[mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 118: Vật Mấu Chốt

Cập nhật lúc: 06/09/2025 22:22

Máu của Ngư Thận Vi dường như không giống với m.á.u cô ta mất đi bình thường, Hứa Trật mới chỉ uống vài ngụm, gương mặt của Ngư Thận Vi đã trắng bệch thấy rõ bằng mắt thường.

May thay, tác dụng của m.á.u cũng có thể gọi là lập tức phát huy. Chưa đến hai ba giây sau khi uống, Hứa Trật đã cảm thấy vết thương bắt đầu ngứa, m.á.u gần như lập tức ngừng chảy, thậm chí miệng vết thương cũng đang nhanh chóng lành lại.

Thứ này còn hơn cả linh đan diệu dược…

Thấy vậy, Hứa Trật cũng chủ động dừng việc hút máu, thấy cô dừng lại, Ngư Thận Vi dường như chưa yên tâm, nhẹ giọng hỏi: “Đủ chưa?”

Cảm thấy cơ thể đã có chút sức lực, Hứa Trật chống tay ngồi dậy, tựa lưng vào tường gật đầu.

“Vậy thì tốt.” Ngư Thận Vi nhẹ nhàng thở phào, sau đó từ tư thế ngồi xổm đứng dậy, chỉ là cô ta vừa đứng lên liền loạng choạng một chút, trông có vẻ rất yếu.

Thấy vậy, Hứa Trật hơi nhíu mày, ý thức được rằng việc chữa lành cho người khác đối với Ngư Thận Vi có lẽ tiêu hao nhiều hơn tự chữa lành cho mình, ít nhất, nếu chỉ là tự phục hồi, cô ta đâu đến mức kiệt sức thế này.

Thấy sắc mặt Ngư Thận Vi trắng bệch, Hứa Trật lại nói một câu cảm ơn. Cô khách khí như vậy, lại khiến Ngư Thận Vi nhất thời không biết nên đối mặt ra sao, chỉ hỏi cô có cần giúp gì thêm không. Thấy Hứa Trật lắc đầu, cô ta liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Khác với tự chữa lành, chữa trị cho người khác—đặc biệt là người không phải siêu phàm giả thuộc tính【Cốc】—đối với Ngư Thận Vi mà nói là một việc cực kỳ hao tổn.

Nhưng không chỉ mình cô ta khó chịu.

Lúc này tuy vết thương trên người Hứa Trật đã không còn đáng ngại, nhưng m.á.u của Ngư Thận Vi lại kích phát cơn Bứt Rứt thuộc tính【Cốc】trong cơ thể cô, khiến nó trỗi dậy lần nữa. Nếu là bình thường, chuyện này vốn chẳng đáng gì — dù sao hiện tại thuộc tính【Bướm Đêm】của cô mạnh hơn【Cốc】, vốn chẳng dậy nổi sóng gió.

Nhưng trớ trêu thay, là ngay lúc này.

Sự ô nhiễm tinh thần mà cô phải chịu đựng trong nửa đêm vẫn đang tác động đến cô, khiến cô hoàn toàn không thể chuyên tâm áp chế cơn Bứt Rứt đó.

Trong cơn mơ hồ, Hứa Trật chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung, lại kèm theo chóng mặt, buồn nôn, tất cả trước mắt đều như có bóng đôi, chỉ cần có một chút tiếng động cũng khiến cô thấy bực bội, muốn nổi cáu.

Không được.

Hứa Trật nhắm mắt lại, lấy lõi thuộc tính【Bướm Đêm】từ kho hàng ra nuốt vào, nhưng không giống lần trước, nó chỉ khiến sự Bứt Rứt của【Cốc】dịu đi một chút, chứ không hoàn toàn áp chế được.

Có lẽ là do sự ô nhiễm từ nửa đêm.

Nhưng ít nhất, bây giờ cô có thể suy nghĩ bình thường lại.

Thế là Hứa Trật cầm máy chơi game lên, dùng ngón tay chạm vào màn hình: “Giờ phải làm sao?”

【Không dễ đâu.】

【Vết thương bị gây ra trong nửa đêm khác với vết thương ở thế giới thực, uống m.á.u của Ngư Thận Vi là một lựa chọn đúng đắn, nhưng cũng không hẳn đúng, tác dụng phụ quá lớn, nhưng hiện tại bạn cũng không có lựa chọn nào khác.】

【Cô ta cũng là ứng cử viên Giám Mục, m.á.u của cô ta có thể kích phát tối đa thuộc tính【Cốc】trong cơ thể bạn. Nếu không phải vừa lên cấp, bây giờ đã xảy ra xung đột thuộc tính rồi.】

【May thay, vận may của bạn đúng là không tệ.】

【Chúc mừng bạn, đúng thật là đã tìm được cách giải quyết vấn đề trong nửa đêm.】

Hứa Trật: “?”

Cô ngẩn người một chút, sau đó mới nhớ ra — đúng là mình có mang một thứ gì đó ra khỏi nửa đêm.

“Là cái món đó?”

“Rốt cuộc nó là thứ gì?”

