Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 330: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:18
“Lương Yên, cô không sao….’’
Nhân viên phụ trách dây cáp còn chưa kíp nói xong thì Lương Yên được đưa xuống mặt đất đột nhiên dùng tay áo hung hăng lau mắt một cái: “Tôi không sao!’’
Mọi người: “…… Vậy thì tốt.”
** ** ***
Hôm nay Lương Yên kết thúc công việc sớm hơn cả Lục Lâm Thành.
Cô nhìn thấy Lục Lâm Thành và trợ lý tạm biệt nhau, sau đó mỗi người chia nhau ra đi về phía phòng mình.
Lương Yên siết chặt nắm đấm.
Khí thế hùng hổ vọt đến.
Cô không thể tức giận, nhưng có thể ăn dấm, cô là bạn gái của anh, dựa vào cái gì mà không thể ăn.
Lục Lâm Thành bị một ngươi phụ nữ nào đó đột nhiên chui ra bất ngờ bổ nhào về phía mình.
“Lương…’’ Lục Lâm Thành bị cô thô lỗ kéo cổ áo xuống, dùng môi ngăn lại những lời nói chưa kịp phát ra.
Nụ hôn của cô không thể xem là hôn được, chỉ có thể gọi là gặm cắn, không theo một kết cấu trình tự gì cả, ngay cả đầu lưỡi cũng không duỗi ra, nhưng những nụ hôn trúc trắc không lưu loát như thế này con mẹ nó mới hấp dẫn động lòng người.
Trên người nữ diên viên đóng cặp với anh lúc chiều đều tràn ngập mùi nước hoa son phấn, nồng nặc đến choáng váng, còn người trong n.g.ự.c lúc này mãi mãi thoang thoảng hương chanh tươi mát, anh không nhịn được nếm quá nhiều, rất sợ phá hỏng sự ngọt ngào tốt đẹp này.
Nhưng nhìn vẻ mặt hôm nay của Lương Yên, hình như cô đang rất rất không vui.
Ngay cả lúc ăn dấm cũng đáng yêu dễ thương như thế này, còn có vẻ ngọt ngào nữa.
Ngay khi Lục Lâm Thành đang chuẩn bị đảo khách thành chủ khiến nụ hôn này càng thêm sâu hơn thì Lương Yên lại cảm thấy mình gặm đủ rồi, buông Lục Lâm Thành ra, thở hổn hển, không biết được giọng điệu của mình lúc này chua lè đến nhường nào: “Mặc kệ Lục Lâm Thành quay hay không quay, người phụ nữ của Lục Lâm Thành chắc chắn sẽ không bao giờ đóng cảnh hôn!’’
Cô nói xong những lời quyết tâm này, mục đích mình đến đây hôm nay cũng đã đạt được, chuẩn bị xoay người rời đi thì Lục Lâm Thành lại đột nhiên bắt lấy cổ tay cô kéo trở về, đặt cô trên vách tường, hung hăng hôn xuống.
Lương Yên bị hôn đến choáng váng.
Cô phát hiện kỹ thuật hôn của Lục Lâm Thành rất tốt, thậm chí bị anh mang vào phòng lúc này cũng không hay biết.
Cho đến khi trên đùi truyền đến cảm giác đau nhức.
Nửa người trên Lục Lâm Thành đã trần truồng, nhìn thấy dấu vết trên bắp đùi Lương Yên, giống như bị cây cáp siết chặt tạo thành.
Lương Yên tỏ vẻ đáng thương điều chỉnh tư thế cho anh nhìn, tựa như đang nũng nịu: “Đau lắm đấy!’’ Anh nhanh khen em chuyên nghiệp trong công việc an ủi đi nào.
Đôi chân thon dài trắng nõn lắc lư trước mặt mình, Lục Lâm Thành vẫn bày ra vẻ mặt chững chạc đàng hoàng nhưng yết hầu nơi cổ họng lại nhẹ nhàng chuyển động lên xuống: “Để anh xoa cho em nhé.’’
Lương Yên đột nhiên có một dự cảm không tốt, khép chân lại, rụt người vào trong, gượng cười: “Chuyện đó, không cần làm phiền anh.’’
Lương Yên đột nhiên có một dự cảm không tốt, khép chân lại, rụt người vào trong, gượng cười: “Chuyện đó, không cần làm phiền anh.’’
Lục Lâm Thành năm nghiêng bên tai cô khẽ cười một tiếng, cười đến mức Lương Yên không nhịn được nổi một lớp da gà.
Bàn tau anh từng chút từng chút tách hai chân đang khép chặt của cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bắp đùi nhẵn nhụi.
“Nhưng anh lại muốn phiền cơ.’’ Anh nói.
Lỗ tai trắng nõn của Lương yên lập tức nổi lên màu đỏ đáng yêu, vùi đầu vào n.g.ự.c anh.
Một đêm kiều diễm.
** ** ***
Sinh nhật 26 tuổi của Lục Lâm Thành sắp đến.
Chúc mừng sinh nhật thần tượng là sự kiện lớn nhất trong năm của nhóm fan Lục Lâm Thành.
Chiếu hình ảnh của anh hệ thống đèn LED tại tòa nhà lớn và tổ chức một loạt hoạt động khác để chúc mừng sinh nhật anh, trong đó có ý nghĩa nhất phải kể đến việc lấy danh nghĩa của Lục Lâm Thành xây 26 thư viện phòng đọc sách cho các trẻ em ở vùng núi, điều này cho thấy fan hâm mộ của Lục Lâm Thành cũng rất thích tham gia từ thiện như Lục Lâm Thành.
Vì thế Lương Yên rất đau đầu.
Cô phải đưa cái gì mới được đây???
Dù sao đi nữa cô cũng được xem là bạn gái chính quy trong mối quan hệ bí mật, không thể kém hơn fan hâm mộ được.
Lương Yên ngồi trên giường, ôm một con búp bê bằng vải gọi điện cho Khương Mộc cầu xin giúp đỡ.
Kể từ khi biết Lương Yên đang yêu đương qua lại với Lục Lâm Thành thì Khương Mộc đã cảm thấy người phụ nữ này hết thuốc chữa thật rồi, lạnh mặt nói: “Đồng hồ nổi tiếng, xe sang xa xỉ gì đó cứ tùy tiện tặng một cái là được chứ sao nữa.’’
Lương Yên: “………”
“Biết rõ người ra không mua nổi rồi còn nói, có phải anh đang châm chọc tôi không?’’
Khương Mộc: “Lục Lâm Thành không cho cô tiền sao? Tùy tiện mua một món đồ hàng hiệu nào đó chắc cũng đủ chứ, anh ta keo kiệt thế à?’’
Lương Yên nắm chặt mái tóc búp bê vải: “Không phải, là tôi không muốn dùng tiền của anh ấy.” Lục Lâm Thành đưa cho cô một tấm thẻ ngân hàng nhưng Lương Yên vẫn để nguyên đó, không động vào, nếu như dùng chính tiền của cô đi mua quà tằng, Lương Yên cảm thấy chắc chắn ánh mắt Lục Lâm Thành sẽ tỏ ra coi thường món đồ rẻ tiền cô mua.