấm quyết một hồi.
Chẳng bao lâu sau, tại Quỷ Môn Quan xuất hiện thêm một nhóm người. Điều khiến Văn Thấm kinh ngạc chính là người đàn ông đứng đầu với khí chất lấn át tất thảy, hệt như hạc giữa bầy gà.
"Diêm Vương gia, cơn gió nào thổi ngài đến đây vậy? Chỉ có hai con lệ quỷ cấp Quỷ binh thôi mà, đâu có đáng để ngài đích thân tới đây." Văn Thấm ngạc nhiên hỏi.
"Tiểu t.ử đó chính là phu quân mà ngươi tìm sao?" Diêm Vương không trả lời vào trọng tâm mà hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"
"Sao ngươi lại nhìn trúng một tên mặt trắng nhỏ (tiểu bạch kiểm) thế này? Ngươi thích hắn ở điểm nào?"
"Tất nhiên là vì anh ấy đẹp trai, lại còn đối xử tốt với em nữa."
Chương 119: Gặp lại Diêm Vương
"Cái hạng mặt trắng nhỏ này, cha mẹ ngươi chắc chắn sẽ không đồng ý đâu."
"Ai bảo ngài thế, cha mẹ em đều rất thích anh ấy đấy thôi."
"Ngươi đã đưa hắn về ra mắt cha mẹ rồi? Họ đều đồng ý cả?" Diêm Vương nhíu mày hỏi lại.
"Phải, họ quý anh ấy lắm."
"Đã là họ đồng ý thì ta cũng lười quản ngươi. Đây là quà cưới tặng hai đứa, ta đi trước đây." Nói đoạn, ông ta phẩy tay ném ra hai vật phẩm rồi hình bóng lập tức tan biến.
Diệp Cẩm và Văn Thấm giơ tay đón lấy món quà, hướng về phía Diêm Vương vừa biến mất mà gọi với theo: "Cám ơn ngài!"
Văn Thấm thầm nghĩ trong lòng: "Đi nhanh thật đấy". Cô cúi đầu nhìn kỹ, trong lòng bàn tay là một đám mây nhỏ tinh xảo. Có kinh nghiệm từ trước, cô liền châm đầu ngón tay nhỏ một giọt m.á.u lên đó. Ngay lập tức, thông tin về đám mây nhỏ hiện lên trong đầu.
Hóa ra đây là một pháp khí phi hành. Tại nơi lắp đặt năng lượng trên đám mây còn có một túi trữ vật. Thần thức của Văn Thấm quét qua, bên trong là một túi đầy Linh tinh. Linh tinh ở giới tu chân còn quý giá hơn cả Linh thạch, Diêm Vương thật chu đáo, chuẩn bị sẵn cả nhiên liệu cho cô.
Cô nhìn sang Diệp Cẩm, thấy trong tay anh là một mô hình ngôi nhà nhỏ chỉ bằng lòng bàn tay. Diệp Cẩm thấy ánh mắt mong chờ của Văn Thấm liền định đưa món đồ cho cô.
Văn Thấm lắc đầu, cầm tay Diệp Cẩm châm một mũi kim, nặn một giọt m.á.u nhỏ lên ngôi nhà nhỏ. Thông tin về món quà lập tức hiện lên trong tâm trí Diệp Cẩm.
"Ngôi nhà này là một Pháp ốc (nhà pháp bảo), có thể biến to thu nhỏ tùy ý."
"Thật sao? Đây đúng là vật bất ly thân cho những chuyến đi xa rồi! Đúng rồi, cái này của em là pháp khí phi hành." Văn Thấm cũng hào hứng khoe món quà của mình.
"Thấm Thấm, món quà này có quá quý trọng không?"
"Không sao đâu, anh cứ nhận đi. Người cũng đi rồi, vả lại nhìn dáng vẻ tùy tiện của ông ấy, có lẽ mấy thứ này với ông ấy cũng chẳng đáng là bao." Bản thân Văn Thấm cũng không hiểu tại sao mỗi lần đứng trước Diêm Vương cô đều cảm thấy vô cùng tự nhiên.
Nhận quà của ông ấy cô cũng thấy thanh thản, không hề có cảm giác đắn đo như khi nhận quà của người khác. Văn Thấm vốn là người vô tư, chuyện gì nghĩ không thông thì cô cũng chẳng cưỡng cầu.
Trong lúc hai người trò chuyện, đám âm sai vẫn kiên nhẫn đứng đợi. Ngoại trừ một con ác quỷ đang bị xích, hai con lệ quỷ thì đám âm sai không tài nào lại gần được, số quỷ còn lại đều đã bị Văn Thấm thu vào hồ lô.
Đám âm sai đùn đẩy nhau mãi, cuối cùng hai người xuất hiện đầu tiên đành phải lân la đến gần Văn Thấm.
"Văn tiểu thư, phiền cô thu lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa được không? Còn những con quỷ khác nữa..." Hai vị âm sai ngập ngừng hỏi khẽ.
Văn Thấm lúc này mới sực nhớ ra, vội lấy hồ lô nhỏ giải phóng đám quỷ đang bị nhốt. Trên bãi đất trống bỗng chốc như "thả sủi cảo", từng con quỷ rơi ra khỏi hồ lô. Đám âm sai lập tức tung xiềng xích khóa c.h.ặ.t chúng lại, không để con nào tẩu thoát.
Hai con lệ quỷ được thả ra cuối cùng. Sau khi Văn Thấm triệt hạ trận pháp và thu hồi nghiệp hỏa, hai con quỷ đã nhũn ra như bùn, nằm bẹp dưới đất không còn sức kháng cự.
Đám âm sai cung kính cúi chào Văn Thấm một lễ rồi mới áp giải lũ quỷ bước vào Quỷ Môn Quan. Khi bóng dáng họ khuất dần, cánh cổng quỷ cũng từ từ biến mất vào hư không.
Văn Thấm thu hồi trận pháp quanh xe, mở cửa bước vào ghế sau.
"Xem bộ dạng hai người thế này, chắc là không sao rồi." Văn Thấm vừa lên xe đã thấy hai người ngồi phía trước mắt sáng rỡ, quay đầu nhìn cô và Diệp Cẩm với vẻ đầy thán phục, chẳng thấy chút dấu hiệu nào của sự sợ hãi.
"Lúc đầu bọn anh cũng có hơi hoảng một chút." Lý Tiểu Đông nói. Nghĩ lại cảnh tượng ban nãy, hai người ngồi trong xe chứng kiến Văn Thấm và Diệp Cẩm đại hiển thần oai, đ.á.n.h nhau với đám quỷ dữ dội như thế, thật là mở mang tầm mắt.
