Mang Theo Khu Phố Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 26
Cập nhật lúc: 31/12/2025 01:04
Hai người đi chưa được bao lâu thì chú Ngô (chồng thím Quế Hoa) dẫn theo hai con trai và bốn người cháu đẩy xe chở gạch đất đến. Ngoài ra còn có bồn tắm lớn Văn Thấm đã mua, mấy cái nắp nồi gỗ, một chiếc xe rùa, chiếc tủ cô đặt làm vài ngày trước, và hai chiếc xe đẩy khác chở hai cái lu lớn. Trong mỗi cái lu lớn lại l.ồ.ng thêm một hũ đựng gạo, lu còn lại thì chứa năm cái hũ muối dưa được bọc kỹ bằng rơm rạ.
"Cô Văn này, thím nhà tôi bảo cô cần mua lu hũ, sợ cô không tự mang về được nên bảo chúng tôi qua kế toán lấy cho cô trước rồi. Mai cô cứ lên gặp kế toán trả tiền là được."
Chương 35: Bà thím cực phẩm
"Cháu cảm ơn thím nhiều quá, thím chu đáo quá cái gì cũng nghĩ cho cháu cả. Chú Ngô ơi, cái tủ này làm xong nhanh thế ạ?" Văn Thấm nghe chú Ngô nói mà lòng thầm cảm kích thím Quế Hoa vô cùng.
"Cảm ơn gì chứ, thím nhà tôi hợp tính với cô nên quý cô lắm. Còn cái tủ này á, gỗ có sẵn cả rồi, mấy cha con tôi cùng xắn tay vào làm nên xong sớm thì mang qua luôn. Cô xem định đặt tủ ở đâu để chúng tôi khênh vào?" Chú Ngô chẳng đợi Văn Thấm kịp từ chối, đã cùng con trai khênh tủ đi thẳng vào trong. Năm anh em nhà họ Ngô phía sau người thì ôm hũ gạo, người thì hai người khiêng một cái lu, rầm rập đi theo.
"Thế thì phiền chú Ngô quá, chú khênh vào đặt ở chỗ này giúp cháu là được ạ." Văn Thấm vội chạy vào chỉ tay vào vị trí không xa cửa ra vào. Sau đó cô nói với mấy anh em đang khênh lu: "Mấy anh ơi, lu nước cứ đặt vào góc cạnh bếp giúp em nhé."
"Chú Ngô, mấy anh cứ để đồ ở đây lát em tự dọn cũng được ạ. Để em dẫn mọi người ra chỗ cần xây tường nhé." Thấy mấy người đặt tủ với lu xong định khuân nốt đồ ngoài sân vào, Văn Thấm vội ngăn lại.
"Được rồi, nếu nặng quá không bê nổi thì gọi bọn chú. Cô kiểm tra lại xem nhé: một nắp lu nước, một nắp lu dưa, một nắp hũ gạo, một nắp nồi gang, một bồn tắm và một chiếc xe rùa, đúng đủ hết rồi chứ?"
"Dạ đúng rồi, cháu cảm ơn chú Ngô ạ."
"Được rồi, đi thôi, ra xây tường cho cô nào."
Văn Thấm dẫn mọi người đẩy xe gạch đất vòng qua dãy nhà phụ, chỉ chỗ xong xuôi thì cô quay vào phòng chuẩn bị nước trà.
"Chú Ngô ơi, trà cháu để ở đây, mọi người khát thì tự lại uống nhé. Chú cho cháu hỏi xe rùa, bồn tắm với mấy cái nắp hết bao nhiêu tiền ạ? Cả tiền gạch đất và tiền công tính thế nào chú?"
"Bồn tắm 5 đồng, xe rùa đắt hơn một chút là 10 đồng, mấy cái nắp cô cứ đưa 2 đồng là được, gạch đất thì lấy 1 đồng thôi. Còn tiền công thì thôi, thím nhà cô dặn rồi, cô gửi cho thím bao nhiêu là thứ quý giá thế kia, ai lại nỡ lấy tiền công của cô."
"Chú ơi việc nào ra việc nấy ạ. Đồ cháu biếu thím là vì thím đã cho cháu cây giống, giúp cháu nhổ cỏ trồng rau lại còn dạy bảo cháu bao nhiêu điều, đó là quà cảm ơn thím ạ."
"Cái con bé này sao mà khách sáo thế không biết. Thím nhà cô đã dặn kỹ là cấm bọn chú thu tiền công rồi. Thôi được rồi, chỗ này cô cũng không giúp được gì đâu, cứ đi chơi đi." Chú Ngô xua tay "đuổi" khéo.
"Dạ thôi được, trà cháu để đây nhé, cháu xin phép ra ngoài trước." Văn Thấm cũng không định đứng đó tranh cãi, cô tính lát nữa lúc trả tiền sẽ cộng luôn cả tiền công vào gửi một thể. Cô để lại trà rồi đi ra ngoài, dù sao thời này con gái mà cứ vây quanh đám đàn ông như vậy, người ngoài nhìn vào dễ có lời ra tiếng vào.
