Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 293

Cập nhật lúc: 24/12/2025 21:32

Lưu Thúy Hoa nhận lấy cốc nước, uống hai ngụm lớn.

Lục Thanh Thanh là con thứ hai của bà, tính tình thường ngày rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện, bà vẫn luôn lo lắng, nhà chồng nó đều là người thành phố, gia thế tốt hơn, khó mà hòa hợp được.

Thế nhưng, con bé này tính tình cũng cứng đầu giống bố nó, đã quyết là làm. Nó quyết định lấy Trương Chí Thành thì kiên quyết phải lấy cho bằng được. Làm cha mẹ như họ, làm sao có thể thắng nổi con cái, cuối cùng cũng chỉ có thể chiều theo ý nó mà thôi.

Mấy năm nay, bà nhìn hai đứa mãi chẳng có con cái gì, trong lòng nóng như lửa đốt.

Nhưng thái độ của Trương Chí Thành vẫn khiến bà an lòng, mỗi lần bà giục giã Thanh Thanh, nó đều ở bên cạnh khuyên nhủ.

Ai ngờ đâu, thằng đó chỉ được cái mã ngoài. Con gái bà khó khăn lắm mới có chút hy vọng, lại bị mụ già kia xô ngã, đau lòng biết bao nhiêu!

Lưu Thúy Hoa lau khóe mắt, trong lòng lo lắng không thôi.

Lâm Khê im lặng vuốt ve cánh tay Lưu Thúy Hoa, lúc này, không ai có thể khiến người mẹ này thôi lo lắng.

Lục Chấn Quốc rất nhanh đã quay lại, trên đường về, Lục Đại Hữu đã kể lại mọi chuyện cho ông, lúc này ông đang cố kìm nén cơn giận, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Mẹ, Thúy Hoa, con về rồi.”

Mã Cửu Liên liếc nhìn con trai: “Đại Hữu đã nói với con rồi chứ? Mẹ nghĩ, hôm nay cũng muộn rồi, sáng mai chúng ta vào huyện thăm con bé Thanh Thanh.”

“Nhất định phải đi, nếu không phải A Tranh phát hiện, không biết nhà họ Trương còn định giấu chúng ta đến bao giờ.”

Lục Chấn Quốc vô cùng bất mãn.

Bọn họ là nhà ngoại của Thanh Thanh, xảy ra chuyện lớn như vậy mà không ai báo cho họ biết, có thể thấy được địa vị của Thanh Thanh ở nhà họ Trương như thế nào rồi.

Đêm đó, không một ai trong hai nhà họ Trương, họ Lục ngủ ngon giấc.

Sáng sớm hôm sau, trời vừa hửng sáng, Lưu Thúy Hoa đã thu dọn đồ đạc, chuẩn bị vào thị trấn.

Lâm Khê nghe thấy động tĩnh, cũng khoác áo choàng dậy.

Cả đêm không ngủ, mắt Lưu Thúy Hoa đầy những tia m.á.u đỏ, sắc mặt cũng nhợt nhạt đến đáng sợ.

Thấy Lâm Khê đến, bà gượng cười: “Tiểu Khê à, sao dậy sớm thế? Ngủ thêm chút nữa đi!”

“Bác gái còn nói cháu, bác cũng cả đêm không ngủ phải không?” Lâm Khê khoác tay Lưu Thúy Hoa, trách yêu hỏi.

“Haizz, sao mà ngủ được cơ chứ?” Lưu Thúy Hoa đưa tay lau khóe mắt, nói: “Làm mẹ, nghe con cái phải chịu uất ức thế này, sao mà yên lòng được.”

Lâm Khê thở dài, an ủi: “Bác gái, bác đừng quá buồn, hôm nay chúng ta vào thăm chị Thanh Thanh, hỏi rõ ràng xem rốt cuộc là chuyện gì đã.

Bác xem, bác mà thế này, lát nữa để chị Thanh Thanh nhìn thấy, chị ấy lại càng thêm đau lòng!

Có anh Tranh ở đó, bác đừng quá lo lắng, đến nơi tìm hiểu tình hình rồi tính tiếp.”

