Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 152.

Cập nhật lúc: 06/09/2025 04:50

10 giờ sáng, đội trưởng Hình đúng giờ đến quán cà phê gần biệt thự nhà họ Phong.

Vừa thấy ông, Phong Chỉ đã nói thẳng:

“Tôi cảm thấy vụ bắt cóc Dung San Hoa rất có thể không phải vì tiền, mà vì lý do khác, ví dụ như trả thù chẳng hạn.”

Đội trưởng Hình ngạc nhiên:

“Tại sao cô lại nói vậy?”

Phong Chỉ:

“Vụ mất tích của Dung San Hoa không giống những vụ còn lại.”

“Thứ nhất, các nạn nhân khác hoặc là người Đường Thành, hoặc là người Minh Thành, chỉ có Dung San Hoa là người Tần Thành, mà Tần Thành cách hai thành phố kia khá xa, đi cao tốc cũng mất vài tiếng.”

“Tôi cảm thấy bọn bắt cóc giống như đã biết chắc cô ta sẽ đến Minh Thành, nên chờ sẵn từ trước ở đó.”

Đội trưởng Hình:

“Dung San Hoa đúng là không phải người Minh Thành, nhưng cô ấy thường xuyên cùng bạn trai đến đó vui chơi, mua sắm, vậy nên chuyện này cũng có thể lý giải được.”

Phong Chỉ gật đầu, không cố chấp với chi tiết này, rồi nói tiếp:

“Thứ hai, các nạn nhân còn lại đa phần là từ 18 đến 19 tuổi, chỉ có một người 20 tuổi và một người 21 tuổi, còn Dung San Hoa đã 23 tuổi rồi, khoảng cách tuổi tác lệch khá xa.”

Đội trưởng Hình gật đầu:

“Đúng là như vậy, nhưng điểm này cũng chưa nói lên điều gì quá đặc biệt.”

Phong Chỉ nói tiếp:

“Thứ ba, bọn bắt cóc rõ ràng đã điều tra trước, chọn toàn những cô gái được cưng chiều trong gia đình, như vậy gia đình họ mới sẵn sàng bỏ tiền chuộc.”

“Nhưng Dung San Hoa lại không được nhà họ Dung coi trọng.”

“Ông xem, Dung Dục sau khi nhận được ngón tay út của con gái thì sáng hôm sau mới đi báo cảnh sát, chứ gần như không có ý định bỏ ra 5000 vạn để chuộc về.”

“Vậy tại sao bọn bắt cóc lại chọn cô ta làm mục tiêu?”

Đội trưởng Hình trầm ngâm:

“Điểm này đúng là có gì đó lạ… Chỉ là, trong những vụ án kiểu này, không phải cứ thương con thì sẽ nộp tiền, nhiều người tin tưởng cảnh sát nên chọn báo án, có thể là bọn bắt cóc phán đoán sai.”

Phong Chỉ không tranh luận, chỉ hỏi tiếp:

“Ai là người đã nói với Dung San Hoa rằng bạn trai cô ta đang hẹn hò với nữ streamer ở Minh Thành?”

Đội trưởng Hình không ngờ Phong Chỉ sẽ hỏi tới chi tiết này, nghĩ một lát rồi đáp:

“Dung San Hoa đi Minh Thành hoàn toàn bí mật, không nói với ai, đi bằng taxi.”

“Sau khi hỏi bạn bè cô ấy, có một người nói rằng mình rủ cô ấy đi chơi, nhưng cô ấy nói nhận được tin nhắn rằng bạn trai đang thân mật với nữ streamer ở Minh Thành, nên muốn đi bắt gian. Nhờ đó chúng tôi mới lần ra được manh mối này.”

Phong Chỉ gật đầu:

“Chính chi tiết đó có vấn đề.”

“Dung San Hoa chỉ là tạm thời quyết định đi, lại còn đến những chỗ không cố định như quán bar, khách sạn. Tại sao bọn bắt cóc có thể xác định được vị trí chính xác của cô ta?”

“Lại còn dễ dàng bắt được như vậy?”

Đội trưởng Hình càng lúc càng nghi hoặc:

“Chúng tôi đã gặp bạn trai của cô ta, anh ta nói không hề gặp Dung San Hoa trong đêm đó, cũng không nhận được cuộc gọi hay tin nhắn nào, hoàn toàn không biết cô ta sẽ đến Minh Thành.”

“Anh ta còn nói chuyện hẹn hò với nữ streamer là giấu kín, không nói với ai, lý ra không ai biết anh ta ở Minh Thành.”

“Chúng tôi cũng đang điều tra theo hướng này, nhưng có lẽ sẽ không tra ra được gì.”

Ông ngừng một chút rồi nói thêm:

“Điện thoại của Dung San Hoa mất tín hiệu lúc nửa đêm, chiếc taxi đưa cô ta đến gần quán bar ở Minh Thành, rồi rời đi. Khi đó đã hơn 2 giờ sáng, sau khi cô vào quán bar thì mất tích.”

Phong Chỉ gật đầu:

“Cô nghi ngờ có người cố tình nhắm vào cô ta.”

“Không phải để đòi tiền chuộc, mà là vì có thù oán cá nhân, muốn trả đũa bằng cách này.”

