Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 41

Cập nhật lúc: 21/09/2025 07:46

Tiêu Thái Liên ở bên cạnh không thể nghe nổi nữa: “Nếu ả ta không phạm pháp, tại sao cảnh sát lại bắt ả ta đi? Các người không kiểm điểm lại đến đây quấy rối người khác. Ả ta bị cảnh sát bắt đi là đáng đời! Nếu bà còn dám la lối ở đây, tôi sẽ cầm chổi đuổi bà ra khỏi đây.”

Trước đây kính nể bà ta là bởi vì bà nội Lục là trưởng bối, nhưng giờ đây nhìn dáng vẻ điên loạn của bà ta, lòng ta liền dâng lên sự chán ghét.

Tiêu Thái Liên còn nói thêm: “Nói ra cũng may, Phó Cầm Duy không cưới Lục Kiều, nếu không cũng sẽ bị liên lụy theo, đuổi đi là phải.”

Lời vừa dứt, đã nghe thấy có người chạy tới tìm bà nội Lục, báo tin bác gái Lục đã bị cảnh sát đưa đi.

Bà nội Lục một mặt ấm ức vì những lời lẽ của Tiêu Thái Liên, một mặt lại tức giận vì bị dồn vào thế tiến thoái lưỡng nan, vừa muốn biết chuyện gì đang xảy ra ở nhà, vừa không muốn rời đi.

Bà ta tức tới tái mặt, chỉ kịp gằn giọng nói một câu: “Các người đợi đó cho tôi!” rồi mới vội vã bỏ đi.

Tiêu Thái Liên không thèm giữ thể diện, nhổ một bãi nước bọt xuống đất: “Cái thứ già không nên nết.”

Sau đó, bà kéo tay ta, nói: “Đừng đứng đây nữa, chúng ta cũng tới xem náo nhiệt một chút.”

Thì ra, người muốn xem náo nhiệt không chỉ riêng nhà họ Phó. Đợi đến khi ta và mẹ con Lục Kiều tới, nơi đây đã tụ tập không ít người hiếu kỳ!

Thấy cảnh sát vào nhà lục soát, bà nội Lục không giữ được bình tĩnh, lên tiếng chất vấn: “Này! Đây là nhà của chúng tôi, các người đang làm gì vậy?”

Cảnh sát thấy bà ta là người già, cố gắng giữ thái độ nhưng giọng vẫn có chút kiên quyết: “Chúng tôi đang thi hành nhiệm vụ!”

Bình thường bà nội Lục rất sợ cảnh sát, nhưng bị lục soát nhà ngay trước mặt bao nhiêu người, thể diện mất hết.

Bà ta chặn ở cửa, quyết liệt nói: “Không được, các người không thể vào!”

Nói rồi, bà ta bắt đầu lăn lê trên mặt đất. Đúng là một chiêu quen thuộc của những bà già nông thôn muốn làm lớn chuyện.

Nhưng đám cảnh sát không hề nao núng.

Thấy bà ta bắt đầu ăn vạ, cảnh sát lập tức nháy mắt ra hiệu cho đồng nghiệp, hai người nhanh chóng khống chế bà nội Lục, khiêng bà ta sang một bên để tiếp tục công việc.

Bà nội Lục vừa la hét vừa giãy giụa, bên ngoài loạn như cào cào.

Lục Kiều thấy ta cũng đến hóng chuyện, liền ghé tai ta nói: “Cô đừng đắc ý, sớm muộn gì cũng có ngày cô khóc!”

Nàng ta còn nói thêm: “Đợi tôi gả vào trong huyện, thành nhà giàu vạn tệ, tới lúc đó, cho dù cô có cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không giúp đâu.”

Ta trừng mắt nhìn nàng ta, chỉ cảm thấy Lục Kiều này dường như đã bị ấm đầu rồi: “Chị vẫn nên lo cho mẹ chị đi thì hơn.”

Lục Kiều nghe vậy, bèn chạy tới cáo trạng với cảnh sát, ý tứ rằng ta có thù oán với họ, có thể đã bịa đặt chuyện mẹ cô ta.

Cảnh sát điềm tĩnh đáp: “Chúng tôi là làm việc dựa trên chứng cứ, sẽ không đổ oan cho người vô tội!”

Nói xong, họ khách khí mời Lục Kiều tránh sang một bên.

Sắc mặt bác gái Lục lúc này biến đổi không ngừng, lúc thì tái mét, lúc thì đỏ bừng.

Bà nội Lục ở bên cạnh vẫn không ngừng lớn tiếng: “Các người phải trả lại nguyên trạng cho nhà tôi!”

Trưởng thôn cũng hay tin chạy tới. Ông ấy không thèm để ý tới thái độ ngang ngược của nhà họ Lục, tiến đến nói chuyện với các cảnh sát.

Lúc này, bác gái Lục nhìn thấy cảnh sát cầm trên tay một vật, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Một cảnh sát lên tiếng: “Tìm được rồi.”

Họ tìm thấy một chiếc vòng vàng giấu trong cái bọc nhỏ đặt trên kệ bếp.

Vật mà cảnh sát đang tìm chính là chiếc vòng này. Sau đó, họ thông báo sẽ đưa bác gái Lục về đồn để lấy lời khai.

Bà nội Lục chưa bao giờ biết trong bếp lò nhà bà ta lại có cất giấu chiếc vòng tay này. Bà ta trơ mắt nhìn, lắp bắp hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Cảnh sát giải thích: “Bà ta là đồng phạm, đã giúp Lâm Mạnh cất giấu tang vật!”

Bác gái Lục sợ tới tái mặt: “Là người khác đổ oan cho tôi mà.”

Cảnh sát hơi thiếu kiên nhẫn, lạnh lùng nói: “Oan hay không, luật pháp tự có quy định!”

Sau đó, bác gái Lục bị đưa đi.

Nhà họ Lục rơi vào cảnh hỗn loạn tột độ.

Dân làng xung quanh xúm lại bàn tán xôn xao.

Bác trai Lục hay tin trong nhà xảy ra chuyện lớn, vội vàng chạy về.

Khi ông ta về đến nhà, bác gái Lục đã được cảnh sát thả về. Bà ta vội vàng nói: “Không có chuyện gì, chỉ là hiểu lầm thôi!”

Phía cảnh sát đã điều tra ra, bác gái Lục quả thật có giúp cất giấu tang vật, nhưng bà ta không hề biết đó là tang vật phạm tội. Tuy nhiên, hành động này của bà ta cũng khiến cảnh sát phải nghi ngờ, một đứa cháu không làm ăn đàng hoàng lại dám giao vòng vàng cho bà ta bảo quản, thì bà ta cũng thật sự quá cả gan.

Bên cảnh sát thu giữ tang vật, lập hồ sơ vụ án rồi thả bà ta về. Lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Lục mới thở phào nhẹ nhõm.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.