Được Lâm Khê an ủi một hồi, Lưu Thúy Hoa mới miễn cưỡng kìm được nước mắt.

“Tiểu Khê à, hôm nay con ở nhà với bà nội nhé, bác với chú vào thăm Thanh Thanh.”

“Dạ vâng, bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc bà nội thật tốt. Bác và chú ra ngoài cẩn thận.”

Xuyên qua màn sương sớm, vợ chồng Lục Chấn Quốc và Lưu Thúy Hoa lên đường vào thị trấn.

Lâm Khê nhìn Mã Cửu Liên đang ngồi trong nhà chính, nói: “Bà nội, giờ còn sớm, bà ngủ thêm chút nữa đi. Hôm nay bà muốn ăn gì, cháu làm cho, lát dậy là có ăn ngay.”

Mã Cửu Liên mỉm cười, “Được, hôm nay bà muốn nếm thử tài nghệ của cháu gái nhà mình.”

“Dạ vâng!”

Sau khi dỗ dành Mã Cửu Liên ngủ tiếp, Lâm Khê lại gọi Hạ Văn Lễ dậy đi nghỉ ngơi, rồi mới vào bếp.

Bữa sáng thường đơn giản, Lâm Khê cũng không muốn bày vẽ cầu kỳ.

Cô lấy từ trong vại ra ít bánh bao mà Lưu Thúy Hoa đã gói từ hôm trước, luộc lên cho ba người ăn.

Ba người ăn sáng xong, ngồi trong nhà chính chờ tin tức.

Lưu Thúy Hoa và Lục Chấn Quốc vội vàng lên đường, cuối cùng cũng đến được nhà Lục Thanh Thanh trước giờ cơm trưa.

Lúc này, trong nhà chỉ có Trương Chí Thành, Lục Thanh Thanh và Lục Tranh, Trương Bằng và Tề Tú Hoa vẫn đi làm như bình thường.

Cánh cửa bị đập vang, trái tim Trương Chí Thành đã căng thẳng cả buổi sáng, lúc này lại đột nhiên bình tĩnh đến kỳ lạ.

Mở cửa ra, đúng như anh ta dự đoán, quả nhiên là bố mẹ vợ đã đến.

Thấy người mở cửa là Trương Chí Thành, nhìn khuôn mặt bầm tím, Lưu Thuý Hoa giật nảy mình.

Nhưng nghĩ đến con gái mình đang chịu ấm ức, bà lập tức bực bội, đẩy Trương Chí Thành ra, hùng hổ đi vào.

Bị mẹ vợ đẩy, vết thương trên người Trương Chí Thành đau nhói. Nhưng cũng không dám nói gì, chỉ cung kính mời Lục Chấn Quốc vào nhà.

“Bố, mời bố vào ạ.”

Vừa vào nhà, Lưu Thuý Hoa đã đi thẳng đến phòng Lục Thanh Thanh.

Nhìn thấy Lục Thanh Thanh đầu quấn khăn, sắc mặt trắng bệch, người đắp chăn dày, nước mắt Lưu Thuý Hoa tuôn rơi.

“Ôi, con gái tội nghiệp của mẹ, chịu ấm ức lớn như vậy mà cũng không nói với người nhà...”

Lưu Thuý Hoa vừa tức giận vừa xót con gái.

Thấy mẹ đến, Lục Thanh Thanh mếu máo, nước mắt tuôn rơi. “Mẹ ơi...” vừa mở miệng đã khóc không thành tiếng.

Hai mẹ con ôm nhau khóc một trận, Lục Tranh sợ chị gái ở cữ khóc nhiều sẽ hại mắt, phải dỗ dành một lúc lâu, hai người mới nguôi ngoai.

Nghe tiếng khóc trong phòng, Lục Chấn Quốc không thể ngồi im nghe Trương Chí Thành nói nhăng nói cuội, liền đứng dậy đi vào.

“Thôi, đừng khóc nữa, Thanh Thanh đang yếu, mọi người kiềm chế một chút, đừng để ảnh hưởng đến sức khỏe.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.