Rồi cô chuyển chủ đề:

“Dựa vào kết quả điều tra của cảnh sát, các mối quan hệ xã hội của Dung San Hoa thế nào?”

Đội trưởng Hình lắc đầu:

“Không tốt. Nói trắng ra thì đầu óc cô ấy chỉ toàn đàn ông, tình yêu là trên hết, nhà họ Dung khuyên cũng không nghe, thường xuyên ghen tuông, tranh giành đàn ông với người khác, nên quan hệ với gia đình và những người phụ nữ khác đều không tốt.”

Phong Chỉ nghe tới đây, bất ngờ hỏi:

“Cô ta với Mai Tư Nặc có quan hệ thế nào? Có phải rất tệ không?”

“Mai Tư Nặc?” Đội trưởng Hình sững người vài giây mới nhớ ra cái tên này, “Chuyện này liên quan gì đến Mai Tư Nặc?”

Ông chưa từng gặp Mai Tư Nặc, chỉ từng thấy cảnh cô ta xung đột với Phong Chỉ trên truyền hình, biết sơ qua rằng Mai Tư Nặc từng là con nuôi nhà họ Phong và từng là thiên kim nhà họ Dung, có quan hệ không tốt với Phong Chỉ.

Nhưng cụ thể Mai Tư Nặc và Phong Chỉ đã có bao nhiêu ân oán, ông không biết rõ, cũng không thể điều tra.

Phong Chỉ gõ nhẹ lên đầu mình:

“Tôi nhạy cảm với chữ ‘Nặc’ lắm.”

“Vì Mai Tư Nặc trước đây tên là Phong Tư Nặc, là con nuôi của nhà họ Phong. Lúc tôi vừa quay về nhà họ Phong, một đứa con nuôi mà cũng dám giở trò với tôi, kết quả là bị tôi đánh cho co đầu rút cổ, chạy mất dép luôn.”

Đội trưởng Hình tưởng tượng ra cái cảnh kia… suýt nữa thì bật cười.

Con bé này đúng là… mạnh mẽ quá mức.

“Ngay cả khi chỉ là con nuôi, cô ta cũng dám bắt nạt tôi – con gái ruột của nhà họ Phong.”

Phong Chỉ tỏ vẻ khinh bỉ:

“Vậy thì khi đã trở thành con gái ruột của vợ cả rồi được đón về nhà họ Dung, liệu cô ta có coi một đứa con ngoài giá thú như Dung San Hoa ra gì không?”

“Còn Dung San Hoa thì lại là kiểu không biết nghe lời.”

“Nên tôi nghĩ, Mai Tư Nặc chắc chắn từng mâu thuẫn với Dung San Hoa, mối quan hệ giữa hai người chắc chắn rất tệ.”

Nói tới đây, Phong Chỉ dùng ngón tay vẽ một vòng tròn nhỏ nhỏ, rồi nói với vẻ trào phúng:

“Mai Tư Nặc là kiểu bụng dạ hẹp hòi, ai mà đắc tội với cô ta, nếu có cơ hội trả thù thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.”

Đội trưởng Hình cầm điện thoại lên:

“Cô chờ chút, để tôi gọi cho quản gia nhà họ Dung hỏi thử.”

Ông bật loa ngoài, rồi hỏi trực tiếp:

“Quan hệ giữa Dung San Hoa và Mai Tư Nặc có tốt không?”

Đầu bên kia điện thoại, quản gia nhà họ Dung trả lời thẳng thắn, giọng điệu đầy bất mãn, giống như trút hết bầu tâm sự:

“Tốt á? Gần như là kẻ thù luôn đấy!”

“Nhị tiểu thư vốn xinh đẹp, vóc dáng cũng tốt, từng là người được khen là xinh nhất nhà họ Dung, gia đình cũng kỳ vọng cô ấy gả vào hào môn, giúp liên hôn củng cố thế lực, nên được nuông chiều từ nhỏ.”

“Cô ấy cũng vì được cưng chiều nên hư hỏng, hay làm cao, hay nổi tính tiểu thư.”

“Nhưng rồi tam tiểu thư quay về, trẻ hơn, đẹp hơn, miệng lưỡi ngọt ngào, lại là con gái của vợ cả, nên càng được coi trọng hơn. Nhị tiểu thư không chịu nổi điều đó, thường xuyên cười nhạo tam tiểu thư là giả tạo, có tiếng xấu, mẹ lại từng làm tiểu tam, phá hoại gia đình người khác…”

“Tam tiểu thư cũng không nhịn, chê bai lại rằng nhị tiểu thư là con riêng, mẹ không có danh phận, thân phận thấp kém…”

“Hai người hầu như ngày nào cũng cãi nhau.”

“Mãi đến khi tam tiểu thư bị nghi không phải con ruột của nhà họ Dung nên bị đuổi khỏi nhà, thì mọi chuyện mới tạm lắng xuống…”

Sau khi hỏi được điều cần hỏi, đội trưởng Hình cúp máy, rồi quay sang hỏi Phong Chỉ:

“Cô nghi ngờ rằng, việc Dung San Hoa đến Minh Thành bắt gian và sau đó mất tích, là do Mai Tư Nặc đứng sau giở trò?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.