Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 282

Cập nhật lúc: 09/12/2025 11:58

Kèm theo dòng chữ: "Đến rồi đây!"

Tùy Thất vừa thức cả đêm, đang chuẩn bị đi ngủ: "!"

Cô bật dậy, mở thẻ vị trí, chạy như bay về phía ba đồng đội thân yêu.

Mười phút sau, bốn người đội Trốn Khỏi thành công trùng phùng.

Muội Bảo nhảy cẫng lên, lao vào n.g.ự.c Tùy Thất: "Chị Tùy!"

Tùy Thất ôm chặt cô nhóc: "Cục cưng ngoan của chị."

Tả Thần và Thẩm Úc cũng dang tay, ôm hai người vào giữa.

Cảnh tượng ấm áp như vậy kéo dài chưa đến hai giây, đã bị tiếng 'ùng ục' réo rắt cắt ngang.

Ngay cả khi đã cách một lớp quần áo, Tùy Thất vẫn cảm nhận được sự rung động.

Bốn người đang ôm nhau cười ngặt nghẽo.

Tùy Thất cong mắt cười nói: "Ai thế, đói đến vậy à?"

Tả Thần thản nhiên vỗ bụng mình: "Đói thật đấy, vừa đói vừa buồn ngủ."

Thẩm Úc lấy một thanh năng lượng từ trong túi ra đưa cho Tả Thần: "Ăn cái này lót dạ đi, ngủ một giấc trước rồi tính, bây giờ không có sức nấu cơm."

Tả Thần bóc ra ăn ngay.

Tùy Thất ôm Muội Bảo, dẫn bọn họ đến chỗ râm mát mà cô ngủ.

"Qua hai ngày kiểm chứng của tôi, chỗ này đến bốn giờ chiều mới bị mặt trời chiếu đến, cứ yên tâm ngủ đi."

Tùy Thất xịt một ít t.h.u.ố.c đuổi côn trùng xung quanh, ôm Muội Bảo ngủ ở phía gần gốc cây, còn chuột sa huỳnh nhỏ thì cuộn mình trên đầu cô.

Thẩm Úc nằm cạnh Muội Bảo, Tả Thần ngủ ở ngoài cùng.

Bốn người lót mũ áo phao dưới đầu, nhắm mắt là ngủ.

Có đồng đội bên cạnh, Tùy Thất vô cùng yên tâm, ngủ một giấc say nhất trong ba ngày vừa qua.

Lúc tỉnh dậy vào hai rưỡi chiều, cả người cô khoan khoái không nói nên lời.

Ba người Thẩm Úc đi đường mệt mỏi, vẫn đang ngủ say.

Tùy Thất đang định ngủ thêm một lúc, quang não trên cổ tay đã rung lên.

Là tin nhắn của Liên Quyết: "Chúng tôi đang ở phía trước bên trái cô 100 m."

Hả?

Tùy Thất ngẩng đầu nhìn.

Quả nhiên bốn người đội Săn Lùng Hoang Dã cũng lấm lem mệt mỏi, mặt mày xám xịt đang đứng đó.

Miệng Bùi Dực ngoác đến tận mang tai, đang điên cuồng vẫy tay với cô.

Tân Dặc và Trần Tự điềm tĩnh hơn, mỉm cười vẫy tay.

Liên Quyết thì khẽ gật đầu.

Tùy Thất nhẹ tay nhẹ chân đứng dậy, đi đến trước mặt đội Săn Lùng Hoang Dã, cười khẽ chào: "Mọi người đến rồi à."

Tân Dặc giơ tay ôm cô một cái: "Thật sự rất xin lỗi, may mà cô không sao."

Tùy Thất vỗ vai Tân Dặc: "Là do tôi không chú ý, không liên quan gì đến mọi người, đừng để trong lòng."

Cô dẫn bốn người đội Săn Lùng Hoang Dã đến ngồi dưới bóng râm.

Bùi Dực uống vài ngụm nước, thoải mái dựa vào thân cây cọ: "Ốc đảo đúng là khác biệt thật, thoải mái ghê ~"

Tân Dặc ngồi bên cạnh cậu ta, cũng khoan khoái híp mắt lại: "Mát thật."

