Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 215: Tân Hôn Vui Vẻ - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:30
Nhác thấy Liên Hoa đang đứng chờ thang máy, Hà Chấn Đông liền tiến lại, hỏi thăm vết thương của cô.
Anh đoán có lẽ không muốn đồng nghiệp và khách hàng nhìn thấy cái chân đang băng bó của mình nên hôm nay, cô mặc chiếc váy dài tận mắt cá.
- Chỉ còn đau một chút thôi ạ. Còn anh thì sao? Anh còn đau không? – Liên Hoa dịu dàng lên tiếng.
- Hết rồi. – Anh mỉm cười.
Thang máy dành cho chủ tịch là thang máy riêng nên sau khi hỏi han cô xong, Hà Chấn Đông liền đi về phía Sara. Khoảnh khắc nhìn theo anh, Liên Hoa phát hiện ngón áp út của anh có đeo một chiếc nhẫn.
Vậy có khác nào anh công khai bản thân đã kết hôn đâu. Sao mẹ cô nói là anh muốn ẩn hôn chứ. Gương mặt đang thánh thiện bỗng lóe lên một tia ghen ghét, hai tay cô siết chặt, toàn thân khẽ run lên.
Cái hôm Khương Lệ Na đến đây tìm Hà Chấn Đông, Liên Hoa đang bận sang công ty đối tác tham dự cuộc họp cùng với Trần Triệu Thu, tiếp đó lại đi kiểm tra một vòng các dự án đang thi công trên địa bàn thành phố, sáng mai vào công ty lại vùi đầu vào việc, đến gần trưa thì được Sara thông báo đi công tác cùng Hà Chấn Đông nên cô chẳng hóng hớt được tin gì. Mãi tận hôm nay mới nghe mấy nhân viên lễ tân to nhỏ bàn luận.
- Sếp, chiếc nhẫn kia là gì? Anh bí mật kết hôn ở nước ngoài sao? – Sara lên tiếng chọc ghẹo.
- Biết rồi còn hỏi. – Anh đáp, mặt vẫn tỉnh bơ.
- Anh đánh nhanh rút gọn thật đấy. Mà anh ổn chứ? Nghe Liên Hoa nói anh và cô ấy suýt đi bán muối.
- Ừ, giờ thì ổn rồi, còn mẹ em thì sao?
- Khỏe lại rồi ạ, có con gái tới chăm sóc và động viên nên cũng nhanh khỏe lại.
Thang máy nhanh chóng đưa họ lên tầng cao nhất. Sau khi kiểm tra các tài liệu cần trả về cho các phòng ban và nhận lấy nhiệm vụ từ Hà Chấn Đông, Sara liền rời đi.
Biết hôm nay Hà Chấn Đông đã quay lại công ty nên đúng tám giờ sáng, Trần Triệu Thu liền rời văn phòng, đến gặp anh.
Hôm qua, thấy cô trợ lý khập khiễng đi làm, hắn vô cùng ngạc nhiên, gặng hỏi thì cô cho biết cô và chủ tịch gặp tai nạn giao thông, dẫn đến việc phải ở lại đó thêm ba ngày.
Thấy tên trợ lý cũ tiến vào nhưng Hà Chấn Đông vẫn vờ như không thấy, mắt dán vào màn hình máy tính, tay liên tục thao tác.
Trần Triệu Thu nhìn chằm chằm vào ngón áp út của anh, ít nhiều đoán được chuyện tình cảm của anh đã đi đến hồi kết.
Hôm đó, Trần Triệu Thu không có mặt ở công ty nhưng mấy ngày sau có nghe chàng nhân viên phòng tài chính kể lại sự tình, nói rằng chủ tịch cử hắn đi theo Khương Lệ Na và khi anh đến đón cô trong cơn mưa thì hắn mới quay về và giờ đây anh xuất hiện với chiếc nhẫn cưới trên tay.
- Tân hôn vui vẻ nhé sếp. – Trần Triệu Thu nhỏ tiếng nói.
- Nắm thông tin nhanh nhỉ. – Hà Chấn Đông đáp, mắt vẫn chăm chú nhìn bản báo cáo trên màn hình máy tính.
