Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 783: Giết Ta

Cập nhật lúc: 07/09/2025 16:06

“Ngươi đã sớm đưa ra lựa chọn, vậy giờ vì sao còn do dự? Nhiệm vụ mà Yêu Đế giao cho ngươi, ngươi đã có thể hoàn thành từ lâu. Cứ dây dưa mãi như thế, chẳng lẽ ngươi không sợ những thứ vất vả giành lại được sẽ bị kẻ khác cướp mất sao?”

Sở Lạc lại phun ra một ngụm máu, đôi mày nhíu chặt, nhìn về phía Lâm Xà.

Nói cho cùng, hạng người như Lâm Xà nàng đã từng gặp qua không ít. Đi đến tận cùng bóng tối cũng không dám, mà bước vào ánh sáng cũng chẳng xong. Loại người gượng gạo như thế, mới  khiến nàng kiêng kỵ.

Bởi vì vĩnh viễn không đoán được khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ sẽ làm ra hành động gì.

Trong tầng mây u ám, lôi đình giáng xuống, cơn mưa xám tối bị chớp lóe ngắn ngủi chiếu sáng, phản chiếu gương mặt tái nhợt của Lâm Xà. Ở nơi khóe mắt hắn, dường như có một giọt nước men theo gò má chảy xuống, lẫn vào mưa.

“Tốt thôi… ngươi không phải hận ta đã lừa dối các ngươi sao.” Ánh mắt Lâm Xà bỗng trở nên lạnh lẽo. “Vậy thì đến g.i.ế.c ta đi!”

Hắn xoay cổ tay, nắm lấy trường thương trong tay Sở Lạc, ép mũi thương sắc bén chỉa thẳng vào yết hầu mình.

“Giết ta đi!”

“Ngươi…” Ánh mắt Sở Lạc dán chặt lấy hắn. “Ngươi đang đánh cược cái gì? Ngươi cho rằng ta sẽ tha cho kẻ ở bên cạnh Ứng Ly Hoài sao?”

Trường thương Phá Chiều đ.â.m mạnh lên một tấc, mũi nhọn sắc lạnh xé rách da thịt Lâm Xà, m.á.u tươi rịn ra.

Trong đôi mắt hắn thoáng hiện vẻ sững sờ, đau đớn nơi thân thể khiến hắn tạm thời đè nén sự kích động bất trí, khôi phục lại chút thanh tỉnh.

Sở Lạc dồn sức muốn đ.â.m sâu hơn, nhưng bàn tay Lâm Xà siết chặt thân thương, cố sức giữ nó lại.

Ngay lúc ấy, trong màn mưa mờ mịt, một thân ảnh hiện ra. Tay hắn lóe lên quang mang màu đỏ sẫm, một vật gì đó xé gió lao tới, nhắm thẳng sau lưng Sở Lạc, tốc độ nhanh chẳng thua gì sấm sét!

“Ngươi chẳng phải…”

Lời của Sở Lạc còn chưa dứt, Lâm Xà đã bùng phát yêu lực, mạnh mẽ đẩy nàng ra một bên. Chính hắn lại không kịp né tránh, vật kia mang theo ánh sáng đỏ sẫm cắm phập vào vai phải.

Chỉ trong khoảnh khắc, vô số đường gân huyết sắc từ đó mọc ra, ăn sâu vào huyết nhục hắn.

“Lâm Xà!”

Biến cố bất ngờ khiến lòng Sở Lạc chấn động, vội nhìn về hướng vật kia lao tới.

Rõ ràng nó vốn nhằm vào nàng, vậy mà Lâm Xà lại đẩy nàng ra.

Trong màn mưa, thân ảnh quen thuộc dần hiện rõ, chính là Việt Kim.

Lại một vật đỏ sẫm nữa phóng thẳng về phía Sở Lạc. Lần này nàng đã phòng bị, thân ảnh chớp lóe, né tránh kịp.

Vật kia cắm xuống đất, vô số huyết quản mọc ra, chui vào lòng đất, nơi bị nó xâm chiếm lập tức biến thành màu đỏ thẫm. Thứ này… ngay cả pháp thể cũng có thể khắc chế!

Sở Lạc thoáng kinh hãi, lập tức quay đầu nhìn Lâm Xà.

Gương mặt hắn trắng bệch, răng  chặt răng, gân xanh nổi hằn trên trán. Năm ngón tay hóa trảo, hắn thẳng tay xé toạc vai phải mình, móc cả vật đỏ sẫm lẫn khối huyết nhục bị đồng hóa ra, ném mạnh xuống đất.

Trong chớp mắt, vai phải hắn đã thủng thành một lỗ máu.

Mồ hôi lạnh túa đầy trán, Lâm Xà nhìn bóng người đang bước lại trong mưa, ánh mắt hắn cũng thêm phần phức tạp.

“Đi mau! Hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước!”