Trần Tự nằm nghiêng trên nền cát râm mát, hai mắt nhắm nghiền, cứ thế lăn ra ngủ.

Liên Quyết kéo túi áo, lấy ra chiếc khăn lụa màu trắng được gấp ngay ngắn gọn gàng đưa cho Tùy Thất.

Là chiếc khăn cô cho Bùi Dực mượn.

Liên Quyết thấp giọng nói: "Đã giặt rồi."

"Sạch quá, cảm ơn nhé."

Tùy Thất nhận lấy chiếc khăn lụa trắng sáng, tiện tay buộc lên cổ.

Đội Săn Lùng Hoang Dã cũng đi suốt đêm, trên mặt bốn người đều lộ vẻ mệt mỏi không thể giấu.

Cô nhìn Liên Quyết, nói: "Các anh nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi gọi."

Anh khẽ gật đầu: "Ừm, được."

Tùy Thất quay lại bên cạnh các đồng đội, đ.á.n.h thức bọn họ.

Mặt trời sắp chiếu tới rồi, phải chuyển chỗ thôi.

Thẩm Úc và Tả Thần nhanh chóng tỉnh lại.

Muội Bảo mơ màng không tỉnh nổi, Tả Thần cõng cô nhóc lên, đi về phía một bóng râm khác.

Tùy Thất chỉ về phía đội Săn Lùng Hoang Dã, đặt ngón trỏ lên môi: "Đội Săn Lùng Hoang Dã đang ngủ, chúng ta nhẹ tay một chút."

Tả Thần đưa mắt nhìn bốn người đang ngủ say, hỏi nhỏ: "Đến lúc nào vậy?"

Tùy Thất nhỏ giọng đáp: "Mới đến một lúc thôi."

Muội Bảo tựa vào vai Tả Thần xoa cái bụng rỗng tuếch, nhỏ giọng nói: "Chị Tùy, em đói quá."

Tùy Thất sờ mặt cô nhóc: "Vậy bây giờ chúng ta đi nấu cơm."

Để tiếng động khi nấu nướng tạo ra không làm phiền đội Săn Lùng Hoang Dã, bốn người Tùy Thất đã đi ra xa hơn một chút.

Bọn họ tìm một chỗ râm mát vừa có thể thấy đội Săn Lùng Hoang Dã, vừa không để đối phương nghe thấy tiếng ồn.

Tùy Thất lấy một ít cành cọ từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân ra, nhóm lửa, bắc nồi, bắt đầu hấp cơm.

Tả Thần lấy một thùng vật tư ra, trải màng bọc thực phẩm lên trên: "Chúng ta ăn gì đây?"

Muội Bảo: "Em muốn ăn gì đó mát mát."

Tùy Thất lấy ra hai quả dưa leo: "Gỏi dưa leo nhé?"

"Vâng!" Muội Bảo vui vẻ gật đầu.

Tả Thần lấy ra một túi mộc nhĩ khô: "Trộn thêm một ít mộc nhĩ nữa."

Thẩm Úc lấy ra hai túi đậu phụ khô ngũ vị: "Thêm chút sản phẩm từ đậu nành đi."

Tùy Thất lấy d.a.o thái rau ra: "Được, bắt đầu làm thôi."

Bốn người vây quanh thùng vật tư, người đập dưa leo, người ngâm mộc nhĩ, người cắt đậu phụ khô, người pha nước sốt.

Tùy Thất còn lấy ra mấy loại rau có thể làm gỏi từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân, xắt trộn tất cả, làm ra hai bát gỏi đầy ú ụ.

Bản thân cô vẫn muốn ăn một ít thịt, bèn lấy ra hai túi cánh gà và ba lon coca, loáng một cái đã làm xong một nồi cánh gà chiên coca.

Hai thùng vật tư được ghép lại làm bàn ăn, gỏi và cánh gà được đặt chính giữa.

Thẩm Úc đang xới cơm, Tùy Thất múc thức ăn để phần cho đội Săn Lùng Hoang Dã.

Tả Thần và Muội Bảo đang háo hức chờ được ăn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.