[mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 199: Trận Chiến

Cập nhật lúc: 06/09/2025 22:25

Tuy thân hình của nó khổng lồ, nhưng động tác lại không hề vụng về. Chỉ là, sau khi tiêu hao quá nhiều tinh lực và năng lượng, cho dù động tác có nhanh nhẹn đến đâu cũng sẽ trở nên chậm lại.

 Không phải nó không tránh được vầng trăng lưỡi liềm màu vàng kim kia, mà nó cho rằng không cần thiết phải tránh.

 Thậm chí, nó còn hơi nhấc cánh tay thon dài kia lên — giống như những thân cây đen kịt trong màn đêm đã tan biến — để lộ những ngón tay cấu thành từ từng chiếc móng vuốt sắc nhọn, giơ tay ra trước ánh trăng vàng, dường như định trực tiếp bóp nát nó.

 Rất nhanh, vầng trăng lưỡi liềm đã như dự đoán mà tới trước mặt nó. Lòng bàn tay khổng lồ được nó giơ lên vừa vặn chắn ngay đường tiến của nó, như kẻ rình mồi bên gốc cây chờ thỏ, đòn tấn công ấy bị nó gắt gao giữ chặt trong tay.

 Từng tiếng cắt xé vụn vang lên từ lòng bàn tay nó, như thể thứ mà nó nắm trong tay không phải là “ánh sáng”, mà là một con d.a.o găm đang xoáy cắt lòng bàn tay với tốc độ cao.

 Bóng dáng cao lớn của nó đứng vững không nhúc nhích, chỉ có âm thanh cắt xé trong luồng gió sắc bén, bàn tay khẽ siết lại và những vết thương ngày càng sâu trên móng vuốt đen cùng m.á.u tươi tuôn ra cuồn cuộn cho thấy, nó cũng không hề thoải mái gì.

 Khi bóp nát vầng trăng vàng, lòng bàn tay khổng lồ của nó đã xuất hiện một vết thương sâu tới lộ xương, gần như c.h.é.m lìa cả bàn tay. Phải biết, “bàn tay” với móng vuốt ấy chính là bộ phận có xương cốt cứng rắn nhất trên cơ thể nó.

 Thấy đòn công kích có hiệu quả, Hứa Trật lập tức nảy ra ý định. Cô không thể vô hạn c.h.é.m ra những vầng trăng lưỡi liềm mang thuộc tính siêu phàm của 【Đăng】, bởi hiện giờ cô chẳng có nơi nào bổ sung năng lượng siêu phàm đã tiêu hao. Suy nghĩ thoáng qua, cô hơi gập gối, thân hình lao vút lên về phía nửa trên của tên kia.

 Thấy Hứa Trật muốn áp sát, nó không còn thờ ơ nữa, bàn tay khổng lồ còn nguyên vẹn kia quạt thẳng về phía cô. Thân thể hùng vĩ kéo theo không khí chấn động dữ dội, phát ra tiếng gió rít mạnh. Hứa Trật tự nhiên chú ý đến động tác quá rõ ràng ấy, đồng thời nhận thấy ánh sáng m.á.u tỏa ra từ lòng bàn tay nó.

 Hiển nhiên, khi nhận ra công kích thuần vật lý không còn hiệu quả, nó đã đổi sang phương thức tấn công khác.

 Hứa Trật lập tức giơ ngang đao, chặn trước người khi bàn tay khổng lồ ập tới.

 “Choang!” — Lưỡi đao của cô đỡ lấy móng vuốt của nó. Năng lượng b.ắ.n ra khi va chạm khiến vạt áo và mái tóc dài của cô tung bay, vài luồng gió rách cứa vào má cô, song những vết thương nhỏ ấy đã tự lành trước khi m.á.u kịp chảy ra.

 Giữa không trung không điểm tựa, khi nó dồn sức, mu bàn tay chặn lưỡi đao của Hứa Trật mạnh mẽ hất ra ngoài — “Bùm!” — thân hình cô lập tức bị hất văng đi xa.

 Nhưng ngay sau đó, khi nó chưa kịp thu tay lại, Hứa Trật chớp thời cơ, mượn lực bứt tới, vượt qua cánh tay ấy và đã tới ngay trước mặt nó!

 Thấy vậy, nó dứt khoát không rút tay lại nữa, mà giữ nguyên tư thế, giống như đập c.h.ế.t một con muỗi đang đậu trên n.g.ự.c mình, mạnh mẽ vỗ thẳng vào lồng ngực!

 Gió rít rợn người kèm theo hơi thở đậm đặc của 【Cốc】 ập đến. Hứa Trật đã có tính toán từ trước, cô không né tránh, mà quay người, c.h.é.m thêm một vầng trăng vàng theo hướng móng vuốt quét tới. Vầng trăng này không nhằm gây thương tích, mà để chặn đòn của nó.

