Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 76: Tình Vẫn Chưa Phai - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:20

Nhìn người đàn ông tỏa sáng trong bộ vest trắng tinh, trái tim cô bỗng dưng loạn nhịp, mặt cũng bất giác đỏ lên.

Sau khi lễ đính hôn kết thúc thì cũng đồng nghĩa với việc cô đã là vợ của anh và sau một tháng nữa thôi, hôn lễ sẽ được cử hành.

- Chấn Kiệt.

- Ừ. Đi thôi em, thợ trang điểm đang đợi đấy.

Cô ngoan ngoãn đưa tay cho anh dẫn mình ra xe. Còn Khương Đức Sương thì ngồi vào xe của một người họ hàng.

Từ chiều hôm qua, bà con thân thích của ông đã đến đây, ngủ lại một đêm. Họ đều sinh sống ở quê nên tới trước một ngày, sợ sáng mới khởi hành thì lại trễ giờ nếu như xảy ra sự cố gì đó. Vợ ông vốn là trẻ mồ côi nên chỉ có họ hàng bên nội mà thôi.

Khoảnh khắc chiếc xe vừa rẽ vào cổng chính, Khương Lệ Na bị xúc động mạnh khi nhìn thấy rất nhiều hoa hồng được trang trí xung quanh, cứ như Hà Chấn Kiệt đã đem hết một thung lũng hoa về đây vậy. Anh đã biến buổi lễ đính hôn này thành xứ sở thần tiên dành cho riêng cô.

- Sao nhiều hoa quá vậy? Chắc hẳn rất nhiều tiền. – Cô quay sang anh, hơi chau mày.

- Em yên tâm, không đắt giá bằng em. Anh còn mang em về bên mình được thì bấy nhiêu đó có là gì. Lệ Na à, đây là khoảnh khắc mà chúng ta chỉ trải qua một lần trong đời.

Nói rồi, anh nhanh chóng tháo dây an toàn và bước xuống xe, sau đó mở cửa, đưa tay ra. Cô biết cô đã bị người đàn ông này làm cho tan chảy rồi. Có vẻ như Hà Chấn Kiệt là kiểu người mà ai gặp cũng yêu, hoa gặp sẽ nở.

Chuyên viên trang điểm đang đứng sẵn trong phòng, trông thấy cặp đôi tiến vào, cô liền cúi chào rất lễ phép. Vốn dĩ cô cứ nghĩ anh bạn học này của mình sẽ kết hôn khi tròn bốn mươi tuổi vì quen biết đã lâu nhưng chẳng nghe anh nói gì về bạn gái.

Ai mà ngờ chỉ trong nháy mắt, cô dâu tương lai của anh đã xuất hiện khiến cho hội bạn thân ngã ngửa, gần như bị sốc ngang.

- Em cứ thoải mái trang điểm nhé, khách khứa bên ngoài cứ giao cho anh đón tiếp.

Anh ấn cô ngồi xuống ghế, hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô rồi gấp gáp rời đi. Buổi lễ đính hôn của người thừa kế thứ hai của Hoa Vinh đương nhiên có sự xuất hiện của cánh phóng viên tác nghiệp.

Hà Chấn Kiệt không hề khó tính và anh vẫn bảo vệ sĩ sắp xếp cho các phóng viên một chỗ để họ dễ dàng chụp ảnh và đặt vài câu hỏi sau khi các nghi thức kết thúc.

- Chúng ta bắt đầu nhé. Chấn Kiệt bảo vợ tương lai của bạn ấy đẹp sẵn rồi nên bảo tôi không cần trang điểm quá đậm.

Nghe cô nàng chuyên viên nói, Khương Lệ Na phì cười. Thật ra là cô yêu cầu anh nói với bạn anh. Cô không muốn mang một cái mặt bự phấn để xuất hiện trước đám đông.

Hà Chấn Đông từng nói những gì cô thích thường mang đến cho người khác cảm giác nhạt nhạt, đơn giản, dễ đáp ứng. Thế nhưng anh nói anh thích cô như vậy, giống làn nước trong, không vẩn đục. Có điều bây giờ cô biết anh không còn xem cô là làn nước trong nữa.

- Được rồi, thay váy và chờ chú rể vào dẫn ra nào.

Khương Lệ Na gật đầu rồi tiến vào bên trong bức màn, trút bỏ bộ váy đang mặc trên người rồi mang bộ váy mới vào. Hôm nay, cô cũng tự thấy bản thân rất đẹp.

Vì vẫn chưa đến giờ làm lễ nên cô ngồi chờ trong phòng, trong khi cô chuyên viên đã chạy sang phòng khác để phụ trang điểm cho dàn bê tráp vốn là bạn bè thân thiết của Hà Chấn Kiệt.

Cô có một chút tủi thân vì cô thậm chí không có lấy một người bạn thân để nhờ bê tráp. Kể từ ngày cô chọn đứng bên cạnh Hà Chấn Đông, những người bạn dần xa lánh cô, và sau năm năm đi du học trở về, ngoài ba mình ra, cô không còn ai thân thiết ở thành phố này cả.

- Chấn Kiệt, thật may vì bây giờ em đã có anh. – Cô đưa mắt nhìn ra cửa sổ, nơi tấm màn hồng thi thoảng bị gió từ quạt máy thổi dạt sang một bên, để lộ hành lang bên ngoài.

Thấy cánh cửa hé mở, cô cứ tưởng là Hà Chấn Kiệt nhưng không, người bước vào là Hà Chấn Đông. Hôm nay, vẫn như mọi ngày, anh mặc bộ vest tối màu và áo sơ mi trắng bên trong, lịch lãm và lạnh lùng.

Đôi tay cô bất giác cấu chặt vào chiếc váy trắng, tim đập nhanh và mắt không ngừng nhìn vào người đàn ông đang từng bước tiến lại gần mình.

Ở công ty, họ giáp mặt nhau hàng ngày là vì tính chất công việc nhưng cô biết ở đây, anh tìm cô chắc hẳn là vì việc riêng tư.

- Anh Chấn Đông..

- Ừ. Đừng căng thẳng, anh đến là để thực hiện lời hứa của mình.

Dứt lời, anh lấy chiếc lắc tay ra, tiến lại gần cô hơn rồi quỳ xuống, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô, cẩn thận đeo vào. Khoảnh khắc này, thời gian và không gian xung quanh họ như bị đóng băng.

Hà Chấn Đông cố gắng gượng cười để che giấu những giọt nước mắt và cả những giọt m.á.u đang rỉ ra trong tim anh. Đến cuối cùng, anh chỉ có thể đeo chiếc lắc tay cho cô, không thể đeo nhẫn.

Khương Lệ Na cũng chẳng khá hơn là bao, giọt nước mắt từ từ dâng lên, tràn qua khóe mi cô và rơi xuống, vỡ tan trên tà váy trắng.

Không phải lời hứa đó cũng bao gồm trong kế hoạch gài bẫy cô để trả thù sao? Tại sao anh lại phải thực hiện?

Thật lòng mà nói, cô không trách anh đâu, cô cũng có lỗi khi không nói sự thật với anh, khiến anh mãi hiểu lầm cô là kẻ phụ tình

- Đừng nghĩ nhiều nhé, hãy xem đây là quà anh tặng cho em dâu.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.