Mang Theo Khu Phố Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 54
Cập nhật lúc: 31/12/2025 02:10
“Được rồi, tôi cũng không úp mở nữa. Con gái này, có phải con từng học cổ võ không?”
“Phó đoàn, anh không được nói thế, Tiểu Thấm nhà tôi trông chỗ nào giống người học cổ võ cơ chứ?” Văn Thấm chưa kịp lên tiếng thì Lý Hồng Kỳ đã không chịu nổi, đứa cháu gái ngoan ngoãn dịu dàng của ông sao có thể để người ta nghi ngờ như vậy.
Văn Lập Nghiệp lườm Lý Hồng Kỳ một cái: “Anh không nghe Đại đội trưởng ở đây nói con bé này một mình đối đầu với hơn 20 con lợn rừng và năm sáu chục con sói mà không sứt mẻ miếng nào, còn g.i.ế.c được cả đống lợn rừng và sói à? Đó là việc người bình thường làm được chắc? Còn về việc chúng ta không nhìn ra con bé có học võ công hay không, e là võ công của con bé này còn trên cả tôi với anh, thậm chí lão Diệp đây cũng không phải đối thủ đâu.” Đoàn trưởng Diệp nghe vậy liền gật đầu tán đồng.
“Cháu không phải người học cổ võ.”
“Tôi đã bảo mà, Tiểu Thấm không học cổ võ.” Lý Hồng Kỳ chọn cách lờ tịt chuyện đ.á.n.h lợn rừng đi.
“Không thể nào! Chừng đó lợn rừng và sói, tôi với cậu út của cô hợp sức đối phó còn thấy chật vật.” Gương mặt vốn "liệt cơ" từ đầu đến cuối của Đoàn trưởng Diệp cuối cùng cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
Văn Thấm tò mò liếc ông một cái: “Cháu chưa nói hết mà, cháu không phải người học cổ võ, cháu là một Huyền thuật sư.” Văn Thấm thực chất chẳng hề định che giấu trước mặt mấy người này, nhân cơ hội này nói ra để sau này bớt đi bao nhiêu phiền phức.
“Tiểu Thấm, cháu bái sư từ lúc nào, sao chưa bao giờ kể với cậu?” Lý Hồng Kỳ nghe xong kinh ngạc hỏi.
Văn Lập Nghiệp lại lườm Lý Hồng Kỳ: “Biến, anh đừng có ở đây ngắt lời. Anh cũng không tự nhìn lại mình xem, suốt ngày ở đơn vị, một năm khó lắm mới về nhà được vài lần, con bé nói với anh kiểu gì? Viết thư chắc? Thời buổi này mấy chuyện này có thể viết vào thư được không?”
Văn Lập Nghiệp tuy biết quốc gia có một bộ phận tồn tại những kỳ nhân dị sĩ, nhưng dân thường thì không biết, ông biết được là nhờ vào nền tảng gia tộc.
Hiện nay, những người có bản lĩnh thực sự đều đã nhận được thông báo của quốc gia mà đi ở ẩn, hoặc gia nhập vào bộ phận đặc biệt của nhà nước. Những kẻ còn lại chỉ học được chút lông mao lớp vỏ rồi đi l.ừ.a đ.ả.o bịp bợm thì đều bị trấn áp gắt gao.
Chương 62: Giúp cậu út trở thành cao thủ cổ võ
Văn Thấm nhìn ông cậu đang kích động, biết ông vì quan tâm quá mà rối trí nên đành kiên nhẫn giải thích: “Cậu biết hoàn cảnh của cháu ở nhà mà, nhiều chuyện rất khó nói. Hơn nữa, nếu để người ta biết cháu là Huyền thuật sư sẽ rất phiền phức, cháu thì không thích phiền phức.”
“Vậy đồng chí Văn Thấm, cô đã bao giờ nghĩ đến việc gia nhập bộ phận đặc biệt của quốc gia chưa?” Đoàn trưởng Diệp và Văn Lập Nghiệp cùng nhau lớn lên, cùng đi học, cùng nhập ngũ, làm cộng sự bao nhiêu năm trời. Nhà họ Văn và nhà họ Diệp ở kinh thành đều thuộc hàng gia tộc đỉnh cấp, Văn Lập Nghiệp biết thì chắc chắn Đoàn trưởng Diệp cũng biết, nên mới có câu hỏi này.
“Bộ phận đặc biệt? Quốc gia còn có bộ phận đặc biệt sao?” Lý Hồng Kỳ ngạc nhiên hỏi.
“Số người biết về bộ phận đặc biệt do quốc gia thành lập không nhiều, trong đó đều là các cao thủ cổ võ, các Huyền thuật sư, chuyên xử lý những sự kiện linh dị kiểu như thế này. Con gái à, con có thể cân nhắc gia nhập.” Văn Lập Nghiệp giải thích.
“Đa tạ hai vị, nhưng cháu quen tự do tự tại rồi, không thích bị gò bó.” Văn Thấm từ chối, nhưng lại nhìn ông cậu nhà mình với ánh mắt đầy ẩn ý.
