Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 58: Nhị Thiếu Phu Nhân Tương Lai - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:19
Mặt Hà Chấn Đông đơ ra một lúc. Hà Chấn Kiệt đưa bạn gái về ra mắt ư? Là ai vậy? Lẽ nào là Khương Lệ Na?
Không đâu, nếu cô thật sự đang hẹn hò cùng em trai anh thì cô chẳng cần hạ mình đi gặp Lưu Anh Bằng vì Hà Chấn Kiệt sẽ đứng ra lo các khoản vay của Kim Thế. Hơn nữa, cô đã hứa với anh sẽ không tiếp cận em trai anh rồi mà.
Mặc dù tự trấn an mình nhưng hình ảnh những bộ váy trong căn phòng VIP ấy lại mang đến cho anh cảm giác bất an.
Anh quay lưng, loạng choạng trở về phòng. Ngón tay anh liên tục trượt trên màn hình điện thoại nhưng rồi vẫn không thể nhấn số gọi cho Hà Chấn Kiệt.
- Chắc không phải đâu. Người cô ấy yêu là mình kia mà. Không phải đâu, Lệ Na không phải người như vậy đâu, em ấy không phải loại người như vậy. – Anh ngồi xuống sàn, miệng liên tục lẩm bẩm.
Thế nhưng niềm hy vọng cuối cùng của anh đã hoàn toàn vụt tắt khi mà mọi người ngồi vào bàn chưa lâu thì Hà Chấn Kiệt dẫn Khương Lệ Na bước vào. Cô bẽn lẽn nấp sau lưng người yêu mới, tay chân hơi run rẩy.
Nhìn đôi bàn tay họ nắm chặt nhau, trái tim Hà Chấn Đông gần như muốn nổ tung vì tức giận.
- Ba, mẹ, anh, đây là bạn gái con, Khương Lệ Na.
Hoàng Thi Vịnh lắp bắp không nói nên lời vì quá vui mừng vì thật lòng, bà rất có cảm tình với cô gái này. Còn Hà Chấn Quốc chỉ thở dài một tiếng. Chuyện gì đang diễn ra trong nhà ông vậy? Con trai út lại phải lòng cô gái mà ông muốn mai mối cho con trai trưởng sao?
- Cháu chào hai bác, chào.. anh hai.
Hà Chấn Đông cười hắt một cái khi nghe cô gọi mình như vậy. Cái gì mà anh hai? Sao cô có thể làm như vậy khi cách đây không lâu còn bám riết lấy anh, nói lời yêu thương?
- Mau, hai đứa mau ngồi xuống ăn tối đi. – Hoàng Thi Vịnh giục.
Hà Chấn Kiệt ân cần kéo ghế cho bạn gái ngồi rồi gắp thức ăn cho cô. Anh rất tinh tế, không để cô ngồi vào chiếc ghế đối diện anh trai mình.
Bữa ăn diện ra với hai thái cực trái ngược, trong khi Hoàng Thi Vịnh, Hà Chấn Kiệt và Khương Lệ Na chuyện trò vui vẻ thì Hà Chấn Đông và Hà Chấn Quốc chỉ ăn chứ không nói.
Bữa cơm kết thúc, Hoàng Thi Vịnh liền kéo tay cô con dâu tương lai lên phòng mình, đóng cửa lại rồi lôi mớ trang sức quý giá ra, bảo cô chọn ba món tùy thích, xem như là quà bà tặng cho bạn gái của con trai trong ngày đầu gặp mặt.
Khương Lệ Na vô cùng ái ngại, đáng lẽ ra cô phải là người tặng quà cho mẹ chồng tương lai nhưng đằng này lại để bà tặng quà cho mình.
Hà Chấn Kiệt nói mẹ anh không thiếu thứ gì, chỉ thiếu đứa con dâu nên bảo cô không cần quà cáp, cứ đi theo anh là được, thế nên, cô mới mang tay không đến đây.
- Cháu..
- Đừng ngại, nào, ngồi xuống đây.
Phu nhân của Hoa Vinh quá nhiệt tình nên Khương Lệ Na không từ chối được, đành làm theo ý bà nhưng cô chỉ chọn những trang sức nhỏ như nhẫn và hoa tai mà thôi.
Trong khi không khí ấm cúng ngập tràn trong căn phòng này thì trong phòng Hà Chấn Đông, không khí vô cùng căng thẳng.
- Hà Chấn Kiệt, đừng có đổi chủ đề. – Hà Chấn Đông lớn tiếng quát.
- Anh à, em xin anh hãy tha thứ tất cả cho Lệ Na đi. Dù gì anh cũng đã yêu người khác rồi, sao anh cứ phải nhớ hoài quá khứ như vậy chứ? Cô ấy là người đầu tiên và cuối cùng em yêu, cho dẫu ba mẹ không đồng ý thì em vẫn sẽ cưới cô ấy làm vợ.
Hà Chấn Đông tức đến mức muốn thổ huyết. Tha thứ ư? Anh đã tha thứ rồi và đang chuẩn bị cứu giúp công ty của ba cô nhưng xem cô và em trai anh đang làm gì này.
Tại sao cứ mỗi lần anh muốn tha thứ, lãng quên tất cả để cùng cô bắt đầu lại thì cô lại khiến cho trái tim anh đau đớn. Anh là con người bằng xương bằng thịt, không phải thánh nhân mà hết lần này tới lần khác mặc cho cô múa hươu múa vượn trước mặt mình và gia đình mình.
- Anh, anh có thương em thì xin hãy thương cả cô ấy. Em yêu cô ấy đến mức mất ăn mất ngủ. – Hà Chấn Kiệt hạ giọng cầu xin.
- Đi ra ngoài.
Biết Hà Chấn Đông đang giận nên Hà Chấn Kiệt ngoan ngoãn rời đi. Ban nãy, là anh trai anh lôi anh vào đây, giờ lại đuổi anh như đuổi tà.
Anh đã hạ quyết tâm rồi, nếu ngay cả tình yêu của mình mà anh còn không bảo vệ được thì cuộc đời anh chẳng còn ý nghĩa gì nữa, như một kẻ bại trận, bất lực.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, Hà Chấn Đông cũng khuỵu xuống sàn. Có phải anh đã sai rồi không? Có phải tình yêu anh dành cho cô không đủ lớn, không đủ bao dung như em trai anh?
- Khương Lệ Na, anh xem thường em rồi, anh đã quá xem thường em rồi. – Anh đ.ấ.m mạnh tay xuống sàn, ánh mắt lóe lên tia lửa giận.
Anh đã từng cho rằng nước mắt đàn ông chỉ rơi vì đấng sinh thành nhưng từ khi cô bỏ anh đi, anh không đếm được số lần mình khóc, anh đã khóc khi màn đêm mịt mù giăng phủ, anh đã khóc trong những cơn say và cả trong cơn mơ mỗi khi nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của cả hai.
Cố gắng đứng dậy, anh loạng choạng tiến ra ban công, đưa mắt nhìn xuống khoảng sân rộng, nơi có người con gái đang đứng chờ bạn trai đưa về.
Phía bên dưới, Khương Lệ Na cũng bất giác quay đầu nhìn lên và bắt gặp bóng dáng thân quen, thế nhưng, cô nhanh chóng dời tầm mắt, vờ như chẳng thấy anh.
- Lệ Na, anh là kẻ xấu, em cũng là kẻ xấu. Chúng ta nên ở cùng nhau, em không nên lôi Chấn Kiệt vào. – Anh nghiến răng, đ.ấ.m mạnh vào thành lan can.