 Quả nhiên, ánh trăng đánh trúng lòng bàn tay nó, vang lên tiếng va chạm nặng nề. Bàn tay khổng lồ đang ập đến liền khựng lại, dừng ngay trước mặt Hứa Trật chỉ trong gang tấc.

 Cô lập tức nắm lấy thời cơ, đ.â.m thanh hoành đao — vốn chẳng khác gì một “con d.a.o găm tí hon” so với tên này— vào n.g.ự.c nó. Lưỡi đao tỏa sáng vàng kim, ánh sáng ấy bùng mạnh hơn khi đ.â.m sâu vào cơ thể, từ chỗ chỉ gây thương tích ngoài da đã xuyên thẳng vào huyết nhục.

 Hai tay nắm chặt chuôi đao, cô dồn sức kéo mạnh! Lưỡi đao nhanh chóng rạch xuống từ ngực, xẻ dọc toàn bộ nửa thân trên của nó!

 “Ào ào ào…”

 Máu tươi tuôn ra như thác trước mặt cô. Vết thương do 【Đăng】 tạo nên tự lành chậm hơn thường, nhưng dù vậy, với nó, đây vẫn chỉ là “vết xước” chẳng đáng kể.

 Nó khẽ siết tay, bóp nát vầng trăng, rồi từ trong cơ thể vang lên một giọng nói kỳ dị:

 【Con người… không thể g.i.ế.c ta.】

 Giọng nó thản nhiên, như đang nói một sự thật hiển nhiên.

 “Thế à?” — Hứa Trật đáp lại lạnh nhạt, vừa nhanh chóng lùi ra xa, vừa nhìn vết thương do mình rạch đang chậm rãi khép lại, m.á.u ngừng chảy.

 Cho dù chịu ảnh hưởng của 【Đăng】, tốc độ hồi phục của nó vẫn không chậm. Chỉ là…

 Ngay khi vết thương bị rạch, một cành cây đen nhỏ bé — so với Hứa Trật đã là cực kỳ mảnh mai — liền từ người cô bật ra, chui vào vết thương. Cành cây này mang cùng khí tức với nó, dường như vốn là một phần trên thân nó rụng xuống. Thế nên, khi vết thương lành lại, nó hoàn toàn không nhận ra có thứ gì đã lọt vào cơ thể, hòa vào huyết nhục của nó.

 Như một ký sinh trùng bé nhỏ đến mức mắt thường không thể nhìn thấy.

 Khóe môi Hứa Trật khẽ nhếch, nhưng chưa kịp mừng vì mưu kế thành công, đòn công kích tiếp theo của nó đã tới ngay trước mặt. Cô chỉ kịp giơ đao chống đỡ, song lực va chạm dự đoán lại không ập đến.

 Cô chưa kịp ngạc nhiên thì —

 “Bùm!” — Như một cú đ.ấ.m khổng lồ từ sau lưng giáng thẳng vào người, luồng khí tức 【Cốc】 gần như ngưng tụ thành thực thể va mạnh vào cơ thể, lực đạo khủng khiếp đến mức khiến toàn bộ xương cốt cô như gãy vụn, thân thể bị hất bay ra xa.

 Dù đau đớn dữ dội, năng lượng siêu phàm trong người cũng bị ảnh hưởng bởi 【Cốc】 mà rối loạn, nhưng may là ở đây không xảy ra xung đột thuộc tính, nên việc tràn vào lượng lớn khí tức 【Cốc】 không gây nguy hiểm chí mạng, còn nỗi đau thể xác thì chẳng đáng kể.

 Chỉ là…

 “Đòn tấn công trễ, lại còn lệch vị trí!”

 Phiên bản nâng cấp của Diệp Diễn.

Tuy Hứa Trật có 【Con Mắt Thấu Suốt】 để nhìn ra quỹ đạo công kích của nó, nhưng điều kiện là cô phải “nhìn” thấy. Mà thân thể nó quá đồ sộ, nếu ngay khi nóthi triển năng lực siêu phàm mà tầm mắt cô không hướng về phía nó, cô sẽ bỏ lỡ.

 “Phiền thật!”

 Điều đó đồng nghĩa với việc cô phải luôn dán mắt vào những đường dẫn năng lượng siêu phàm phức tạp như mê cung trên người nó, kịp thời phát hiện nó khởi động đường nào, dùng năng lực gì.

 Nhưng làm vậy, cô rất dễ bỏ qua những đòn tấn công đến từ hướng khác.

 “Nếu sau gáy mình mọc thêm một con mắt thì tốt biết mấy.” — Giờ phút này, Hứa Trật thật lòng ước nguyện.

 Nhưng rõ ràng… điều đó là không thể.

 “Hoặc có thêm vài con mắt nữa cũng được…”

 Tầm nhìn của con người vẫn quá hạn hẹp!

 Có thêm vài con mắt?

 Đột nhiên, Hứa Trật nảy ra một ý tưởng…

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.