“Nếu cô đã không muốn gia nhập, chúng tôi cũng không miễn cưỡng. Trời không còn sớm nữa, chúng ta về thôi.” Văn Lập Nghiệp không biết thực lực cụ thể của Văn Thấm đến đâu, nhưng ông nghĩ cô mới 16 tuổi, có giỏi đến mấy cũng có giới hạn nên không khuyên thêm.
“Hay là hai vị cứ về trước, cháu và cậu út lâu ngày không gặp, muốn trò chuyện thêm một lát.” Văn Thấm vẫn còn chuyện muốn nói với cậu mình.
“Được, vậy tôi và lão Diệp về trước đây.” Nói xong, ông cùng Đoàn trưởng Diệp men theo đường cũ trở về.
“Tiểu Thấm, cháu có chuyện gì muốn nói sao?” Lý Hồng Kỳ nhìn bóng lưng hai người đã đi xa rồi mới hỏi Văn Thấm.
Văn Thấm lấy ra một bản nội công tâm pháp, một bản quyền pháp và một bản bộ pháp (khinh công) mà cô đã chép sẵn từ trước, đưa cho Lý Hồng Kỳ: “Cậu út, môn võ cậu luyện bấy lâu nay chỉ là ngoại gia công phu, nếu gặp phải cao thủ Tiên Thiên cảnh thì ngay cả sức đ.á.n.h trả cậu cũng không có. Những thứ này cháu đã chuẩn bị cho cậu từ lâu, chỉ là chưa tìm được thời điểm thích hợp. Bản nội công tâm pháp này là loại 'nội ngoại kiêm tu', rất hợp với cậu. Mỗi tối cậu hãy ngồi thiền tu luyện, ban ngày vẫn tiếp tục rèn luyện như cũ, rồi tranh thủ luyện thêm quyền pháp và bộ pháp. Cháu tin không bao lâu nữa, vị Đoàn trưởng Diệp kia chắc chắn không còn là đối thủ của cậu.”
“Tiểu Thấm, đây có phải đồ sư phụ cháu cho không? Đây là đồ của sư môn cháu, nếu để sư phụ biết thì không tốt đâu, cậu không thể nhận.”
“Cậu đừng vội từ chối. Cậu biết cháu tu luyện Huyền thuật mà, những bí tịch võ công này đối với chúng cháu chẳng có tác dụng gì cả.”
“Được, vậy cậu cảm ơn Tiểu Thấm nhé.”
“Cậu út, cháu đưa cậu đến một nơi.” Nói xong, Văn Thấm túm lấy cổ áo sau của Lý Hồng Kỳ xách bổng lên, dùng khinh công lao đến một cửa hang bị dây leo che khuất.
Hang núi này là một lần lên núi Văn Thấm vô tình phát hiện ra. Khi đó vách đá bị dây leo phủ kín, nhưng giữa kẽ hở lại tỏa ra làn sương trắng. Văn Thấm tò mò kiểm tra thì thấy sương trắng bốc ra từ một khe nứt, cô dùng d.a.o găm khoét ra một lối vào. Bên trong là ba hang đá tự nhiên, mỗi hang có một suối nước nóng với nhiệt độ khác nhau.
Bây giờ Văn Thấm định dùng suối nước nóng ở hang thứ hai để Lý Hồng Kỳ ngâm mình d.ư.ợ.c trị. Cô vào hang trước, lấy từ trong không gian ra một chiếc bồn tắm gỗ và chậu gỗ ở một góc khuất, giả vờ mang ra ngoài. Lý Hồng Kỳ theo vào thấy vậy liền vội vàng chạy tới đỡ lấy.
“Cậu út, cậu bưng bồn vào phía trong, dùng chậu gỗ múc nước suối nóng đổ đầy bồn. Cháu sẽ dùng d.ư.ợ.c tắm hỗ trợ cậu nhanh ch.óng nhập môn.”
“Được, vậy phiền Tiểu Thấm rồi.”
“Cậu út, trước tiên cháu sẽ giảng giải cho cậu về các huyệt đạo và kinh mạch, sau đó bắt đầu tu luyện, cháu sẽ hộ pháp cho cậu.” Nói xong cô lấy từ trong túi chéo ra một bản đồ kinh mạch huyệt đạo chi tiết, lần lượt giảng giải theo lộ trình vận hành của nội công tâm pháp cho đến khi Lý Hồng Kỳ hiểu và nhớ kỹ mới thôi.
“Cậu út, lát nữa cậu uống viên t.h.u.ố.c này trước, sau đó ngồi vào bồn tắm, vận hành nội công tâm pháp để hấp thụ d.ư.ợ.c lực.” Văn Thấm cho hai thìa bột trắng vào bồn nước nóng, nước trong bồn hòa tan bột t.h.u.ố.c liền chuyển sang màu xanh biếc, sau đó cô đưa một viên t.h.u.ố.c cho Lý Hồng Kỳ.
