Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 302: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:17
Diệp Tô: “Em đang ở phim trường, sắp phải quay phim rồi, à, không phải anh đang tham vào chương trình tạp kỹ sao, sao còn có thể gọi điện thế này?’’
Kỷ Hằng hơi hốt hoảng: “Anh mượn điện thoại của đạo diễn gọi cho em.”
“Ồ.” Diệp Tô đáp lời, “Anh tham gia vui vẻ nhé, em còn phải quay phim, nếu không có chuyện gì nữa em cúp máy đây.”
Kỷ Hằng quýnh lên : “Chờ một chút!’’
Diệp Tô bị anh ấp úng ngập ngừng đến nhức hết cả đầu: “Có chuyện gì anh nhanh nói đi, em sắp phải quay phim rồi.”
Kỷ Hằng: "À ừ chuyện là… Em cảm thấy em đối với anh…”
Anh còn chưa nói hết, trong điện thoại đã vang lên âm thanh thúc giục bắt đầu làm việc trên phim trường.
Rõ ràng Diệp Tô đã không thể đợi được nữa: “Em đi quay phim cái đã, cúp máy nhé, Kỷ đại lão gia, em yêu anh, tút tút !’’
Trong điện thoại trở thành âm thanh tắt máy tút tút.
Kỷ Hằng: ". . ."
Ba ông chồng còn lại: “…”
Người của ê kíp: “…”
Câu nói “Em yêu anh” của Diệp Tô, nói rất nhanh nhưng cũng rất qua loa lấy lệ.
Từ lúc kết nối điện thoại đến khi Diệp Tô nói ra câu nói “Ông xã em yêu anh” kia rồi lập tức cúp máy, tất cả chỉ mất hai mươi mốt giây.
Fan hâm mộ đang xem truyền hình trực tiếp cũng ngạc nhiên trợn mắt hốc mồn.
Chuyện này… Con mẹ nó cũng có thể sao?
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]
[Kỷ Hằng quá thảm rồi, má ơi, quá thảm rồi!]
[Diệp Tô đúng là nhân viên gương mẫu trong giới nghệ thuật ha ha ha ha.]
[Chắc chắn ê kíp sản xuất cũng không thể nào ngờ được tình huống này !]
[Làm thế nào bây giờ, tôi vừa muốn chúc mừng Kỷ Hằng đã hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian rất nhanh vừa đau lòng cho anh ấy.]
[Hu hu hu Đại Tô ơi, chị bớt chút thời gian ở bên cạnh người chồng đáng thương này của mình đi.]
[Diệp Tô nói em yêu anh thuận miệng như thế chắc có lẽ bình thường nói thường xuyên lắm nhỉ.]
Diệp Tô ngồi trong trường quay nín cười tự giải thích cho mình : ‘’Bởi vì lúc đó tôi đang ở trên phim trường công việc thực sự rất bận, không thể ngờ được anh ấy lại đang làm nhiệm vụ.’’
MC: ‘’Tất cả mọi người đang bảo cô sau này bớt chút thời gian ở bên cạnh ông chồng đáng thương của mình đấy.’’
Diệp Tô mỉm cười gật đầu: ‘’Được được được, nhất định sẽ ở bên cạnh anh ấy nhiều hơn nữa.’’ Ánh mắt cô tràn ngập ý cười, tựa như được trở lại năm đó vẫn còn ở trong Kỷ phủ, Kỷ Hằng ra ngoài buôn bán, cô cũng giống như anh bây giờ, ngày ngày bẻ đầu ngón tay trông mong anh về nhà.
Nên ở bên cạnh chồng nhiều hơn nữa. Diệp Tô nghĩ.
Vũ Lỗi và Lưu Hạo theo thứ tự thứ hai và thứ ba gọi cho bà xã của mình, trong điện thoại bà xã hai người đều rất biết nũng nịu khôn khéo hiểu lòng người, vừa nghe cũng biết quan hệ vợ chồng rất hòa thuận, lần lượt mất ba phút ba giây và ba phút hai mươi giây cuối cùng cũng làm cho bà xã nói ra mấy chữ “Ông xã em yêu anh”.
Đạn mạc đều không ngừng khen ngợi người vợ của hai nhà này rất ngọt ngào, vẻ mặt hai người vợ đang ngồi trong trường quay lúc này cũng tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
Đến lượt Lục Lâm Thành gọi điện.
Lần đầu tiên MC chương trình lên tiếng bày tỏ sự mong đợi của mình.
Khán giả đang ngồi xem phát sóng trực tiếp trước màn hình cũng tập trung tinh thần chờ đợi màn thể hiện của cặp vợ chồng quốc dân này.
Lương Yên nhìn dáng vẻ mong chờ của tất cả mọi người, bất đắc dĩ đỡ trán, không đành lòng xem tiếp cảnh tượng phía sau.
Điện thoại nổ ba hồi chuông, cuộc gọi được kết nối.
Giọng nói của Lương Yên vang lên: “A lô?’’
Lục Lâm Thành cũng đang dùng điện thoại của ê kíp chương trình đưa cho, nói: “Là anh.’’
Lương Yên vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc này đã ngay lập tức biết được là ai, Lục Lâm Thành còn chưa kịp nói chuyện thì âm thanh tức giận của Lương Yên đã vang lên: “Anh còn không biết xấu hồ gọi điện về nhà sao, mỗi lần anh hôn em có thể suy nghĩ đến con trai anh một chút được không, hôm nay anh lại quên hôn nó rồi đấy biết không! Bây giờ con trai anh vẫn còn đang tức giận khóc ở nhà đây này!’’
Lương Yên đưa điện thoại ra xa, tiếng khóc tủi thân ủy khuất của đứa nhỏ mơ hồ truyền đến..
Các cô các chú đang xem trực tiếp nghe được tiếng khóc của Bát Bát con tim cũng đau muốn chết.
[Hu hu hu, nghe đứa trẻ đáng thương Bát Bát khóc mà lòng tôi tan nát.]
[Lục Lâm Thành, sao anh có thể làm như vậy với chính con ruột của mình chứ!]
[Bát Bát, tại sao ngay cả tiếng khóc mà cũng đáng yêu đến thế này, trái tim đôi sắp bị “manh” đến phát điên rồi!]
[Lương Yên đối xử với Lục Lâm Thành thật là hung dữ ha ha ha, hóa ra Lục đại đạo diễn của chúng ta ở nhà lại bị vợ quản rất chặt nha.]
Lương Yên không biết nội dung cuộc trò chuyện đang được ghi hình nhưng Lục Lâm Thành lại biết, anh che miệng khẽ ho một tiếng: “Em giúp anh nói xin lỗi với con, lần sau anh nhất định sẽ không quên nữa đâu.’’