Nàng Tiên Cá Bé Bỏng Ở Tinh Tế - Chương 45: Cậu Cũng Sắp Rồi
Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:23
Dừng! Dừng lại ngay! Đây vẫn còn là trẻ con, đợi lớn rồi...
Vầng trán Bạch Tu nổi đầy hắc tuyến, anh cảm thấy mình có chút... Không đứng đắn rồi, phải kiểm điểm, kiểm điểm lại bản thân...
Linh Khê im lặng nhìn Bạch Tu cọ rửa sạch sẽ bồn tắm, cô bé len lén liếc nhìn sắc mặt anh, sao kỳ lạ vậy nhỉ?
Lẽ nào anh hơi giận rồi? Nghĩ lại thì cũng phải, trẻ con đứa nào chẳng hay nghịch ngợm mặc trộm quần áo người lớn, lén đi giày cao gót, trộm dùng son môi của người lớn...
Linh Khê có chút chột dạ, hình như mình hơi hư rồi...
Cô bé ngoan ngoãn ngồi bên thành bồn tắm, không dám hó hé tiếng nào.
Sau khi bồn tắm được dọn dẹp sạch sẽ, Bạch Tu không xả nước vào bồn nữa mà chuyển sang dùng vòi hoa sen.
“Người em toàn bọt xà phòng, để anh tắm sạch cho em.”
Linh Khê ngoan ngoãn trườn tới đứng ngay ngắn, ngoan ngoãn để anh tắm rửa cho mình.
Quả nhiên, Bạch Tu tắm rất đúng mực và chỉ dùng qua loa chút sữa tắm là xong việc.
Chỉ là mùi hương quá nồng nên Bạch Tu không quen lắm. Nghĩ cũng biết đây là đồ của Elise, anh khẽ cau mày rồi nhanh chóng xả lại sạch sẽ cho Linh Khê.
Lau khô người xong, anh bế Nhân Ngư nhỏ sạch sẽ thơm tho ra ngoài. Bên ngoài không có ai, nên ra ngoài rồi mới quấn khăn tắm.
Bạch Tu biết Lacey đã đi tìm đám Kede, lúc này chắc đang nói chuyện với Kede.
Bạch Tu quấn khăn cho Nhân Ngư nhỏ xong xuôi rồi bế cô bé đến chào Kede một tiếng: “Tôi đưa Khê Khê về trước đây, hai người nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
“À phải rồi, chúc mừng cậu lên chức ba.”
Kede vui quá, nhất thời không kìm được buột miệng nói: “Cảm ơn, cảm ơn, chẳng phải cậu đây cũng sắp rồi sao?”
Bạch Tu khựng lại, im lặng nhìn anh ấy: “Kede.”
Kede lập tức phản ứng lại, vội đưa tay bụm miệng mình: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi nói nhầm...”
Bạch Tu nể tình lần đầu Kede làm ba nên không thèm chấp anh ấy nữa, anh bế Nhân Ngư nhỏ ra về.
Kede vẫn còn lẩm bẩm ở phía sau: “Nhiều nhất cũng không quá 20 năm nữa đâu mà, tôi không có khoe khoang, không có khoe khoang đâu...”
Nói rồi, anh ấy tung tăng chạy vào phòng tìm Lacey nói chuyện.
Bạch Tu còn chưa đi xa đã nghe rõ mồn một tiếng lẩm bẩm của anh ấy, bước chân hơi khựng lại, trong đầu lại bất giác hiện lên cảnh tượng trong phòng tắm lúc nãy...
20 năm mà gọi là sắp á? Nếu là 18 năm thì...
Bất chợt, tâm trạng anh không vui, cánh tay bất giác siết chặt hơn rồi anh im lặng về nhà.
...
Nhìn bộ dạng phấn khích của Kede, Lacey bất đắc dĩ nói: “Ngài Kede nói chuyện thật là...”
Kede đắc ý cười: “Tôi với Bạch Tu lớn lên cùng nhau từ nhỏ. Tôi 60 tuổi đã làm ba rồi, cậu ta có khi đến 80 tuổi cũng chưa chắc đâu, ha ha ~”
“Cái này cũng đành chịu thôi, tiểu thư Linh Khê xuất hiện muộn quá.”
Kede gật đầu: “Đúng vậy, biết thế thì đã sớm đưa Bạch Tu đến Vô Tận Hải Vực rồi.”
Anh ấy chuyển chủ đề: “Lacey, tuổi của anh cũng sàn sàn bọn tôi, sao anh không tính chuyện tìm một người đi?”
Lacey chưa từng nghĩ đến chuyện này nên khi đột nhiên nghe Kede nhắc tới cũng ngẩn người ra.
“Tôi... Chưa từng nghĩ tới...”
Kede kinh ngạc: “Gì, gì cơ? Là đàn ông mà anh không muốn có bạn gái à?”
Lacey cười khổ: “Chẳng qua là chưa gặp được người phù hợp thôi, tôi vẫn đang cố gắng nhiều hơn để bản thân trở nên ưu tú hơn một chút...”
Kede vỗ vai anh ấy một cái: “Anh thế này mà còn chưa đủ ưu tú sao? Nếu anh định đợi đến khi nào được như ngài Bạch Tu nhà mình rồi mới tính chuyện bạn đời, thì anh cứ ở vậy cả đời cho rồi!”
Lacey sững người, vội vàng lắc đầu: “Sao có thể chứ, cấp bậc của tôi rành rành ra đó, cho dù có nỗ lực đến mấy cũng không tài nào đuổi kịp ngài Bạch Tu được.”
Kede ra vẻ “anh cũng là người hiểu chuyện đấy”: “Thế mới phải chứ. Nhân lúc còn trẻ thì mau mau tìm vài cô bạn gái, rồi sinh vài đứa con, để cho con cái thế hệ chúng ta còn có thể cùng nhau lớn lên nữa chứ!”