Mang Theo Khu Phố Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 4

Cập nhật lúc: 31/12/2025 01:01

"Tiểu đồng chí giác ngộ tư tưởng cao quá! Đợt gần nhất là đi Đông Bắc, chiều mai xuất phát. Cháu xem có chuẩn bị kịp không? Nếu không kịp thì một tuần nữa có đợt đi Tây Bắc, mười ngày nữa đi thành phố H (Cáp Nhĩ Tân), còn một tháng nữa thì có đợt đi phương Nam."

"Đồng chí, cháu đăng ký đi Đông Bắc ạ! Còn chị gái cháu giác ngộ cũng cao lắm, chị ấy bảo muốn xuống nông thôn, không sợ khổ không sợ mệt để tiếp nhận giáo d.ụ.c từ bần nông và trung nông lớp dưới. Có điều chị ấy còn chút việc chưa xử lý xong, nên chỉ có thể đi đợt sau thôi ạ." – Văn Thấm vừa nói vừa đặt sổ hộ khẩu lên bàn.

"Tiểu đồng chí, cháu chắc chắn chứ? Chắc chắn thì điền vào hai tờ đơn này."

"Cháu chắc chắn ạ." – Văn Thấm nhận lấy tờ đơn rồi điền nhanh thoăn thoắt.

"Được rồi. Đây là tiền trợ cấp xuống nông thôn của cháu, 200 tệ. Chuyến tàu khởi hành lúc hai giờ rưỡi chiều mai, cháu cầm tờ phiếu này ra ga tàu gặp nhân viên để nhận vé. Còn chị gái cháu đi đại Tây Bắc, trợ cấp vùng khó khăn sẽ nhiều hơn một chút, là 350 tệ, cháu cầm cho chắc nhé." – Nói xong, người phụ nữ đưa lại sổ hộ khẩu, hai tờ phiếu đã đóng dấu và tiền cho Văn Thấm.

"Dạ, cháu cảm ơn." – Văn Thấm nhận đồ, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường đã hơn 10 giờ 20 phút. Cô chào một tiếng rồi vội vàng rời đi để kịp về trước khi nhà họ Văn tan làm. Vẫn như cũ, cô tìm nơi vắng vẻ hóa trang lại bộ mặt bệnh tật, về nhà đặt sổ hộ khẩu vào chỗ cũ, rồi chui vào phòng nằm trên giường nhắm mắt giả vờ ngủ. Người nhà họ Văn sắp về rồi.

Quả nhiên, hơn 20 phút sau, mẹ con nhà họ Văn trước sau chân bước vào nhà. Kế đó là ba cha con họ Văn cũng từ trường về. Nghe tiếng bên ngoài từ lúc nấu cơm đến lúc ăn cơm rồi lại lục đục đi làm, tuyệt nhiên không một ai nhớ ra trong nhà còn có một người nữa. Văn Thấm thay nguyên chủ cảm thấy thật bi ai.

Nhớ lại trước khi tỉnh dậy từ cõi lòng đất, cô đã hỏi nguyên chủ muốn đối xử với người nhà thế nào. Ý của nguyên chủ là: Công việc tuyệt đối không được để rẻ cho chị gái, sau đó đi thật xa, vĩnh viễn không dính líu gì nữa.

Văn Thấm cũng từng nghĩ đến việc ở lại thành phố, nhưng cô biết mình giờ là "pháo hôi". Trong một số cuốn tiểu thuyết, nếu không cẩn thận sẽ bị cưỡng chế đi theo cốt truyện. Đã c.h.ế.t một lần rồi, cô không muốn c.h.ế.t thêm lần nữa. Vì vậy, việc đầu tiên là phải thoát khỏi cốt truyện. Không biết có "hào quang nữ chính" hỗ trợ hay không mà cô lại thuận lợi tống khứ được bà chị đi xuống nông thôn như vậy.

Hồi tưởng lại cốt truyện: Nữ chính Văn Tĩnh đã trọng sinh. Đời trước hai chị em cùng tốt nghiệp, em gái Văn Thấm thi đỗ chức cán bộ xưởng thực phẩm. Văn Tĩnh vì thầm yêu một nam sinh sắp xuống nông thôn nên đã lén đăng ký đi theo. Sau khi xuống đó, gã đàn ông kia một mặt coi cô ta là "máy rút tiền", mặt khác lại tình tứ với một cô nàng "bạch liên hoa" hàng xóm. Cuối cùng, đôi tra nam tiện nữ đó thi đỗ đại học, thiết kế để Văn Tĩnh phải gả cho một tên lưu manh nông thôn, còn bọn chúng thì về thành phố học đại học.

Văn Tĩnh bị ép gả cho tên lưu manh có thói c.ờ b.ạ.c, đ.á.n.h vợ. Cô ta m.a.n.g t.h.a.i mấy lần đều bị gã đ.á.n.h đến sẩy thai. Mẹ chồng mắng cô ta vô dụng không bảo vệ được con, sau này bị đ.á.n.h nặng quá không m.a.n.g t.h.a.i được nữa thì lại c.h.ử.i cô ta là "loại gà không biết đẻ trứng".

