Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 60: Ra Sức Ngăn Cản – 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:19
Nhớ đến gương mặt buồn rầu của Khương Lệ Na, Trịnh Việt Cường đoán rằng có lẽ là vì gánh nặng gia đình. Hắn thầm nghĩ có lẽ nào cô vào Hoa Vinh là vì mong Hà Chấn Đông nối lại tình xưa, giúp đỡ Kim Thế.
Suy nghĩ một hồi, hắn nhấc máy, gọi cho những người bạn làm trong các ngân hàng, yêu cầu họ xác nhận thông tin giúp mình.
- Lệ Na, tội nghiệp cho em quá.
Bị Trịnh Việt Cường nhắc, Khương Lệ Na hắt hơi mấy cái liền. Cô đi làm nhiệm vụ mà sếp giao đã xong từ lâu nhưng không dám vào, đối diện với cái mặt như cái mặt trận của anh mà cứ đứng dán chân ngoài cửa. Thế nhưng, cuối cùng cô vẫn phải bước vào.
Cũng may là suốt một buổi chiều, anh chẳng đả động gì tới cô nữa, việc anh, anh làm, việc cô, cô làm, mạnh ai người nấy làm.
Đến lúc giờ họp tới, cô vẫn lẽo đẽo chạy sau anh và khi cuộc họp tan, anh nhận lời đi ăn cùng đối tác nhưng không bảo cô đi theo.
Sau khi khóa cửa phòng làm việc, cô lững thững rời công ty. Bạn trai mới hôm nay cũng bận đi sang tỉnh lân cận khảo sát mấy lô đất, chưa có về nên cô lại đến bến xe buýt đứng đợi.
Thường thi khi có bạn trai, người ta sẽ rất vui, còn cô, sao cứ thấy buồn, buồn da diết. Cô cảm thấy trái tim mình đã chia làm hai nửa, một nửa nhớ nhung Hà Chấn Đông, một nửa nghĩ về Hà Chấn Kiệt. Cô ghét chính mình.
- Trịnh Việt Cường? – Cô tự hỏi khi thấy biển số của chiếc xe đang xin đường để tấp vào lề.
Ngay khi xe dừng lại, kính chắn gió nhanh chóng được kéo xuống, để lộ gương mặt đẹp nhưng thoáng buồn của phó tổng tập đoàn Trịnh Bối. Từ sau chuyến thiện nguyện đó, đến nay cả hai mới có dịp gặp lại.
- Anh có chuyện muốn nói với em. Lên xe đi. Nói xong, anh sẽ đưa em về.
Thấy mây đen đang dần kéo đến, cô đánh liều gật đầu rồi mở cửa xe, ngồi cạnh ghế lái. Cô cũng không hiểu sao đối với người đàn ông này, cô không cảm thấy bất an khi ở cạnh hắn mặc dù hắn là anh trai Trịnh Tú Trân. Tóm lại, cô thấy hắn là người đàng hoàng, không có điên điên khùng khùng như cô em gái đỏng đảnh kia.
- Anh xin lỗi. Chuyện xảy ra giữa em và Tú Trân, anh biết là do em gái anh sai trước. – Trịnh Việt Cường lên tiếng khi cô vừa ngồi xuống cạnh hắn.
- Cũng qua lâu rồi, hơn nữa, sau này cũng không gặp nhau nữa.
Câu nói của cô khiến hắn hụt hẫng, lời đó có nghĩa là cô và hắn sẽ không thể tiến xa hơn sao?
Các ngân hàng cho biết Khương Đức Sương vẫn đang giữ im lặng, chưa có hướng xử lý các khoản nợ của Kim Thế. Điều đó đồng nghĩa với việc Kim Thế chưa nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào.
Chiếc xe hòa vào dòng xe cộ đông đúc rồi dừng lại cạnh công viên bởi Khương Lệ Na từ chối lời mời dùng bữa từ hắn, cô cho biết ba mình đang đợi ở nhà và cô phải về nấu bữa tối cho ông.
- Lệ Na, anh có thể giúp em vực dậy Kim Thế, anh có thể tác động phía ngân hàng và sẽ..
- Không cần đâu, có người giúp em rồi. – Cô vội lên tiếng cắt ngang lời hắn.
- Ai? Hà Chấn Đông sao? Lệ Na à, tình hình nợ xấu của bên em vẫn chưa có người liên hệ để giải quyết với ngân hàng.
- Là Chấn Kiệt. Là cậu út của Hà Chấn Quốc. Em đã về ra mắt gia đình anh ấy hôm qua. Tất cả sẽ được anh ấy liên hệ giải quyết.
Dứt lời, cô cúi đầu thay cho lời chào tạm biệt rồi mở cửa xe, bước ra ngoài, bỏ lại người đàn ông ngồi như bất động bên trong.
Trịnh Việt Cường dù có trí tưởng tưởng phong phú cỡ nào thì hắn cũng chưa từng tưởng tượng ra việc cô sẽ trở thành bạn gái của Hà Chấn Kiệt, em dâu tương lai của Hà Chấn Đông.
Rõ ràng, chính mắt hắn thấy Hà Chấn Đông vào lều của cô và ngủ cho đến tận sáng, sau đó, hai người họ tách đoàn mà đi hướng khác khi mọi người quay trở về.
- Gì vậy? Chuyện gì đang diễn ra vậy? Hà Chấn Đông cũng đồng ý sao?
Vốn hắn còn đang nghĩ rằng Hà Chấn Đông và Khương Lệ Na chỉ vừa làm hòa và tổng giám đốc của Hoa Vinh vẫn chưa biết về khoản nợ của Kim Thế hoặc biết rồi nhưng không đứng ra giúp đỡ. Thế nên, hắn mới nhân cơ hội này ngỏ lời với cô, nào ngờ hắn đã chậm hơn Hà Chấn Kiệt.
Tuy quyền lực cao nhất ở Trịnh Bối vẫn do ba hắn nắm giữ nhưng những năm qua, việc kinh doanh riêng đã giúp hắn tích góp được một số tiền không nhỏ, cộng với các mối quan hệ trong các ngân hàng lớn nên hắn tin rằng mình có thể giúp Kim Thế quay vòng vốn, từ từ lấy lại vị thế trên thương trường.
Chiếc xe của Trịnh Việt Cường thuộc dòng xe hạn chế và chỉ có duy nhất một chiếc trong nước nên Hà Chấn Đông nhanh chóng nhận ra ngay khi xe anh vừa dừng lại trước cổng nhà hàng đối diện công viên. Và anh cũng đã thấy bóng dáng yêu kiều của cô trợ lý khi cô bước ra từ đó.
- Ôi, tổng giám đốc, mời rẽ vào trong ạ. – Một người đàn ông tiến lại và nói khi kính chắn gió vừa được Hà Chấn Đông hạ xuống.
- À, xin lỗi.
Anh nhanh chóng kéo kính lên và điều khiển xe vào cổng nhà hàng. Nối tiếp anh, những chiếc xe khác cũng lần lượt tiến vào bên trong.
Ban nãy, anh chạy về khách sạn Gold, tắm gội, thay đồ rồi mới đến đây, thế là bắt gặp cảnh tượng vừa rồi. Anh không hiểu cô và Trịnh Việt Cường có mối quan hệ như thế nào nữa.
Cô mới về nước mà trông có vẻ thân với hắn lắm. Lẽ nào họ biết nhau từ trước sao? Bao nhiêu suy nghĩ dồn dập khiến anh suýt va vào chiếc xe đậu gần bãi đỗ.