- Em là thánh hóng chuyện mà. Em thật sự mừng cho anh, cuối cùng cũng thoát kiếp độc thân cọc tính rồi.
- Cảm ơn cậu nhé, lần này tôi có vợ cũng nhờ ơn cậu.
- Hả? Em sao? Em gây họa gì rồi sao?
Không để Trần Triệu Thu hoang mang thêm, Hà Chấn Đông tiết lộ cho hắn biết vì hắn mua trúng ngọn núi mà công ty Lý Phong chọn làm nguồn cung cấp nguyên liệu cho việc sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ nên Khương Lệ Na mới tới tìm anh và anh đã không bỏ lỡ cơ hội, đem hôn nhân cả đời ra trao đổi với cô.
Trần Triệu Thu đần mặt nhìn vị sếp mà hắn luôn ngưỡng mộ, hồi lâu mới lắc đầu, tắc lưỡi.
- Thật không thể tin được, hôn nhân của sếp được đổi về bằng mấy bụi tre.
Nói xong, Trần Triệu Thu lập tức chuồn đi trước khi Hà Chấn Đông kịp ném cây viết vào hắn. Hắn thề với lòng rằng hắn không hề biết Khương Lệ Na có liên quan đến ngọn núi ấy.
Lúc Hà Chấn Đông bảo hắn kêu Trần Vương cứ để cho đơn vị mua bán mây tre với ông toàn quyền khai thác thì hắn cứ tưởng ai đó của công ty kia liên hệ năn nỉ anh, không nghĩ là người anh yêu đến c.h.ế.t đi sống lại.
Ừ thì, tuy mừng cho anh nhưng hắn không biết liệu tân phu nhân có ghi thù với mình hay không. Cô nhảy việc từ bờ Nam sang bờ Bắc rồi chạy tuốt về vùng núi ấy thì hắn biết đâu mà né chứ.
Đúng chín giờ, Hà Chấn Đông cùng Sara bước vào phòng họp. Các lãnh đạo tuy có tuổi rồi nhưng mắt họ vẫn rất tinh tường, đếm tiền chẳng lệch tờ nào nên đương nhiên là họ nhanh chóng phát hiện ra vị sếp không mấy trẻ đã đeo nhẫn cưới.
Tính ra thì cố phó tổng giám đốc, cũng là em trai anh mới qua đời cách đây không lâu nên không có đám cưới hay thông báo chính thức nào về cuộc hôn nhân của anh cũng là điều dễ hiểu.
Sau khi nhận được tín hiệu bằng mắt và tay từ vị phó tổng giám đốc vừa được bổ nhiệm sau Trần Triệu Thu, mọi người đồng loạt lên tiếng chúc Hà Chấn Đông tân hôn vui vẻ.
- Cảm ơn mọi người. Chúng ta bắt đầu họp thôi. – Anh gật đầu, nở một nụ cười thân thiện.
Tất cả mọi người trong căn phòng lớn đều vui mừng cho sếp tổng của họ, chỉ có mỗi Liên Hoa là mang tâm trạng khác. Buồn, ghen tức và hụt hẫng khiến cho cô mất tập trung, chẳng rõ mấy vị lãnh đạo nói gì, cũng may là có bút ghi âm hỗ trợ.
Cuộc họp kéo dài suốt hai tiếng đồng hồ và ngay khi kết thúc, Hà Chấn Đông và Sara tranh thủ ra ngoài dùng bữa trưa để tiếp tục tham dự cuộc họp lúc một giờ chiều tại công ty đầu tư tài chính SM.
Thời gian cứ thế trôi qua và khi một ngày làm việc với cường độ cao kết thúc thì cả Hà Chấn Đông và Sara đều mệt mỏi. Thế nhưng, Hà Chấn Đông mau hồi sức hơn cô trợ lý bởi vì ở nhà anh có con mèo nhỏ Khương Lệ Na, nghĩ đến cô là anh như được tiếp thêm năng lượng.
So với việc tối nào cũng qua ngồi chầu chực ở bên bờ Bắc thì bấy nhiêu công việc này có đáng là gì, làm xong, về nhà là nhìn thấy cô rồi, muốn ôm thì ôm, muốn hôn thì hôn, muốn vuốt ve thì vuốt ve.