Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 165

Cập nhật lúc: 17/11/2025 17:53

Tả Thần ngửi thấy mùi thơm của cá, cảm thấy cơm nắm trong miệng nhạt nhẽo vô vị.

Đôi tai mèo trên đầu anh ta nhích tới nhích lui: "Chị Tùy, dù sao bây giờ chúng ta cũng đã dị hóa rồi, ăn mấy con cá có mùi thơm lạ đó hẳn là cũng không sao đâu nhỉ."

Tùy Thất búng vào trán anh ta một cái: "Y12 trong không khí buộc chúng ta phải hít, Y12 trong thức ăn có thể không ăn thì đừng ăn."

"Hôm nay tiếp tục tìm vật tư, nếu đủ nguyên liệu, tối nay chúng ta ăn lẩu."

"Lẩu!" Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo kinh ngạc nói.

"Ừm." Tùy Thất gật đầu: "Vừa hay đội Săn Lùng Hoang Dã cũng ở đây, đông người, ăn lẩu náo nhiệt."

Vì món lẩu buổi tối, bốn người đội Trốn Khỏi nhanh chóng ăn xong bữa sáng, xuất phát tìm vật tư.

Các điểm vật tư xung quanh nhà họ Lâm đã bị bọn họ tìm gần hết, hôm nay Tùy Thất định xuống biển tìm.

Trước khi ra ngoài, cô cố tình tìm Leia mượn một bộ quần áo.

Lâm Hành Trạch dặn dò cô, chỉ tìm ở khu vực biển cạn, còn chỉ rõ vị trí cụ thể của khu vực biển cạn.

Tùy Thất rất quý mạng, tỏ vẻ đồng ý.

Các điểm vật tư dưới mặt biển vẫn chưa có nhiều người đặt chân đến.

Trong các khe đá ngầm, trong đám rong biển, trong rạn san hô đều có các thùng vật tư.

Tùy Thất bơi dưới nước ba tiếng, tổng cộng tìm được bốn thùng vật tư, ba thùng lớn, một thùng nhỏ.

Một trong số đó có một thùng vật tư lớn nặng đến mức Tùy Thất hoàn toàn không thể đưa nó nổi lên trên mặt nước.

Thẩm Úc bay về nhà họ Lâm mượn một sợi dây thừng chắc chắn, buộc dây thừng vào thùng gỗ, bốn người hợp sức mới kéo được nó lên.

Tùy Thất bơi đến phía sau một tảng đá ngầm ẩn khuất, lau khô người, thay quần áo xong, mới đi đến bên cạnh đồng đội, kiểm kê vật tư.

Thẩm Úc và Tả Thần mở thùng vật tư nhỏ nhất, bên trong đầy ắp, tất cả đều là t.h.u.ố.c tiêm.

Bốn người đếm thử, có tổng cộng 36 liều t.h.u.ố.c tiêm tối ưu hóa gen và 27 liều t.h.u.ố.c ức chế dị hóa.

Tùy Thất đắc ý chống nạnh: "Chị đây trâu bò không."

Muội Bảo hôn lên má cô một cái: "Chị Tùy giỏi nhất!"

Thẩm Úc và Tả Thần giơ ngón cái lên đầy kính nể.

"Năm người nhà họ Lâm, mỗi người tiêm thêm hai liều nữa là có thể loại bỏ hoàn toàn chỉ số dị hóa." Thẩm Úc lại có nỗi phiền muộn của người hạnh phúc: "Nhưng t.h.u.ố.c ức chế dị hóa nhiều quá, chúng ta dùng không hết."

Tùy Thất sắp xếp lại các loại t.h.u.ố.c chích trong thùng gỗ: "Thuốc ức chế dị hóa thì chia cho đội Săn Lùng Hoang Dã một phần, sau đó gửi cho anh Diễn một ít qua trung tâm giao dịch là vừa đủ."

Cô lựa ra những liều t.h.u.ố.c dành riêng cho người thú dạng mèo: "Những cái này giữ lại, đưa cho bốn đứa bé nhà họ Lãng dùng."

"Bốn đứa bé nhà họ Lãng?" Tả Thần hỏi: "Là bạn mới chị quen trong hai ngày mất tích sao?"

