Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 175: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:13
Làm sao bây giờ?
Lương Yên mất ngủ.
Ngày hôm sau, đoàn làm phim “Tiên Quân động lòng người” bắt đầu quay thật sớm.
Lương Yên vẫn mặc bộ trang phục diễn màu đỏ giống hôm qua, còn Lục Lâm Thành đã thay một chiếc áo choàng dài màu xanh của thư sinh. Người đàn ông hôm qua mặc trang phục tinh xảo khéo léo của Tiên Quân thanh khiết cao quý mà cũng không kém phần bức người, cho dù hôm nay đã đổi thành cách ăn mặc theo kiểu thư sinh nhưng vẫn không thể nào làm lu mờ khí chất xuất chúng toát ra trên người anh.
Lương Yên nhìn thấy Lục Lâm Thành lại nghĩ đến cảnh quay của hai người, hốt hoảng rời tầm mắt.
Đạo diễn bắt đầu phân tích cho hai người, đây là lần đầu tiên vị đạo diễn này được giải thích nội dung kịch bản cho ảnh đế nên hơi khẩn trương. Lúc đầu hắn còn muốn trực tiếp cho Lương Yên làm mẫu ở trên người Lục Lâm Thành nên diễn như thế nào, nhưng cuối cùng khi đối diện với ánh mắt của anh vẫn quyết định thay đổi đối tượng gọi một cậu nhân viên đang làm việc bên cạnh đẩy người nằm lên trên giừpường, sau đó ngồi xuống trên thắt lưng của hắn, vừa giữ chặt lấy cổ tay nhân viên làm việc vừa cúi người xuống cưỡng hôn.
Nhân viên làm việc bị đè xuống ở trên giường, mắt thấy khuôn mặt đạo diễn càng ngày càng đến bên cạnh mình, sợ hãi đến ngây người như phỗng.
May mà đạo diễn cũng không có khẩu vị nặng như thế, kịp thời dừng lại ở một giây cuối cùng, ngồi thằng người lên, nói với Lương Yên đang quan sát học hỏi ở bên cạnh: “Thấy rõ chưa, chính là cảm giác này, lát nữa cô cũng sẽ diễn giống như vậy.’’
Lương Yên: "..."
Đạo diễn này, nếu ông đã muốn diễn mạnh mẽ như thế hay là hãy thay tôi diễn cảnh này đi.
Đạo diễn giải thích xong, ánh sáng đã sẵn sàng, diễn viên đã chuẩn bị xong, cảnh quay đầu tiên của “Tiên Quân động lòng người” chính thức được bắt đầu.
Ống kính máy quay sẽ bắt đầu từ lúc Lục Lâm Thành trong vai Tiên Quân hạ phàm lịch kiếp bị Lương Yên trong vai Yêu nữ bắt về Ma giới ném lên giường.
Đạo diễn hô action, Lương Yên hít vào một hơi thật sâu, cánh tay đặt trên người Lục Lâm Thành hơi dùng sức đẩy một cái, Lục Lâm Thành theo đà lui về phía sau, giả vờ như bị một lực mạnh tác động đẩy lên trên giường.
"Yêu nữ to gan! Ngươi muốn làm gì?’’ Lục Lâm Thành không hổ là ảnh đế, nhanh chóng nhập vai, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nói.
"Ta rất thích ngươi, muốn được làm phu thê với ngươi.’’ Lương Yên đọc lời thoại xong, vốn dĩ lúc này cô nên thuận thế ức h.i.ế.p rồi ngồi lên trên người Lục Lâm Thành nhưng lúc cô vừa nhích đến gần nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mắt lại hơi mắc kẹt một chút, động tác lập tức dừng lại.
“Cắt.” Đạo diễn đành phải kêu dừng
“Xin lỗi đạo diễn.” Lương Yên vội vàng xin lỗi, “Làm lại một lần nữa được không?’’
Chỉ một cảnh quay nhưng đã diễn đi diễn lại mười mấy lần mà vẫn không thể thông qua.
Nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra được lúc này Lương Yên đang rất khẩn trương và xấu hổ, cảnh quay đầu tiên với chồng cũ lại là cảnh cô đang ức h.i.ế.p khinh bạc anh ta, chướng ngại tâm lý trong lòng cực kỳ nghiêm trọng, thực sự rất khó xử.
Vị đạo diễn này vô cùng chuyên nghiệp, mặc kệ hai người là chồng cũ vợ cũ cái gì đó, một khi đã bắt đầu diễn xuất thì nhất định phải toàn tâm toàn ý nhập tâm vào nhân vật của mình, hắn khoa tay múa chân giảng giải cho Lương Yên: “Cô đừng sợ hãi hoảng hốt như thế, trong đầu cứ nghĩ rằng bây giờ hắn không thể đánh lại cô, cô phải mạnh mẽ ngang ngược hơn nữa, bổ nhào ngồi lên người hắn rồi cúi xuống cưỡng hôn, sợ cái gì mà sợ.’’
Lương Yên không ngừng gật đầu tựa như gà con mổ gạo nhưng lúc bắt đầu quay ngồi xuống trên bụng Lục Lâm Thành, giữ chặt lấy cổ tay anh, sau đó theo như kịch bản cúi người xuống cưỡng hôn, cả người vẫn héo rũ mất tinh thần.
Lục Lâm Thành nhìn thấy gò má đỏ bừng như nhỏ m.á.u của Lương Yên đang ngồi trên người mình, xem ra lần này lại không thể thông qua được rồi.
Cũng giống như đêm hôm đó, lúc ấy cô cùng dạng chân ngồi trên người anh như thế này, gò má đỏ bừng.
Đạo diễn lại hô cắt, Lương Yên nhanh chóng đứng dậy từ trên người Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành ngồi dậy, nhìn Lương Yên gấp gáp nhảy xuống giường, đột nhiên cười một tiếng, nói: “Sao năm đó lại không thấy em khách khí với anh như vậy giờ nhỉ.’’
Đêm đó lúc cô giở thủ đoạn khinh bạc anh đã thẳng tay giật văng mất mất cúc áo sơ mi của anh.
Lại dừng một lần nữa, sắc mặt của đạo diễn đã bắt đầu xám xịt, từ phía sau máy theo dõi đứng lên.
Không một ai trong đoàn làm phim dám mở miệng nói chuyện, bầu không khí vô cùng ngột ngạt.
Lương Yên vô cùng ảo não chán nản, cúi đầu xoắn ngón tay.
Ý cười trên khuôn mặt Lục Lâm Thành cũng lạnh cứng lại: “Lương Yên.’’
“Ừ?’’ Lương Yên cúi đầu trả lời.