Nàng Tiên Cá Bé Bỏng Ở Tinh Tế - Chương 38: Nghe Hiểu Rồi
Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:23
“Chị muốn nói gì thì cứ nói đi.”
Elise giống như nhận được sự đảm bảo nên mạnh dạn hỏi: “Linh Khê? Em có thân phận gì vậy?”
Linh Khê lắc đầu: “Không cần nghĩ nhiều đâu ạ. Em vẫn là Nhân Ngư, có thể chỉ là chủng loại hơi cao cấp hơn một chút thôi.”
Elise nghiêm túc lắc đầu: “Sao có thể đơn giản như vậy được? Em vừa mới sinh không lâu đã có năng lực áp chế như vậy. Có phải ngài là vương tộc Nhân Ngư trong truyền thuyết không ạ?”
Nói đến cuối cùng còn dùng cả kính ngữ nữa. Linh Khê chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu.
“Có lẽ vậy ạ, em cũng không rõ lắm. Nhưng nó cũng chỉ có hiệu quả với Nhân Ngư thôi, còn đối với những người khác thì không được.”
Elise tỏ vẻ hiểu biết gật đầu: “Chị hiểu chị hiểu rồi. Vương tộc có năng lực mạnh hơn nhiều so với Nhân Ngư bình thường chúng ta. Bây giờ em còn nhỏ nên có lẽ không có ảnh hưởng gì đến con người, đợi em trưởng thành sẽ khác!”
Linh Khê dùng bàn tay nhỏ chống cằm, ra vẻ người lớn nói: “Có lẽ vậy ạ. Ngại quá chị Elise ơi, chưa được chị đồng ý mà em đã lấy đi ký ức ngôn ngữ của chị rồi.”
Elise không để tâm xua tay: “Không sao không sao. Giữa Nhân Ngư chúng ta không có bí mật, nhưng chị vẫn phải cảm ơn em vì đã cho chị thấy được bí mật này.”
“Trước đây chị vẫn luôn lo lắng rằng cứ theo đà phát triển này của Liên Bang thì Nhân Ngư chúng ta sẽ càng ngày càng yếu đi. Chị đã nghĩ Nhân Ngư chúng ta rốt cuộc cũng chỉ biến thành cỗ máy sinh sản của bọn họ.”
“Nhưng sự xuất hiện của em đã cho chị thấy hy vọng, ít nhất tộc Nhân Ngư chúng ta vẫn có thể tiếp tục phồn thịnh!”
Linh Khê nghe không hiểu: “Em không hiểu lắm.”
Elise dịu dàng cười cười: “Nghe không hiểu không sao đâu. Chị nhất định sẽ chăm sóc, bảo vệ em khôn lớn.”
Mắt Linh Khê cười cong thành vầng trăng khuyết. Cô không biết tại sao nhưng lại cảm thấy rất vui.
“Cốc cốc ~”
“Hai người nói chuyện trong đó vẫn chưa xong sao?” Là giọng của Kede.
Elise đáp lại: “Xong rồi. Ra ngay đây!”
“Để chị bế em ra ngoài.”
Linh Khê mỉm cười gật đầu nói: “Sau này không cần sóng âm em cũng nghe hiểu được rồi.”
Elise ghen tị rồi. Năng lực này quá tuyệt vời, sau này sẽ tiện lợi biết bao!
Khi thấy Bạch Tu đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa ngoài phòng khách, Linh Khê cười toe toét rồi tự động giang hai tay đòi bế.
Bạch Tu bình tĩnh đón lấy cô bé, làm như vô tình hỏi: “Hai người ở trong phòng thì thầm chuyện bí mật gì vậy?”
Elise mỉm cười thần, còn định úp mở thêm chút nữa.
Linh Khê chỉ mỉm cười và rúc vào lòng Bạch Tu. Ừm, đúng là tốt hơn nhiều so với dáng vẻ lôi thôi trước đó...
Bạch Tu dùng ngón tay chải mái tóc đen của Nhân Ngư nhỏ rồi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Elise một cái.
Elise bị nhìn đến trong lòng phát sợ nên vội vàng nói: “Tôi báo cho hai người một tin tốt!”
“Linh Khê đã có thể nghe hiểu chúng ta nói chuyện rồi!”
Trong lòng Bạch Tu khẽ động, anh cúi đầu nhìn Nhân Ngư nhỏ: “Thật sao?”
Linh Khê gật đầu. Kede lại được dịp ghen tị: “Bạch Tu cậu đúng là tốt số! Rõ ràng là tôi phát hiện bé Khê Khê trước, sao lại ngốc nghếch giao cho cậu chứ!”
Elise lườm anh ấy một cái: “Anh còn mặt mũi nói à? Chẳng hỏi em một tiếng đã tặng trứng Nhân Ngư đi rồi. Sao em không biết anh hào phóng thế nhỉ?”
Bị vợ mắng cho một trận, Kede lủi thủi ra một gốc ngồi xổm vẽ vòng tròn.
Lacey thật lòng vui mừng cho đại nhân nhà mình vì Linh Khê thật sự rất tốt, về mọi mặt.
Bây giờ người vui nhất phải kể đến Bạch Tu. Tuy cô bé còn chưa biết nói nhưng cuối cùng cũng có thể nghe hiểu lời mình nói rồi. Điều này mang lại cho anh cảm giác thành tựu đặc biệt, mặc dù việc này không liên quan gì đến anh.
“Ọt ọt...”
Elise đập nhẹ vào trán mình: “Trời ạ! Mấy nhiêu ngày nay Linh Khê còn chưa ăn gì. Tôi phải đi pha sữa bột cho con bé ngay!”