【Một tấm da người.】

【Nhưng chủ nhân của nó từ lâu đã không còn là người nữa. Là lớp da bị lột ra, nhưng nó vẫn giữ lại một số năng lực thần bí đặc biệt, thậm chí đã sinh ra ý thức của riêng mình trong nửa đêm — nó muốn tìm một cái 'thân thể' mới, và nó đã chọn bạn.】

“……Ý mi là nó giúp được ta, chẳng lẽ là muốn ta……”

Hứa Trật nghẹn lời, nhớ lại cảm giác ghê tởm khi tấm da người kia quấn chặt lấy cổ tay cô.

【Đúng vậy. Bạn cần phải mặc tấm da người ấy lên người — có thể đánh lừa các dị chủng, khiến chúng lầm tưởng bạn là đồng loại, hoặc không khí, từ đó thuận lợi xâm nhập vào trung tâm thành phố.】

Hứa Trật trầm mặc. Cô rất muốn nói “không”, nhưng lại không thể.

Giọng dẫn truyện thấy được sự khó xử của cô, giải thích:

【Không phải bảo bạn mặc nguyên tấm da đó, mà là cho vào lò rèn, rèn thành một chiếc áo choàng.】

“Ồ ồ, vậy thì không sao.”

Dọa c.h.ế.t cô rồi.

Giải thích xong, lời dẫn lại thắc mắc: 【Sao bạn biết được nó chính là chìa khóa để giải quyết vấn đề?】

Hứa Trật: “Tôi đâu có biết!”

【?】

“Nó tự giữ chặt lấy tôi không cho đi, tôi nghĩ: mi đã không cho tao đi, vậy thì khỏi về luôn, kéo mi theo ra đây.”

【……】

【Có lẽ nó biết bạn là người duy nhất hiện giờ có thể bước vào nửa đêm, nên nó đã quyết tâm giữ lấy thân xác của bạn, sẵn sàng trả giá.】

【Nhưng mà, hành động của bạn trong nửa đêm chắc chắn đã gây chú ý, lần sau, bạn phải đổi đèn【Đăng】loại cao cấp hơn rồi.】

Hứa Trật gật đầu: “Được thôi. Nhưng lần trước tôi vào đâu nguy hiểm thế này, sao lần này lại…”

【Vì bạn đã trở nên mạnh hơn, hơi thở của bạn cũng càng hấp dẫn những thứ trong nửa đêm. Bạn càng mạnh, trong nửa đêm càng dễ bị chú ý.】

【Giống như ánh sáng trong bóng tối, ban đầu chỉ là một đốm sáng nhỏ như đom đóm, sau đó biến thành ngọn nến đang cháy, rồi trở thành một chiếc đèn sợi đốt — cực kỳ dễ thấy.】

“Vậy khi nào tôi mới có thể tự do đi lại trong nửa đêm?”

Hứa Trật thực sự rất tò mò với nửa đêm.

Lời dẫn trầm mặc hồi lâu, mới trả lời:

【Khi bạn trở thành mặt trời.】

“Ý gì?” Hứa Trật cau mày, ngầm hiểu là khi thực lực của cô đạt đến đỉnh cao?

Nhưng cảm giác không phải vậy, lời dẫn rõ ràng đang nói bóng gió, lại muốn làm “người đoán chữ”.

Lời dẫn đã không muốn giải thích rõ, Hứa Trật biết có gặng hỏi cũng vô ích.

Cô chỉ có thể thở dài: “Thôi được, nhưng nguyên liệu chế tạo áo choàng và đèn【Đăng】mới chắc không khó kiếm chứ?”

【Nguyên liệu chính của áo choàng chính là tấm da đó, và sợi để đan dệt nó. Phần còn lại không quá khó kiếm.】

【Bạn có thể đến xưởng rèn xem thử.】

Nghe vậy, Hứa Trật đến xưởng rèn nhìn một cái, mẹ nó, đòi tận 20 lõi thuộc tính【Đúc】cao cấp!

“Ăn cướp à?!”

May mà cô còn có đám “cỏ hẹ” của mình cung cấp lõi, chứ không thì cũng đào đâu ra số tiền khủng này.

Sau khi thanh toán, cô cũng nhận được danh sách nguyên liệu.

Như lời dẫn nói, phần lớn nguyên liệu không khó tìm, chủ yếu là những bộ phận trên cơ thể động vật biến dị. Chỉ có hai món khó kiếm, nhưng với Hứa Trật thì cũng không phải chuyện to tát.

Một là tấm da người kia, hai là “cành cây của dị chủng cấp 30”.

“Yêu cầu cũng cao đấy, tận cấp 30.”

Dị chủng nhỏ của cô mà lên được cấp 30 chắc còn lâu.

Cũng vừa khéo, giờ trạng thái cô không tốt, không thích hợp đến trung tâm thành phố, coi như tự cho mình một kỳ nghỉ để điều chỉnh lại.

“Vậy có cách nào để nhanh chóng loại bỏ ô nhiễm của nửa đêm không?”

【Không thể.】

【Tốc độ thanh tẩy ô nhiễm của bạn đã nhanh hơn rất nhiều so với siêu phàm giả bình thường rồi, đó là bởi vì bạn…】

【Tóm lại, bây giờ chỉ có thể chờ đợi mà thôi.】

“Vì tôi làm sao?”

【Vì bạn có thiên phú dị bẩm.】

“Chậc.”

Lời dẫn bỗng dưng khen cô như vậy, nhưng Hứa Trật chỉ cảm thấy nó đang cố đánh trống lảng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.