Một Đời Làm Quân Cờ, Một Đời Làm Chính Mình - Chương 32

Cập nhật lúc: 07/09/2025 09:24

Cát Tường thấy thế thì nhanh chân chạy đi, tuy rằng có chút không phù hợp với hình tượng thục nữ mà cô vẫn luôn duy trì, nhưng mà cũng đỡ mất mặt hơn là bị người ta đánh cho.

Cát Binh nhìn cô gái nhanh chân chạy trốn trước, thỉnh thoảng còn quay đầu lại trả treo vài câu, bình thường Cát Binh vẫn luôn thận trọng khôn khéo, giờ phút này tức đến nỗi đầu xì khói, hùng hùng hổ hổ đuổi theo cháu gái nhà mình. Nếu như không phải là không phù hợp hoàn cảnh lắm thì mọi người đã cười ra tiếng rồi.

Ngay đúng lúc Cát Tường đang đi vòng quanh nhóm người thì Phó Lập Thành buồn cười không chịu được, đưa tay ra ngăn cản Cát Binh sắp bị cháu gái làm cho tức chết, ấm giọng trấn an nói:

“Được rồi, anh năm, cháu nó vẫn còn nhỏ mà.”

Cát Tường thấy có người đứng về phía mình, cũng không chạy nữa, cô mệt sắp c.h.ế.t rồi, cô thở hổn hển, vừa khó mà tin được thế mà mình lại làm ra chuyện ngây thơ như vậy, vừa ngượng ngùng nhô cái đầu nhỏ từ sau lưng Phó Lập Thành ra liếc trộm.

Không ngờ lại đối diện với ánh mắt hung dữ của bác năm, cô bị dọa mà rụt cổ lại, nghĩ thầm thôi xong, thế này là định không tha đâu.

Ôi… cô luôn cảm thấy hôm nay về nhà thì tình cảnh sẽ rất gian nan đây, hy vọng mẹ cô có thể đứng về phía cô, dù sao thì cô cũng sốt ruột báo thù thôi mà…

Cát Tường ủ rũ cúi đầu suy nghĩ.

Đúng lúc này, ở xa xa truyền đến tiếng động không nhỏ, nhóm người thuận theo tiếng động nhìn lại, phát hiện là người của bộ đội vũ trang đã đến.

Tuy rằng chuyện đã giải quyết xong rồi, nhưng mà làm người đi xin sự giúp đỡ, Cát Binh vẫn phải đi tỏ ý cảm ơn, ông ấy cố gắng hít sâu mấy hơi, điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó mới lườm cô gái đang trốn sau lưng Phó Lập Thành nhìn ngó dáo dác, nghiến răng nói:

“Con nhóc thối nhà cháu, chờ đó, tí nữa quay lại bác cho cháu biết tay!”

Nói xong lời này, Cát Binh quay đầu bước đi, ông ấy cảm giác là mình đứng đó thêm nữa thì sắp bị tức c.h.ế.t rồi.

Ông ấy vừa bước ra được mấy bước thì giống như là nhớ ra chuyện gì đó, Cát Binh quay đầu lại, ánh mắt vòng đi vòng lại trên người em rể hờ và cháu gái nhà mình.

Sau đó ông ấy vứt lại một câu: “Em rể, cậu là người làm bố, con nhóc này quả thực là không biết trời cao đất dày là gì, nhân cơ hội này, cậu phải giáo dục nó cho đàng hoàng.”

Cát Tường… mắt chữ a mồm chữ o, cô ngước cái đầu nhỏ lên, nhìn về phía người đàn ông cao to đang đứng chắn trước mặt mình, đây chính là chồng mới của mẹ, bố dượng hờ mới của mình sao?

Phó Lập Thành nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Cát Binh, mí mắt giật giật một cái, ngoại trừ cháu trai Phó Khuê của mình, anh thật sự không có kinh nghiệm chung đụng với bọn trẻ.

Nhưng mà thằng nhóc thối vứt đấy dễ nuôi, cô nhóc mười lăm tuổi thì nên nói cái gì đây?

Suy tư một lúc lâu, Phó Lập Thành thật sự không còn cách nào có thể làm lơ ánh mắt nóng rực sau lưng nữa, anh cứng nhắc quay người lại, cúi đầu nhìn về phía cô gái nhỏ, môi mấp máy, khó khăn nặn ra hai chữ: “Chào cháu.”

Cát Tường: … “Chào chú!”

“...”

Mẹ ơi, người bố dượng mới này trông cũng có vẻ không tệ đâu!

