Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 118: Thi Cử

Cập nhật lúc: 07/09/2025 18:12

Cô Thúy còn chưa kịp gọi với theo thì thầy Hoàng với thân hình béo tròn từ đâu trôi đến như quả bóng, cười híp mắt nói.

- Thế cho tôi đi chung nhé?

Cô Thúy quay ngoắt sang, trừng mắt.

- Thầy dạy thể dục mà cũng sợ nắng à? 

Nói rồi chẳng thèm đợi phản ứng, xách cây dù bỏ đi, để lại thầy Hoàng nghệch mặt đứng giữa sân trường chói chang.

- Tôi là thầy thể dục, chứ có phải thần mặt trời đâu mà không biết sợ nắng? – Thầy Hoàng lẩm bẩm.

Lúc này, Tiêu Hà đang tranh thủ lướt sơ lại mấy đề Văn thì nghe một tràng hò reo inh ỏi phía đầu hành lang. Khỏi cần nhìn thì cô cũng biết họ phấn khích như vậy là vì ai.

- Thầy ơi vô lớp em nè thầy! – Đám con gái tranh nhau chèo kéo Quốc Hy chẳng khác nào mấy người bán hàng ngoài chợ.

Tiêu Hà lắc đầu, cười khẽ. Cô cảm thấy bọn họ đúng là chưa trải sự đời. Đẹp trai thì khỏi phải bàn cãi, nhưng sau vài tháng bị Quốc Hy bắt gian lận không trượt phát nào, thì lớp cô đã sáng mắt cả rồi.

Quốc Hy cười khổ trước sự nhiệt tình quá mức của đám học trò, vừa khéo léo từ chối vừa lui về hướng lớp mình phụ trách.

- Tôi được phân công rồi. Các em không cần phải mời. Tập trung ôn bài đi!

Dù anh nói vậy, nhưng tiếng gọi vẫn văng vẳng đuổi theo đến tận cuối hành lang. 

- Trời ơi, cái đám yêu nhền nhện này! – Phương Ny bóp cằm, đánh giá.

Tiêu Hà cười khúc khích, rồi lại cúi xuống tập trung vào mớ đề cương trên tay. 

Một hồi trống dài vang lên, báo hiệu giờ thi sắp bắt đầu. Các học sinh lập tức giải tán, mạnh ai về lớp nấy. Tiêu Hà xếp lại mớ tài liệu, xốc lại balô, hít sâu một hơi rồi hòa vào dòng người đang hối hả.

Hơn ba tiếng đồng hồ trôi qua. Tiếng trống hết giờ vừa vang lên, cả dãy hành lang như vỡ òa. Đám học sinh bước ra khỏi phòng thi với đủ mọi sắc thái: đứa mặt mày bơ phờ như xác sống, đứa lại cười toe toét như trúng số.

Tiêu Hà lững thững bước ra, lật nhanh tờ nháp so đáp án cùng hội bạn.

- Cái này là A chứ? – Đức Thành nhăn trán cãi.

- A cái đầu cậu. Vô nghiệm mà, phải khoanh C mới đúng. – Trúc Quỳnh cương quyết.

- Sai cả rồi. B mới đúng. – Hữu Thiên mệt mỏi cất lời khiến hai cô cậu chưng hửng.

Trúc Quỳnh vẫn không tin, cương quyết đi hỏi Quốc Hy cho bằng được. Nhưng khi vị thầy giáo đẹp trai vừa ló đầu ra thì đã bị đám nữ sinh 12 từ trên lầu phóng xuống bao vây, kéo đi hỏi đáp án như hốt hàng sale.

Trúc Quỳnh thở dài, lẩm bẩm.

- Bộ trường này có mỗi thầy ấy dạy Toán hay gì vậy.

Đúng lúc ấy, Gia Hưng từ trên lầu bước xuống. Thấy nhóm Tiêu Hà, hắn ta nở một nụ cười lịch thiệp bước đến.

- Em thi được không? 

Trúc Quỳnh ngẩng lên, cười rạng rỡ.

- Ổn lắm! Còn anh?

- Anh thì khỏi lo. – Gia Hưng cười tự tin, rồi đảo mắt về phía Tiêu Hà. – Còn các em thì sao?

- Ổn ạ! – Phương Ny trả lời thay cả nhóm.

Gia Hưng mỉm cười dịu dàng, rồi cất tiếng đề nghị.

- Tụi em có muốn đi uống nước xả hơi chút không? Anh mời.

Trúc Quỳnh nhìn Gia Hưng, ánh mắt lấp lánh như sao trời, gật đầu lia lịa.

Đức Thành đứng kế bên, mặt tối sầm. Không nói không rằng, hầm hầm bỏ đi.

Hữu Thiên nhếch môi lạnh nhạt.

- Không cần. Tụi tôi tự lo được.

Nói rồi cậu đút tay vào túi quần, bước thẳng. Trúc Quỳnh cau mày, tỏ vẻ không hài lòng.

- Thái độ kiểu gì vậy chứ? – Rồi cô quay sang Tiêu Hà và Phương Ny với vẻ háo hức. – Mặc kệ bọn họ. Mấy người chúng ta đi được rồi.

- Xin lỗi. Giờ mình mệt, chỉ muốn về nhà. Hai người đi đi. – Tiêu Hà lạnh nhạt đáp rồi quay người bước xuống cầu thang. 

Phương Ny cũng lặng lẽ đi theo, để lại Gia Hưng đứng chưng hửng tại chỗ.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.