"Đúng vậy."

Thẩm Úc vẫy cánh: "Đến khi đó tôi sẽ đưa chị bay qua đó."

Tùy Thất: "Được thôi."

"Chị Tùy, em muốn xem thử trong này có gì?" Muội Bảo chỉ vào thùng gỗ lớn phải dùng dây thừng để kéo lên, nói.

Bốn người mở thùng gỗ ra, đập vào mắt là một lớp rau củ, thịt và các sản phẩm từ đậu được đóng gói chân không.

"Thịt!" Muội Bảo hưng phấn nói: "Tối nay chúng ta có thể ăn lẩu rồi!"

"Muội Bảo của chúng ta thèm ăn thế cơ à?" Tùy Thất xoa nắn má cô nhóc: "Tối về chúng ta sẽ bắt đầu làm ngay."

"Yeah!" Muội Bảo vui vẻ nhảy lên mấy cái.

Đá ngầm ven bờ biển rất trơn trượt, Tùy Thất duỗi tay ra che hờ bên cạnh cô nhóc, đề phòng cô nhóc bị ngã.

Thẩm Úc vừa cười vừa nhìn thùng vật tư, khóe mắt lại phát hiện ra một vệt sáng màu bạc: "Đây là gì vậy?"

Cậu ta gạt túi rau dưa bên trên ra, bốn món vũ khí màu trắng bạc được bọc trong lớp màng chống thấm nước thình lình hiện ra trước mắt bốn người.

Một chiếc xẻng hợp kim được phủ màu trắng bạc từ trên xuống dưới, một cây roi dài có hoa văn màu xanh lam nhạt, một chiếc cưa hợp kim gập lấp lánh màu trắng bạc, hai chiếc phi tiêu boomerang có hình dáng uốn lượn mượt mà.

"Là xẻng!"

Muội Bảo lấy chiếc xẻng ra khỏi thùng gỗ, tiện tay xoay hai vòng, lưỡi xẻng màu trắng bạc lóe lên ánh sáng sắc bén.

Cô nhóc yêu thích không buông tay, khẽ vung vẩy: "Cái này nhẹ quá, em thích lắm."

Tùy Thất cười nhìn cô nhóc: "Chiến Binh Xẻng Sắt vẫn hợp với xẻng nhất."

Muội Bảo ngẩng đầu lên, cười rạng rỡ: "Em cũng thấy vậy."

"Vút… Bốp!"

Roi dài trong tay Tả Thần như một con rắn bạc vung ra, mang theo tiếng xé gió sắc bén, chính xác đ.á.n.h trúng tảng đá ngầm cách đó ba mét.

Khoảnh khắc cây roi dài màu trắng bạc tiếp xúc với tảng đá ngầm, những chiếc gai ngược hình chóp trên thân roi đột ngột bật ra, cắm sâu vào trong đá.

Tả Thần vung cổ tay, roi dài chợt căng chặt, tiếng "rắc rắc" vỡ vụn vang lên, tảng đá ngầm khổng lồ lập tức vỡ tan thành vô số mảnh đá vụn.

"Bốp bốp bốp bốp bốp."

Ba người Tùy Thất dành cho anh ta một tràng pháo tay nhiệt liệt.

Tả Thần thu lại roi dài, nhướng mày nói: "Trên Tinh cầu Sa Nham dùng phi trảo nhiều rồi, bây giờ vung roi đúng là dễ như trở bàn tay."

"Lợi hại, lợi hại." Tùy Thất khen ngợi.

Cô quay đầu nhìn về phía Thẩm Úc: "Cậu Thẩm, giữa chiếc cưa và hai chiếc phi tiêu kia, cậu thích cái nào?"

Thẩm Úc nói thẳng: "Phi tiêu."

Tùy Thất dứt khoát nói: "Vậy phi tiêu thuộc về cậu, cưa thuộc về tôi."

Cô vung tay lên: "Đi thôi, chúng ta về làm lẩu."

Muội Bảo và Tả Thần lập tức đặt vũ khí trong tay về lại thùng gỗ.

Đội Trốn Khỏi mang theo bốn thùng vật tư, trở về nhà họ Lâm.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.