Bắt được tội phạm nhanh chóng như vậy cũng không biểu thị là không có chuyện gì nữa, tiếp theo đó còn có rất nhiều công chuyện phải xử lý, mười ngày nửa tháng tiếp theo đây, cơ bản là Cát Binh phải ở lì trong đồn cảnh sát bận bịu rồi.

Cát Binh không rảnh để đưa cháu gái về nhà, trực tiếp phất tay, ném cháu gái cho người bố dượng mới của cô, sau đó phủi m.ô.n.g một cái rồi đi luôn.

Cát Tường…

Phó Lập Thành thấy cô gái nhỏ bối rối, cũng không nói gì thêm, dù sao hai người thật sự không quen, dù là bây giờ bọn họ đã cùng ở trên một hộ khẩu rồi, nhưng mà vẫn lạ lẫm như trước.

Anh chủ động cầm chiếc cặp sách màu hồng của Cát Tường, sau đó dẫn người lên xe.

Từ đồn cảnh sát đến thôn Lý Nguyên thì Cát Tường đi bộ khoảng chừng bốn mươi phút, nhưng mà lái xe thì chưa đến mười phút.

Trên đường đi ba người đều không nói chuyện, trong xe hoàn toàn yên tĩnh, một mình Cát Tường ngồi ở hàng ghế phía sau, có chút ngại ngùng vuốt ve Đoàn Tử trong tay, xoa dịu một chút cảm giác xấu hổ.

So với sự ngại ngùng của cô gái nhỏ thì một người đàn ông trưởng thành chín chắn như Phó Lập Thành thoải mái hơn rất nhiều.

Anh đã không còn sự mất tự nhiên như khi đối mặt với cô gái nhỏ nữa, giờ phút này anh đang híp mắt, ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế nhắm mắt dưỡng thần.

Còn cảnh vệ Tiểu Trương thì đang lái xe, thỉnh thoảng lại quét mắt nhìn cô gái nhỏ ngồi ghế sau thông qua kính chiếu hậu.

Đúng vậy, cô gái nhỏ, vẻ mặt tràn đầy sự ngây thơ, nghe thủ trưởng nói cô chỉ là cô gái nhỏ mới lên lớp tám thôi!

Sau này cô chính là thiên kim nhà thủ trưởng.

Lúc Tiểu Trương vừa nhập ngũ được một năm, khi vừa mười chín tuổi, lúc đó anh ta được thủ trưởng khi ấy vẫn còn là đoàn trưởng chọn đến bên cạnh làm nhân viên cần vụ, đến bây giờ thời gian đã trôi qua sáu năm rồi.

Thủ trưởng được thăng chức một lần nữa, anh ta cũng trở thành một trong những nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng.

Nhiều năm như vậy, anh ta đi theo bên cạnh thủ trưởng, dường như là không rời một tấc, tự xưng là ít nhiều cũng hiểu rõ về con người của thủ trưởng.

Bên ngoài suy đoán thủ trưởng đột ngột kết hôn là vì để thăng chức, Tiểu Trương không tin.

Khả năng thăng chức chỉ là thuận nước đẩy thuyền, nguyên nhân quan trọng nhất có hai điều.

Thứ nhất là để đối phó với nhà họ Phó giục cưới, thứ hai là ngăn chặn sự dây dưa của Hoàng Bảo Oánh.

Còn về phần vì sao lại cưới một người phụ nữ hai lần đò lại có con gái riêng thì đối với sự hiểu biết của anh ta về thủ trưởng nhà mình mà nói, Phó Lập Thành là một người cuồng công việc, trước kia làm nhiệm vụ cứ như không cần mạng vậy.

Mỗi lần gặp phải nguy hiểm luôn xông lên phía trước đầu tiên, làm cho các cấp dưới cùng hành động có cảm giác an toàn tuyệt đối.

Tuy rằng đến độ tuổi này, chức vị cũng đã thăng lên cao, phạm vi công việc cũng dần dần dời về hậu phương chỉ huy, nhưng mà vẫn không hề thay đổi bản tính cuồng công việc.

Kiểu đàn ông trong mắt chỉ có công việc này, đối với chuyện lấy ai căn bản là không có yêu cầu gì.

Có lẽ trong mắt Phó Lập Thành mà nói, một lần đò, hai lần đò hay ba lần đò cũng có gì khác nhau cả.

Chỉ cần bối cảnh sạch sẽ, con người không có ý đồ xấu, không làm chậm trễ anh tập trung vào công việc là được!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.