Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 191: Khát Vọng Điên Cuồng - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:28
Đã hơn chín giờ đêm nhưng Hà Chấn Đông vẫn đang gật gù bên quầy bar, anh bị thất tình rồi, anh muốn uống cho say, cho quên đời, quên người.
Ngồi cạnh anh là Trần Triệu Thu, tuy đã lên chức phó tổng giám đốc nhưng hiện tại hắn chẳng khác nào trợ lý của anh cả. Sau khi từ bờ Bắc về đây, anh bảo hắn đưa vào quán rượu và la lết cho đến tận bây giờ, chưa chịu về.
- Sếp à, về thôi, nếu anh uống nữa thì anh sẽ đi bán muối mất. – Trần Triệu Thu khổ sở khuyên nhủ.
- Triệu Thu, cậu nói xem, tôi đáng ghét lắm đúng không? – Hà Chấn Đông bưng ly rượu đầy nhốc lên, uống cạn và lè nhè hỏi.
- Sao có thể chứ? Sếp là chồng quốc dân đấy. Có khối người muốn được làm người yêu của anh mà, sao có thể nói là đáng ghét chứ?
Nghe người bên cạnh ca tụng mình lên mây xanh, Hà Chấn Đông bật cười chua chát. Vậy Khương Lệ Na là ngoại lệ đúng không? Cô nói anh thật ghê tởm và đuổi anh đi như đuổi tà.
Mặc kệ lời khuyên của Trần Triệu Thu, anh tiếp tục gọi thêm một chai rượu nữa. Anh tự hỏi nếu mai anh mất đi, cô có tìm đến nghĩa trang, thắp cho anh nén nhang và ôm lấy mộ anh mà khóc như cô đã từng làm khi em trai anh mất không? Hay là cô cảm thấy anh đáng đời.
Sau khi uống hết chai rượu thì Hà Chấn Đông cũng nằm bẹp luôn trên quầy bar, miệng không ngừng gọi tên Khương Lệ Na.
Với cái bộ dạng nửa người, nửa ma men này của anh, có cho thêm tiền thì Trần Triệu Thu cũng chẳng dám vác anh về nhà. Hắn sợ ba mẹ anh nghe anh gọi tên người con gái ấy và thêm buồn lòng.
- Sếp, chủ tịch bị làm sao vậy ạ?
Nghe tiếng oanh lảnh lót vang lên, Trần Triệu Thu liền quay đầu lại và bắt gặp gương mặt ngây thơ, trong sáng của Liên Hoa. Hắn hơi bất ngờ vì không nghĩ cô sẽ đến mấy chỗ này sau giờ làm việc. Cô cũng đâu cần đi tiếp khách, nếu có đi là do hắn dẫn đi thôi.
- À, anh ấy say quá mà anh không dám đưa anh ấy về nhà. Chắc phải đưa đến khách sạn Gold thôi. – Trần Triệu Thu nở nụ cười méo mó.
- Vậy anh đưa anh ấy về căn nhà ở khu biệt thự mini đi, mẹ em sẽ chăm sóc anh ấy chứ say vậy mà ở một mình thì nguy hiểm lắm. – Liên Hoa sốt sắng đề nghị.
Nghe cô nói có lý, Trần Triệu Thu liền gật đầu. Sau khi thanh toán tiền, hắn cùng cô đưa Hà Chấn Đông ra xe và phóng về khu biệt thự mini, chốn đi về của những người thuộc tầng lớp thượng lưu.
Hắn biết anh mua ngôi nhà ở đó để làm nhà tân hôn nhưng khi cô dâu của anh biến mất, nó lại biến thành nơi ở của Mỹ Liên, tối ngày chỉ có mình bà lủi thủi dọn dẹp, quét tước.
- À, em đến quán uống rượu à? – Trần Triệu Thu hỏi khi vừa phóng xe qua ngã tư.
- Không ạ, hôm nay sinh nhật một người bạn của em, em đến chúc mừng nhưng không uống ạ. Em sợ ngày mai mệt mỏi lại ảnh hưởng công việc. – Liên Hoa dịu dàng đáp.
Vì sợ Hà Chấn Đông bị dằn xóc nên Trần Triệu Thu lái xe thật chậm. Chốc chốc, Liên Hoa lại quay đầu, nhìn người đàn ông đang nằm dài trên băng ghế sau.
Ngày ngày, anh trông đạo mạo, lạnh lùng, giống ánh sao kiêu hãnh trên bầu trời nhưng khi say quá thì cũng không khác người bình thường là mấy. Cô cảm thấy bản thân thật may mắn vì có thể nhìn thấy dáng vẻ buông thả bản thân này của anh.
Xe vừa dừng lại trước cổng, Liên Hoa liền nhảy xuống và nhấn chuông. Khoảng sân trước khá rộng nên mất vài phút sau, Mỹ Liên mới ra đến và tra chìa, mở khóa.
Trông thấy con gái, bà vô cùng ngạc nhiên và khi thấy biển số xe, bà càng ngạc nhiên hơn.
- Anh Chấn Đông say quá nên con đưa anh ấy về đây. – Liên Hoa vừa nói vừa đẩy cánh cổng để mở rộng lối đi.
Chiếc xe chậm rãi rẽ vào trong và chạy thẳng tới cửa chính. Đây cũng là lần đầu tiên Trần Triệu Thu đến đây. Căn nhà này do Hà Chấn Đông tự chọn lựa và mua, giấy tờ thủ tục cũng tự tay anh làm, không giao cho hắn nên hắn không thấy, không biết, chỉ biết là nó thuộc khu này thôi.
Chật vật cả đỗi, ba người mới đưa được ma men Hà Chấn Đông lên lầu. Lúc thả anh xuống giường xong, ai cũng ôm bụng thở dốc vì quá mệt.
Mỹ Liên bảo Liên Hoa lấy nước ấm để Trần Triệu Thu lau mặt và tay chân cho Hà Chấn Đông, còn bà thì mau mắn xuống nhà bếp để nấu cho anh ít cháo loãng bởi theo như Trần Triệu Thu báo cáo thì sếp hắn từ chiều đến giờ chỉ bỏ rượu vào bụng.
Nhìn cơ bụng và cơ bắp của Hà Chấn Đông lộ ra khi chiếc áo sơ mi trắng được Trần Triệu Thu cởi bỏ, mặt Liên Hoa đỏ bừng nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào anh. Người đàn ông này đúng là cực phẩm, đẹp đến từng chân tơ kẽ tóc.
- Liên Hoa, em lục trong tủ xem có cái áo thun nào không. – Trần Triệu Thu vừa lau người cho sếp vừa nói.
- Vâng.
Liên Hoa nhanh chóng vọt tới chiếc tủ gỗ và mở ra. Cô sững sờ khi nhìn thấy không chỉ có quần áo đàn ông mà còn có rất nhiều bộ váy đẹp bên trong, có bộ cầu kỳ như thể dùng để đi dự tiệc, có bộ đơn giản như để mang ở nhà hoặc dạo phố. Những cái này chẳng lẽ là anh chuẩn bị cho người con gái đó sao?
Một suy nghĩ táo tợn lóe lên trong đầu Liên Hoa, cô muốn bản thân biến thành người phụ nữ của anh ngay trong đêm nay.
Với nhân cách của anh, cô tin anh sẽ chịu trách nhiệm với cô, hơn nữa, hôm nay cũng là thời kỳ không an toàn của cô, nếu có thể có một em bé thì cô càng dễ dáng tóm lấy anh, tóm lấy vị trí phu nhân chủ tịch Hoa Vinh.