Mang Theo Khu Phố Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 78

Cập nhật lúc: 31/12/2025 02:14

“Anh…” Văn Thấm nhìn kỹ nét mặt của Diệp Cẩm, muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng không biết mở lời ra sao.

“Không sao đâu, hiện giờ đã có phương hướng rõ ràng là tốt rồi, chẳng phải sao?”

“Cũng đúng. Vậy anh thấy người bắt liên lạc sẽ là ai trong số những tri thức xuống nông thôn đợt này?” Văn Thấm chuyển chủ đề.

“Khó nói lắm. Chú họ anh chỉ nói là sẽ có người liên lạc, chứ không viết rõ là một người, hai người hay là mấy người. Hơn nữa, đám tri thức xuống đợt này chẳng có ai là hạng hiền lành cả, thực sự rất khó đoán.”

“Trong thư còn nhắc đến việc sẽ có người tới hỗ trợ chúng ta, anh có biết người đó là ai không?”

“Không biết. Theo thời gian ghi trong thư, người hỗ trợ chắc là vài ngày nữa sẽ tới làng Kháo Sơn, lúc đó họ sẽ tự tìm đến chúng ta thôi. Việc của mình là theo sát nhóm tri thức mới này, ghi chép lại tất cả những ai từng tiếp xúc với họ rồi sàng lọc dần dần.”

Chương 84: “Nữ phụ số 3” đã vào vị trí

“Chúng ta chỉ có hai người, không thể nào lúc nào cũng nhìn chằm chằm tất cả bọn họ được. Tuy nhiên, có nhóm của thím Quế Hoa để ý những người tiếp xúc công khai thì cũng dễ tra thôi. Điều chúng ta cần đặc biệt chú ý là những kẻ lén lút gặp mặt bí mật.” Văn Thấm nghĩ tới "Biệt đội bà tám" của các thím, không có chuyện gì mà họ không thọc mạch ra được, huống hồ mình còn có thần thức nữa.

Trải qua mấy tháng mùa đông "mèo mù vớ cá rán", cuốn 《Huyền》 của Văn Thấm đã luyện tới tầng thứ năm, Thần Hồn Công Pháp cũng đạt tới nhất giai tầng ba. Thần thức có thể phóng ra ngoài lấy mình làm trung tâm trong vòng bán kính 40 mét, mọi thứ đều thu vào tầm mắt. Cô có thể giám sát từng cử động của đám tri thức mới ở tiền viện, hiệu quả y như lắp camera vậy. Nghĩ đến thần thức và camera, Văn Thấm như được tiêm m.á.u gà, hừng hực khí thế nhìn chằm chằm Diệp Cẩm.

“Thấm Thấm, em có chuyện gì thì cứ nói, đừng có nhìn anh kiểu đó.” Diệp Cẩm bị Văn Thấm nhìn mà trong lòng thấy lạnh sống lưng.

“Anh Diệp, em nhớ trong giao dịch vị diện của anh có một thế giới là vị diện Tinh Tế đúng không?”

“Đúng vậy, sao thế? Em muốn món đồ gì à? Để anh đổi cho.”

“Anh hỏi thử thương nhân bên kia xem có loại camera giám sát không dây siêu nhỏ không.”

“Được, để anh hỏi.” Diệp Cẩm nói xong thì lách mình biến mất. Văn Thấm biết anh vào không gian giao dịch để gọi video với thương nhân Tinh Tế.

Văn Thấm cuộn tròn trên giường lò có chút buồn chán, nghĩ bụng chiều nay không ra ngoài nữa, cũng chẳng biết Diệp Cẩm đi bao lâu. Cô quyết định vừa tu luyện vừa dùng thần thức giám sát nhóm tri thức mới phía trước. Thần thức vừa quét đi, cô đã được xem ngay một màn kịch hay.

Cô vừa vặn thấy Triệu Viện Triều đang giặt quần áo ngoài sân. Phan Hải Yến cũng bưng một chậu đồ ra giặt, thấy Triệu Viện Triều đang hì hục thì lập tức tiến lên nói: “Triệu tri thức, sao anh lại tự giặt đồ thế này? Để đó em giặt giúp cho. Em nói anh nghe, việc giặt giũ này là của đàn bà con gái, anh là đàn ông đại trượng phu thì biết giặt giũ gì đâu.” Vừa nói cô ta vừa xông vào cướp lấy quần áo trên tay Triệu Viện Triều.

Triệu Viện Triều vừa né tránh vừa vội vàng nói: “Phan tri thức, quần áo của tôi không dám làm phiền cô đâu, tôi tự giặt được.”

“Triệu tri thức, anh khách sáo quá, không phiền không phiền đâu. Chẳng qua chỉ là hai bộ quần áo thôi mà, có gì mà phiền với không phiền.” Cô ta vừa nói vừa bỏ qua việc đuổi theo Triệu Viện Triều mà định với tay lấy đồ trong chậu của anh. Triệu Viện Triều cuống quá chạy vội lại bưng luôn cả chậu đồ chạy mất hút. Cảnh tượng này cũng vừa hay bị Ngô Viện – kẻ nghe thấy tiếng động vừa chạy ra – bắt gặp.