Nói xong, Lâm Xà lập tức vác Tô Uyển hôn mê bất tỉnh trên vai ngoảnh nhìn Sở Lạc một cái rồi lao vào rừng sâu.

Sở Lạc liếc nhanh hai vật đỏ sẫm trên mặt đất, lập tức đuổi theo.

Khi Việt Kim tiến đến nơi nhuộm máu, hắn đưa tay thu hồi hai vật kia, nhìn về hướng họ bỏ đi, khóe môi nhếch lên lạnh lẽo.

Ba người Sở Lạc chạy trốn, phía sau, cặp mắt đỏ như m.á.u bám riết không buông.

Nàng thoáng nhìn lại, rồi khi quay đầu, phía trước chẳng biết từ khi nào đã dựng lên kết giới do vô số hắc vũ kết thành.

Khoảng cách cực gần, gần như không thể tránh. Sở Lạc vội vận chuyển Xích Hỏa Di Hình, thân ảnh xẹt qua kết giới, nhưng Lâm Xà và Tô Uyển lại bị chặn lại bên kia.

Ngay khi Sở Lạc định quay lại thiêu hủy hắc vũ kết giới, bên kia vang lên tiếng Lâm Xà:

“Tránh ra!”

Cùng lúc, tiếng nổ ầm vang dội, Hồn Mãng hắc sắc mang theo thế cuồng bạo, trực tiếp phá vỡ kết giới. Lâm Xà vác Tô Uyển lao ra theo sau.

Mãng hồn hóa về yêu lực, trở lại trong thân thể hắn. Lâm Xà ngoảnh sang nhìn Sở Lạc, ánh mắt rõ ràng bất mãn, như muốn nói: Thấy chưa, khi đối phó ngươi ta vốn chưa từng dùng toàn lực, vậy mà ngươi lại muốn lấy mạng ta sao.

Đối diện ánh mắt ấy, Sở Lạc thoáng ngẩn người. Nhưng khi thấy cặp mắt huyết sắc phía sau lại sắp đuổi kịp, nàng không còn nghĩ nhiều, lập tức tiếp tục chạy.

Lâm Xà quen thuộc địa hình yêu giới, có hắn dẫn đường phía trước, bọn họ rốt cuộc cũng thoát khỏi sự truy sát của Việt Kim trước khi mặt trời lặn.

Cơn mưa vẫn không ngừng, trong một hang núi, hỏa quang do linh lực ngưng tụ tỏa sáng, xua tan âm lãnh ẩm ướt.

Lâm Xà mím chặt môi, xử lý vết thương nơi vai phải. Một bên, Sở Lạc cũng đang tỉ mỉ bôi dược cho Tô Uyển đầy thương tích.

Xung quanh vết thương Lâm Xà vẫn còn sót lại khí tức của vật đỏ sẫm kia, m.á.u không ngừng tuôn, khó có thể liền lại.

Hắn đành rút ra một lưỡi d.a.o mỏng, từng chút từng chút cắt bỏ phần huyết nhục còn lưu lại khí tức, đau đớn khiến mồ hôi lạnh tuôn như mưa.

Đột nhiên, hắn cảm giác có ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình, liền liếc qua, tức tối mở miệng:

“Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy yêu bị thương bao giờ sao?”

Hắn tiếp tục xử lý vết thương. Không lâu sau, tiếng bước chân từ phía sau vang lên.

Lâm Xà lập tức cảnh giác, sợ Sở Lạc sẽ thừa cơ đ.â.m lén. Nhưng người kia dừng lại bên cạnh, từ trong linh khí trữ vật lấy ra một túi yêu châu.

“Cái này, chắc có thể dùng để khôi phục yêu lực.”

Nghe vậy, Lâm Xà liếc mắt một cái.

“Ngươi g.i.ế.c Hồng Nha Dược Sư, cướp sạch đồ hắn, mà chỉ moi ra được chừng này yêu châu thôi à?”

Sở Lạc có chút khó xử: “Ta còn giữ lại ít nhiều, muốn để Tô Uyển dùng.”

Lâm Xà không đáp, chỉ tiếp tục xử lý vết thương.

Một lát sau, thấy hắn vẫn không có phản ứng, Sở Lạc đành lấy nốt số yêu châu còn lại ra.

“Chỉ có bấy nhiêu thôi, Hồng Nha Dược Sư nghèo rớt mùng tơi!”

Khóe môi Lâm Xà nhếch lên, một tay đoạt lấy hai túi yêu châu, nâng niu cân nhắc, giọng nói vẫn tràn đầy khinh thường.

“Chút này thôi, nhét kẽ răng còn chưa đủ.”

“Ngươi bớt kêu ca đi, Hồng Nha Dược Sư  đâu có nhiều yêu châu, hắn chỉ có đầy một phòng toàn dược liệu. Hay là ngươi xem thử, trong đống dược này có thứ nào dùng được không?”

Sở Lạc vừa nói vừa lấy ra đống dược liệu gom được từ phế xưởng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.