Mạt Thế: Toàn Viên Sủng Ta - Chương 348
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:52
Lối vào có chiến sĩ gen chuyên trách canh gác, cũng sẽ không không cho bất kỳ ai ra ngoài. Phàm là người có thực lực tự bảo vệ, thực ra đều có thể ra ngoài, dù tạm thời ở lại trên mặt đất cũng được, chỉ cần có thể tự chịu trách nhiệm cho bản thân là được.
Cho nên hai người chào hỏi rồi liền đi ra ngoài.
Lối vào này vốn dĩ không xa Thánh Thụ, ra khỏi mặt đất, chưa được bao lâu liền đến.
Không ai ở đây ngăn cản, Khê Đồng trực tiếp đi đến trước thân cây Thánh Thụ, hơn nữa đặt tay lên.
Trừ lần mơ thấy tiên tri đó, đây là lần đầu tiên Khê Đồng trong hiện thực lại gần Thánh Thụ như vậy.
Lạc Ngôn cũng vậy.
Bên ngoài vì không có ai ở, cũng không có ánh đèn gì, đen kịt một mảng, nhưng xung quanh Thánh Thụ lại vẫn tỏa ra quầng sáng nhàn nhạt. Không khí trước sau như một dễ chịu, quầng sáng nhỏ này ban ngày chỉ trông đẹp mắt, buổi tối lại có thể chiếu sáng tầm nhìn của người.
Khê Đồng thử giao tiếp với Thánh Thụ.
Tin tức mưa thiên thạch đã truyền ra mấy ngày trước rồi, Thánh Thụ có linh, hẳn là cũng đã sớm biết.
Thật sự giao tiếp, Khê Đồng thực ra cũng không có gì để nói, chủ yếu là không thể giúp đỡ được gì. Vì Thánh Thụ hình thể quá lớn, dù có thể di động, hình thể lớn như vậy cũng không có chỗ nào để ẩn nấp.
Quan trọng hơn là, Khê Đồng trong lòng biết, Thánh Thụ hẳn là không thể di động.
Hình thể lớn như vậy, bộ rễ phải khổng lồ phức tạp đến mức nào. Thật sự muốn nhổ lên, toàn bộ căn cứ đều phải rung chuyển.
Thử vài lần, Thánh Thụ thế mà thật sự có phản hồi.
Trực tiếp vang lên tiếng nói trong đầu, nghe ôn hòa pha chút từ ái, khiến tinh thần người ta như được gột rửa vậy.
Thần sắc Khê Đồng tức khắc thay đổi.
"Chuyện căn cứ ngài cũng biết, ngài..." Khê Đồng ngữ khí khô khốc nói: "Có chỗ nào con có thể giúp được không?"
【Hài tử, nếu phi nói có cái gì muốn bang……】 Thánh Thụ tạm dừng một chút, rất nhanh, một cành cây từ trên rủ xuống, trên cành cây quấn một cành khô cao nửa người, cành khô cùng với những chiếc lá trên đó đều vừa mềm vừa non, lá cây trông như mới mọc ra chưa lâu.
【Cái này coi như ta tử thụ, để nó đi theo con đi.】
Khê Đồng ngập ngừng đưa tay nhận lấy cành khô, chạm vào thấy ấm áp. Cô ấy không ngại mang theo cành khô này không sao, nhưng cái này phải mang theo thế nào?
Cứ thế cầm? Hay là đặt vào không gian?
Vừa nghĩ như vậy, Thánh Thụ liền như thể đồng bộ với suy nghĩ của cô ấy, trực tiếp đưa ra cách giải quyết.
【Các ngươi nhân loại có thể khế ước với thú biến dị, thực ra cũng có thể khế ước với thực vật biến dị. Con vừa đến căn cứ ngày đó ta liền phát hiện, ta và con có chút hệ ra cùng nguyên ý tứ (tương đồng về nguồn gốc), tuy nhiên tinh thần lực của ta xa cao hơn con, không thể khế ước với con, dễ dàng làm vỡ tinh thần hải của con. Cành cây này sinh ra chưa lâu, còn chưa có ý thức, con có thể thử khế ước với nó.】
Khê Đồng nhìn về phía Lạc Ngôn, nói đại khái ý nghĩa với Lạc Ngôn, dò hỏi ý kiến của hắn.
Khế ước không phải là chuyện nhỏ, cô ấy cũng có chút cẩn thận, sẽ không mơ màng nghe người khác nói thế nào thì làm thế đó.
Ngay cả là Thánh Thụ đã từng giúp đỡ cô ấy cũng vậy.
Lòng hại người không thể có, lòng phòng người không thể không.
Đây là một đạo lý mà cô ấy đã cảm nhận sâu sắc trong tận thế này.
Lạc Ngôn nghe xong lời dò hỏi của Khê Đồng, thần sắc lập tức thâm trầm hơn rất nhiều.
Một là vì Thánh Thụ lựa chọn để tử thụ trở thành đối tượng khế ước của Khê Đồng, hai là vì phản ứng của Khê Đồng khi gặp phải chuyện lớn như vậy mà lập tức thương lượng với hắn.
Đặc biệt là vế sau khiến hắn chịu xúc động nhiều hơn một chút.
Điều này chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ Khê Đồng trong tiềm thức rất tin tưởng hắn. Bất kể là xuất phát từ tình cảm gì, sự tin tưởng như vậy đều rất quý giá.