Về sau, Văn Tĩnh thấy trên tivi người từng theo đuổi mình năm xưa – Vương Đông, con trai xưởng trưởng xưởng thực phẩm – đã trở thành người giàu nhất thành phố H. Nhưng đứng bên cạnh anh ta lại chính là em gái Văn Thấm. Cô em trông vẫn cao sang, lộng lẫy, thời gian không hề để lại dấu vết trên gương mặt. Văn Tĩnh cố chấp cho rằng Văn Thấm đã quyến rũ Vương Đông, người Vương Đông muốn cưới lẽ ra phải là mình. Chắc chắn Văn Thấm đã dùng thủ đoạn đê tiện mới gả được cho anh ta. Cô ta hận cha mẹ không đưa mình về thành phố, hận Văn Thấm cướp mất Vương Đông, cướp mất vị trí phu nhân tỷ phú.

Trong một lần tên lưu manh thua bạc, hắn uống rượu rồi đ.á.n.h c.h.ế.t Văn Tĩnh. Đến tận lúc c.h.ế.t cô ta vẫn không cam lòng: Tại sao đôi tra nam tiện nữ kia có thể đỗ đại học? Tại sao Văn Thấm lại được sống tốt như vậy mà không cứu mình? Tại sao cha mẹ anh em đều mặc kệ mình?

Thế rồi Văn Tĩnh trọng sinh về đúng lúc vừa tốt nghiệp, chưa đăng ký xuống nông thôn. Đầu tiên cô ta thiết kế tống đôi tra nam và bạch liên hoa đi lao cải. Tiếp đó thiết kế gả cô em gái "độc ác" cho thằng con ngốc của Phó xưởng trưởng xưởng thực phẩm, rồi cô ta thay thế vị trí công việc của em gái vào xưởng làm. Vừa làm việc vừa yêu đương với Vương Đông, cuối cùng tình duyên sự nghiệp đều viên mãn.

Chương 6: Bán công việc

Tiếng bụng réo rắt kéo Văn Thấm ra khỏi dòng hồi tưởng cốt truyện. Cảm nhận được cơn đói cồn cào, cô lập tức lẩn vào không gian, đến tiệm cơm nhỏ bưng hai đĩa thức ăn vừa nấu xong còn bốc khói nghi ngút ra ăn.

"Ơ, bốc khói? Không gian có thể bảo quản tươi ngon sao?" – Cô vừa nghĩ vừa quét sạch thức ăn như gió cuốn mây tan. Sau đó cô tìm đủ loại bình chứa, đổ nước nóng lấy từ các ngóc ngách không gian ra để tích trữ (lấy hết nước trong hai phích nước của nhà họ Văn luôn).

Sau khi xong xuôi, cô trở về căn hộ trong khu phố. Lớp trang điểm buổi sáng chưa tẩy, cô dặm lại một chút cho thật "thê t.h.ả.m", lục tìm tờ đơn nhập chức xưởng thực phẩm mà nguyên chủ giấu kỹ cùng sổ hộ khẩu rồi đi ra ngoài.

Theo ký ức của nguyên chủ, cô tìm đến khu tập thể xưởng thực phẩm, lên tầng ba gõ cửa một gia đình.

"Cô bé, cháu tìm ai?" – Mở cửa là một bà cụ ngoài 60 tuổi. "Bà ơi, cháu tìm Phó xưởng trưởng Tần ạ." "Nó đi làm rồi, cháu có việc gì không?" "Bà ơi, cháu nghe nói cháu nội bà chưa có việc làm, sắp phải xuống nông thôn đúng không ạ? Cháu có một công việc, không biết bà có hứng thú không?"

"Thật sao? Cô bé mau vào nhà uống nước chờ tí, để bà bảo con bé út đi gọi bố nó về ngay." – Nghe đến hai chữ "việc làm", mắt bà cụ sáng rực lên, kéo ngay Văn Thấm vào nhà ấn ngồi xuống ghế, tay chân lanh lẹ bưng ra một bát nước đường đỏ. "Thư à, mau đi gọi bố về đây!" "Vâng ạ!" – Một cô bé chừng mười tuổi chạy vù đi như một cơn gió.

Văn Thấm cạn lời trước phong cách làm việc sấm sét của bà cụ. Hỏi tại sao Văn Thấm biết con trai Chủ nhiệm Tần (Phó xưởng trưởng) cần việc? Đó là vì lúc nguyên chủ đi thi xong có ghé nhà vệ sinh, tình cờ nghe thấy Phó xưởng trưởng Tần đang mắng con trai út là loại vô dụng, ngay cả công việc cũng thi không đỗ. Bán công việc này cho ông Tần là lựa chọn tốt nhất, vì ông ta có quyền có thế trong xưởng, không sợ nhà họ Văn sau này đến gây rắc rối.

Không lâu sau, cô bé lúc nãy dắt một người đàn ông trung niên vào nhà.

"Tiểu đồng chí, con gái tôi nói không rõ lắm, cháu có chuyện gì về công việc muốn thương lượng với tôi sao?" "Chào bác, cháu là Văn Thấm. Tuần trước cháu có tham gia kỳ thi tuyển dụng, nhưng vì một số lý do cá nhân cháu muốn nhượng lại vị trí này. Nghe nói con trai bác chưa có việc, không biết bác có hứng thú với vị trí này không ạ?" "Cháu là đồng chí Văn sao? Vị trí cháu thi đỗ là cán bộ văn phòng, cháu chắc chắn muốn nhượng lại chứ?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.