Lúc Văn Thấm ra ngoài thì hai anh em nhà Hứa Thành Công đã về, đang bưng bát ăn cơm.
"Văn Thấm, hôm nay may mà có cậu với anh Diệp nhắc nhở đấy. Cậu không biết đâu, lúc bọn tớ tìm được người chấm công thì mụ đàn ông kia đang ra sức nói xấu bọn tớ, bảo là bọn tớ đẩy hết việc cho mụ làm, nên tính hết điểm công cho mụ. Tớ đã cãi nhau một trận kịch liệt, bảo là sáng tớ làm rất tốt, chiều đến mụ ta cứ soi mói đủ điều. Cái bác làm cùng nhóm cũng được gọi đến làm chứng, bảo là đều do mụ ta gây chuyện. Mụ ta còn trơ trẽn vu khống tớ với bác ấy có gian tình nữa cơ. May mà buổi chiều nhiều người nhìn thấy, đứng ra làm chứng cho bọn tớ, việc của bọn tớ cũng làm xong cả rồi, chỉ là không làm hộ phần của mụ thôi. Cậu không biết mặt lão bà bà đó lúc ấy khó coi thế nào đâu, còn bị vợ của bác kia đè ra đất đ.á.n.h cho một trận, thật là hả dạ!"
"Tớ nghe nói cái tủ cậu đặt làm xong rồi hả, có đẹp không? Đẹp thì tớ cũng đặt một cái." Trương Mạn Mạn ăn xong đi cất bát đũa rồi quay lại hỏi.
"Phòng của cậu vốn đã có vách ngăn sẵn rồi, làm tủ này cũng chẳng có chỗ để đâu. Loại tủ này chỉ hợp để làm vách ngăn không gian thôi."
"Hóa ra là vậy à. Mà đúng rồi Văn Thấm, nãy cậu đi đâu thế?"
"Tớ ra quây tường hai bên mảnh vườn sau nhà, quây xong mở cửa sau nhà bếp ra là có ngay một cái sân nhỏ của riêng mình rồi."
"Văn Thấm, đống đồ này có cần bê vào nhà không? Để bọn anh khênh giúp cho." Diệp Cẩm chỉ vào chiếc xe rùa và mớ đồ bên trên hỏi. Nói xong, anh chẳng đợi Văn Thấm từ chối đã tự tay bê cái bồn tắm đi vào phòng cô.
Thế là Trương Mạn Mạn, Quan Vân, La Mộng mỗi người ôm một cái nắp nồi đi theo sau. Văn Thấm cũng bị nhét cho một cái nắp nồi vào tay, còn Hứa Thành Công và Vương Kiến Quốc thì khiêng chiếc xe rùa vào.
Trương Mạn Mạn thấy Văn Thấm còn đứng ngây ra đó liền hét lớn: "Văn Thấm, còn đứng nghệt ra đấy làm gì? Đống đồ này muốn đặt ở đâu?"
Chương 36: Bàn chuyện nuôi gà
"Ơ... dạ!" Văn Thấm vội vàng đáp lời rồi lách vào trong: "Bồn tắm cứ để ở góc kia giúp em, mấy cái nắp này thì tạm thời để trên lu nước nhé, còn xe rùa thì cứ dựng đứng vào phòng trong là được ạ."
Mọi người đặt đồ xong lại ùa cả ra hậu viện xem xét một vòng, xong rồi lại ùa nhau đi ra ngoài. Văn Thấm bị đám bạn làm cho ngơ ngác, cô đặt nắp nồi xuống, cầm theo một gói hạt hướng dương gói trong giấy dầu rồi đi ra.
"Mời mọi người ăn hạt hướng dương nhé. Đúng rồi, lúc nãy thím Quế Hoa thấy bếp nhà tớ chưa có lu nước, thím bảo tớ lên gặp kế toán đại đội mà mua. Thím còn bảo ngoài lu nước ra còn phải chuẩn bị lu dưa, hũ gạo và hũ muối cà nữa. Vương Kiến Quốc, cậu xem có cần không? Mạn Mạn, cậu có định mua lu nước không? Cậu ăn chung với anh chị chắc mấy thứ kia không cần chuẩn bị đâu nhỉ?"
"Tại sao phải chuẩn bị lu dưa chua? Chẳng phải có hũ muối dưa rồi sao?" Vương Kiến Quốc thắc mắc.
Quan Vân, người đã xuống nông thôn vài năm, giải thích: "Không được đâu, hũ là để muối cà, muối dưa mặn, còn lu lớn là để muối dưa chua. Ở vùng Đông Bắc này, từ cuối tháng mười đầu tháng mười một là bắt đầu 'mèo đông' (nghỉ đông) rồi, mãi đến tận cuối tháng ba tuyết mới tan. Nếu không có nhiều dưa chua thì suốt mùa đông sẽ chẳng có rau gì mà ăn đâu. Ngoài củ cải, bắp cải, dưa chua, cà muối ra thì còn phải chuẩn bị cả ít rau khô nữa."
