Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 215: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:14
Lục Lâm Thành "Ừ" một tiếng: "Anh biết.”
“Sớm biết anh cũng muốn đến thì em đã đặt bao trước cả rạp này rồi.” Lương Yên lẩm bẩm, một mình cô đi xem còn được, cho dù bị phát hiện ra thì cùng lắm cũng chỉ là Lương Yên đến rạp chiếu phim xem một bộ phim nào đó thôi, nhưng hai người cùng đi lại rất nguy hiểm, nếu như có người nhận ra chắc chắn sẽ rất rắc rối.
Lục Lâm Thành đáp: “Lần sau em có thể đặt bao trước cả rạp mà.”
Lương Yên lại quay đầu nhìn sang người đàn ông bên cạnh: “Anh không cần phải tham gia lễ ra mắt phim à?’’
Lục Lâm Thành đưa bắp rang cho Lương Yên: “Đã đi vào buổi chiều rồi, em ăn không?’’
"Không ăn, để nó cách xa em một chút, đừng dụ dỗ em nữa.” Lương Yên đẩy túi bắp rang trong tay Lục Lâm Thành ra xa, những đồ ngọt có hàm lượng calo cao như thế này nếu ăn một ít vào ban ngày thì không sao, nhưng ăn vào ban đêm quả thực là một tội ác không nên làm.
Lục Lâm Thành cười cười.
Hai người đang nói chuyện, ánh đèn trong rạp chiếu phim bỗng nhiên tối sầm lại, bộ phim chính thức được bắt đầu.
Không giống như phần mở màn trong các bộ phim điện ảnh khác, “Ám dạ hành” được mở đầu bằng một trận mưa lớn.
Tiếng mưa rơi rào rào khiến tâm trạng của trong lòng khán giả vẫn còn một chút xao động lập tức trở nên tĩnh lặng, sự chú ý nhanh chóng tập trung vào trên màn hình lớn.
Trong màn mưa xối xả như trút nước, Lục Lâm Thành trong vai chàng Cẩm y vệ Lâm Tu xuất hiện. Phần mở đầu đã là một cảnh đánh nhau hấp dẫn gay cấn, Lâm Tu và một người áo đen che mặt đang so chiêu với nhau trong cơn mưa, đi đôi với nhạc nền và tiếng trống dồn dập khẩn trương, hai người từng chiêu từng chiêu giật gân mạo hiểm, cuối cùng vẫn là Lâm Tu tung ra một cước giành được lợi thế, người áo đen vội vàng bỏ chạy mất dạng.
Người mặc áo đen đã chạy trốn nhưng Lâm Tu cũng không đuổi theo mà xoay người quay trở lại một góc xó xỉnh, nơi đó đặt một chiếc bọc đen, cũng chính là nguyên nhân khiến hắn và người áo đen kia đánh nhau.
Lâm Tu ôm chiếc bọc đội mưa đi đến dưới mái hiên che mưa, khẽ giũ sạch nước còn đọng lại trên người, lúc này mới nhẹ nhàng mở một góc bọc ra.
Tiếng khóc vang dội của đứa trẻ sơ sinh trong tả lót vang lên.
Lâm Tu ôm đứa trẻ sơ sinh đang khóc nỉ non trong lòng mình, ngẩng đầu nhìn lên ánh trăng sáng trong màn mưa lạnh lẽo, mỉm cười.
Đi đôi với một màn này, từng phụ đề của phần mở màn dần dàn xuất hiện, lúc này bộ phim mới chính thức bắt đầu.
Những âm thanh răng rắc răng rắc của khoai tây chiên và bắp rang thường thấy trong rạp chiếu phim cũng không có.
Bầu không khí vô cùng yên tĩnh.
Lục Lâm Thành nghiêng người nhìn sang Lương Yên đang nhìn chằm chằm vào màn hình lớn không chớp mắt, trong đồng tử đen nhánh phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
“Ám dạ hành” dài tổng cộng một trăm mười phút.
Có lẽ những khán giả xem phim tối nay đi vào nhà vệ sinh cũng rất ít.
Nội dung chính của bộ phim thực ra cũng rất ngột ngạt kiềm chế, từ tận đáy lòng của chàng hiệp khách chính nghĩa kiên cường như Lâm Tu cảm thấy bất lực khi phải tận mắt nhìn thấy một triều đại đang trên đà suy vong và những người cầm quyền vô năng tham lam. Hắn không hề tham sống sợ c.h.ế.t nhưng ngay cả một cơ hội để cho hắn liều mạng cũng không thể tìm được. Những gì hắn phải đối mặt hàng ngày chỉ là những bản án chồng chất chưa được giải quyết cùng với lời dặn dò đe dọa của “phía trên” nếu không biết tốt xấu thì hãy cẩn thận với cái đầu của mình.
Những tưởng rằng cảnh đánh nhau dưới màn mưa ở phần mở đầu bộ phim kia đã đủ đặc sắc nhưng không ngờ rằng mấy thước phim hành động tiếp theo từng cảnh từng cảnh lại càng thêm hấp dẫn lay động lòng người, chân thật đến mức mỗi khi đến hồi gay cấn lòng bàn tay Lương Yên cũng thấm ướt một lớp mồ hôi mỏng.
Ngoại trừ những phân cảnh hành đánh nhau thì cảnh thoại trong phim cũng không tầm thường, xuyên suốt cả bộ phim gần như không có cảnh tình cảm nào, cảnh tình cảm duy nhất cuả nam chính Lâm Tu là với tiểu cô nương mà hắn thầm thương trộm mến. Một Lâm Tu bình thường ngay cả lúc bị thương cũng không thèm chớp mắt nhưng khi đối mặt với tiểu cô nương ấy, rõ ràng một câu thoại cũng không có thế nhưng cái cảm giác khẩn trương căng thẳng như xuyên thấu qua ánh mắt và mỗi một cảm xúc tinh tế được thể hiện trên nét mặt đều khiến cho khán giả đang ngồi bên ngoài màn hình cũng có thể cảm nhận được. Cảnh quay này muốn đạt được hiệu quả tốt nhất thì phải hoàn toàn dựa vào kỹ năng diễn xuất tuyền vời của người diễn viên.
Kết thúc của bộ phim, Lâm Tu vì đã vạch trần tội ác đám nịnh thần mà lọt vào vòng vây trả thù của kẻ thù, hắn để cho người huynh đệ của mình kéo xe ngựa hộ tống nhân chứng đi trước còn bản thân một mình một người cầm Tú Xuân đao ngăn cản đám người muốn đuổi bắt. Một mình đối đầu với thiên quân vạn mã c.h.é.m g.i.ế.c đẫm máu, cuối cùng sau khi nhìn thấy người huynh đệ ra hiệu đã thả bồ câu đưa tin mới yên tâm cười một tiếng, sau đó cả người ầm vang ngã vào trong vũng máu, lúc này mới nhắm mắt xuôi tay.