Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 55: Mối Tình Thứ Hai - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:19
Hà Chấn Kiệt khấp khởi mừng trong lòng, anh theo sát Khương Lệ Na, cùng cô bước trên những bậc thang.
Anh thầm nhủ chỉ cần cố gắng thì sẽ đến lúc hái được trái ngọt tình yêu. Ban đầu anh đi vào sân nhà cô, sau lần vào bếp và giờ thì được lên hẳn trên lầu.
- Anh thay đi, áo đó bẩn rồi, sẽ khiến anh khó chịu. – Cô đặt một bộ quần áo ngủ của nam xuống và nói.
- Đồ này..
- Em tự may, em từng có ý định mở một cửa hàng chuyên về thời trang đồ đôi, đồ cho cả gia đình, mặc giống nhau.
Anh mỉm cười rồi cầm bộ quần áo lên, mân mê và mường tượng ra cảnh mình và cô cùng mặc đồ giống nhau, nằm chung trên chiếc giường, sau đó sẽ có thêm những đứa trẻ cũng mặc đồ giống ba mẹ chúng.
- Anh ngủ ngon.
- À, ừ, em ngủ ngon. – Hà Chấn Kiệt giật mình khi nghe tiếng cô và vội vàng chúc ngược lại.
Suốt một đêm dài, anh không ngủ được, mãi đến khi trời gần sáng, anh mới thiếp đi, trên môi vẫn mỉm một nụ cười hạnh phúc.
Về phần Khương Lệ Na, cô cũng trằn trọc, không nhắm mắt được và khi ánh đèn điện từ các khu nhà cao tầng rải rác bật sáng thì cô cũng rời giường, đi sang phòng ba mình, lần nữa kiểm tra thân nhiệt cho ông. Ông sốt nhẹ và cô biết đó là vì ông bị đánh đau.
- Lệ Na, cậu Chấn Kiệt có vẻ thích con rất nhiều. Con có suy nghĩ gì không? – Ông đón lấy ly nước từ tay cô và hỏi.
- Ba, anh ấy là em trai của Hà Chấn Đông.
Khương Đức Sương thở dài và cho cô biết việc ông muốn cô tiếp cận Hà Chấn Đông là vì nghĩ cô vẫn còn tình cảm với anh, nếu như có thể vừa cứu được Kim Thế, vừa giúp cô và anh nối lại tình xưa thì sẽ rất vẹn toàn. Nay Hà Chấn Đông đã có bạn gái, ông cũng không cưỡng cầu gì thêm nữa.
- Nếu con không thể đón nhận Chấn Kiệt thì cứ thẳng thắn nói ra và từ chối sự giúp đỡ của cậu ấy. Sau một tuần nữa, ba sẽ tuyên bố phá sản và giải quyết mọi việc. Lệ Na à, ba muốn giữ Kim Thế cho con là bởi vì sợ con sẽ bị nhà chồng tương lai coi thường. Con gái có gia thế, tiền của sẽ dễ chọn chồng hơn.
Dứt lời, ông nằm xuống, quay mặt vào tường. Ông sẽ không ép con gái mình đến với người mà nó không yêu. Đời ông không còn dài, nhưng con ông còn chưa tròn ba mươi tuổi. Cảm giác chung gối chăn với người mình không yêu rất khó chịu, rất đau đớn và tuyệt vọng, ông không muốn cô lại giống mẹ cô.
Năm xưa, ông cấm cô đến với Hà Chấn Đông vì lúc đó anh quá nghèo, còn vướng vòng lao lý, tương lai là một màu đen và ông nghĩ rằng cô sẽ sớm quên đi mối tình đó, sẽ gặp được người xứng đáng hơn để yêu.
Kéo chăn đắp cho ông xong, Khương Lệ Na lững thững rời phòng, xuống lục tủ lạnh và làm hai chiếc bánh sandwich kẹp trứng cho mình và Hà Chấn Kiệt, nấu một nồi cháo nhỏ cho ba cô.
Vừa làm, cô vừa nghĩ đến những lời nói của anh và của ba, và cũng vừa nghĩ đến cảnh đau lòng mà cô đã chứng kiến chiều tối hôm qua.
Cô tự hỏi liệu Hà Chấn Kiệt có phải là nhân duyên thật sự của cô không? Anh luôn có mặt khi cô cần ai đó nhất. Nếu cô bỏ lỡ anh rồi, tương lai cô có hối hận không? Cô có còn tìm được một người nào khác hoàn hảo hơn anh không?
Cô dù gì cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, khao khát được yêu và mong muốn có một bờ vai vững chãi cho mình tựa đầu. Hà Chấn Kiệt là hình mẫu đàn ông lý tưởng, dịu dàng, ấm áp và quan tâm đến từng chi tiết nhỏ, quan trọng là giữa anh và cô chưa từng có tỳ vết.
- Lệ Na.
Tiếng gọi đột ngột cất lên khiến Khương Lệ Na giật mình quay đầu. Cô vốn định lên lầu gọi anh nhưng không ngờ anh đã thức.
Anh đã thay lại đồ của mình, chiếc áo sơ mi dính m.á.u xõa ra ngoài, không sơ vin chỉn chu khiến anh trông có hơi nhếch nhách, luộm thuộm, cơ mà vẻ đẹp trai vẫn không suy giảm, trông y như một anh chàng lười nhưng đẹp trai.
- Anh bớt đau chưa?
- Đỡ rồi.
- Anh ăn sáng rồi đi nhé. – Cô chỉ vào hai cái bánh sandwich và đề nghị.
Đương nhiên là Hà Chấn Kiệt không từ chối, anh nhanh chóng tiến đến bên bàn và ngồi xuống. Trong mắt anh bây giờ, cô không khác gì một cô vợ đảm đang, biết may vá, biết nấu nướng và biết quan tâm tới người trong gia đình.
Ăn xong, Khương Lệ Na bảo anh ra phòng khách để cô làm thuốc vết thương. Trong không gian vắng lặng của buổi sớm tinh sương, anh mê mẩn ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của người con gái ở cự ly gần, anh cảm nhận được làn hơi thở thơm hương nữ tính và ấm áp phả vào da mình.
- Chấn Kiệt, em đồng ý. – Cô nói ngay khi vừa giúp anh cài lại chiếc cúc áo cuối cùng.
- Đồng ý? – Anh sửng sốt hỏi lại.
- Phải, em đồng ý làm bạn gái anh.
Không có từ ngữ nào có thể diễn tả tâm trạng của Hà Chấn Kiệt vào lúc này, anh cứ ngỡ như mình nghe nhầm, như mình đang mơ nhưng cảm giác đau từ vết thương đã giúp anh nhận ra đây là hiện thực. Anh cứ ngỡ bản thân sẽ phải chờ đợi thêm nữa.
Nỗi xúc động khiến anh không kiềm được nước mắt, vội kéo cô ôm chặt vào lòng, giấu đi những giọt lệ hạnh phúc.
- Cảm ơn em Lệ Na, cảm ơn vì đã cứu lấy trái tim anh. Anh hứa sẽ yêu em đến hơi thở cuối cùng.