Ngô Viện lao tới chắn giữa hai người, ngăn cản Phan Hải Yến, giúp Triệu Viện Triều chạy thoát thành công.

“Ngô tri thức, cô cản tôi làm gì?” Phan Hải Yến thấy Triệu Viện Triều bưng chậu chạy biến về phòng thì bất mãn hỏi Ngô Viện.

Hành động này của Phan Hải Yến khiến Văn Thấm thấy hiếu kỳ. Người này sáng nay còn không dám đắc tội Ngô Viện, sao chiều đến đã như biến thành người khác, không còn sợ hãi Ngô Viện nữa mà trái lại còn mang vẻ cao cao tại thượng? Cẩn thận nhớ lại cốt truyện về Phan Hải Yến trong sách, Văn Thấm thầm rủa: Cái đệt, không lẽ nào?

Trong sách, Phan Hải Yến là người xuyên không. Chẳng lẽ cô ta vừa bị xuyên vào? Trong sách cô ta có một "Hệ thống khí vận" chuyên đi công lược đàn ông. Thảo nào màn đuổi bắt lúc nãy trông quen mắt thế. Nữ phụ xuyên không vừa mới trói buộc hệ thống xuyên qua đã phát hiện ra Triệu Viện Triều đẹp trai ngời ngời, thế là định đến chào hỏi lấy lòng nhưng cô ta lại là hạng ngu ngốc, trực tiếp làm người ta sợ chạy mất dép, sau đó còn cãi nhau với nữ phụ (Ngô Viện).

Ngô Viện: “Cô hỏi tôi cản cô làm gì à? Cô còn biết xấu hổ không, ban ngày ban mặt đuổi theo đàn ông. Bộ cô thiếu đàn ông đến mức đó à? Tám kiếp chưa thấy đàn ông bao giờ sao?”

Phan Hải Yến: “Cô còn nói tôi? Chẳng phải cô cũng vì đuổi theo đàn ông mới xuống nông thôn sao? E là cô mấy chục kiếp chưa chạm vào đàn ông mới đúng, thế nên mới bám đuôi người ta. Chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân, đừng có ch.ó chê mèo lắm lông.”

“Cô đang nói chính mình đấy à? Một cô gái xinh đẹp như tôi thiếu gì người thích, người thích tôi xếp hàng từ đây ra đến tận công xã cơ. Tôi thấy chắc do cô xấu quá nên đàn ông thấy cô là chạy mất dép thì có.” Ngô Viện vừa vuốt ve khuôn mặt vừa tạo dáng yểu điệu. Mọi người theo động tác của cô ta mà nhìn vào gương mặt diễm lệ vô song đó, đúng là đẹp thật.

“Chậc chậc, hai người này thiếu đàn ông đến mức nào mà mở miệng ra là đàn ông, ngậm miệng lại cũng đàn ông thế nhỉ.” Trước cửa gian chính, Dương Mai và Chu Mộc Miên đang thì thầm to nhỏ với nhau.

Phan Hải Yến nhìn gương mặt xinh đẹp của Ngô Viện, trong lòng oán trách hệ thống tại sao mình không có khuôn mặt như thế, nếu không nhiệm vụ đã hoàn thành nhanh hơn rồi. Thế nhưng miệng vẫn không chịu thua: “Da mặt cô cũng dày thật đấy, cái thân hình gầy như que củi kia thì chỉ có đàn ông mù mới đ.â.m đầu vào thôi. Chí ít cũng phải được như tôi đây này.” Phan Hải Yến ưỡn bộ n.g.ự.c đầy đặn của mình lên, vẻ mặt đầy khiêu khích. Mọi người lại dời tầm mắt theo động tác ưỡn n.g.ự.c của cô ta, quả thực là... lớn thật.

“Xì, hạng nhìn trúng cái loại như bò sữa như cô thì chắc chắn là phường háo sắc, chẳng phải đàn ông tốt lành gì đâu.” Ngô Viện ghen tị liếc nhìn bộ n.g.ự.c của Phan Hải Yến.

“Cái đó thì chưa chắc, cô không biết đàn ông đều thích kiểu như thế này sao?”

“Xì, nếu đàn ông đều thích kiểu như cô, thì vừa rồi cô có cần phải đuổi theo anh Viện Triều không? Hơn nữa cô bất chấp ý muốn của anh ấy mà bám lấy, cô như thế là phạm tội quấy rối, cô có biết không?” Ngô Viện lái câu chuyện quay lại, không muốn tranh luận xem mặt đẹp hút đàn ông hay n.g.ự.c lớn hút đàn ông nữa.

Phan Hải Yến: “Tôi nhổ vào! Tôi là phận nữ nhi, đối với một thằng đàn ông thì quấy rối kiểu gì được?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.