Nhặt Mót Ở Phế Thổ Phải Có Chút Vận May - 24
Cập nhật lúc: 29/12/2025 17:22
"Chúng ta còn quay lại kiểm tra dâu tằm không?" Nghiêm Minh hỏi anh trai mình, ánh mắt lại không ngừng liếc về phía Hoắc Kiêu.
Chuyện này chắc chắn anh trai cậu ta vẫn phải hỏi anh Hoắc.
Quả nhiên không ngoài dự đoán.
Lời Nghiêm Minh vừa dứt, Nghiêm Hổ liền hỏi Hoắc Kiêu: "Hay là chúng ta đi dạo quanh đây? Vẫn còn cả buổi chiều nữa mà?"
Hoắc Kiêu vốn định tiếp tục cùng Trang Hiểu ở lại rừng dâu cả buổi chiều.
Hôm nay trong rừng xuất hiện chim cu gáy biến dị, ai biết gần đây có còn loài động vật biến dị nào khác cũng nhắm vào đây không.
Nhưng, nhìn ánh mắt mong chờ của hai anh em Nghiêm Hổ và Nghiêm Minh, lời từ chối có hơi khó nói ra.
Hơn nữa sáng nay anh ra ngoài cũng mang theo v.ũ k.h.í, chỉ là đi dạo quanh rừng dâu, chắc là không có vấn đề gì lớn, liền nói: "Cứ ở gần rừng dâu thôi, gần đây có đội hộ vệ, tương đối an toàn hơn."
Thực sự là trong rừng có quá nhiều người.
Mọi người đều đổ xô về khu vực trung tâm của rừng, luôn cảm thấy quả ở trong đó nhiều hơn, tỷ lệ xuất hiện dâu tằm ăn được cao hơn.
Thực ra, đó chỉ là tác dụng tâm lý mà thôi.
"Vậy chúng ta đi xem bên kia." Nghiêm Minh giơ tay chỉ một hướng.
Trang Hiểu nhìn theo hướng ngón tay cậu ta chỉ, đó là một bụi cây rậm rạp. Giữa bụi cây cũng xen lẫn vài cây dâu tằm trông có vẻ hơi còi cọc.
Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy người của đội hộ vệ đi đi lại lại dọc theo bụi cây.
Thế là mọi người cũng đồng ý với đề nghị của Nghiêm Minh.
Đến vị trí, bốn người ngay lập tức kiểm tra hai cây dâu tằm kia.
Trang Hiểu lại có thêm hai quả dâu tằm biến dị phóng xạ trung bình, Nghiêm Minh cũng có một quả, Hoắc Kiêu và Nghiêm Hổ không thu hoạch được gì.
Xem ra khu rừng dâu này cũng là bảo địa của cô.
Trong mắt Trang Hiểu, chỉ cần là khu vực cô có thể tìm thấy thức ăn đều có thể gọi là bảo địa.
Sau đó mấy người cũng không còn giới hạn ở cây dâu nữa, tất cả đều tự mình tìm mục tiêu kiểm tra. Mà khoảng cách giữa Hoắc Kiêu và Trang Hiểu luôn được giữ trong vòng ba mét.
Chỉ sợ lát nữa không tìm thấy người.
Lúc này Trang Hiểu đang nhìn chằm chằm vào một cây hoa dưới bụi cây, những bông hoa màu tím nhạt lay động trong gió, trên lá mọc những chiếc gai nhỏ màu trắng.
Cái này trông rất giống cây kế nhỏ.
Còn gọi là cây gai mèo, thường được dùng làm thức ăn cho lợn, cũng là một vị t.h.u.ố.c bắc có tác dụng cầm m.á.u tiêu sưng.
Đếm từ trên xuống, có hai ba chục chiếc lá.
Nhìn những sợi lông tơ nhỏ như rễ bạc, Trang Hiểu có cảm giác không biết bắt đầu từ đâu.
Cây kế nhỏ cỡ bình thường gai đã rất nhọn, huống chi cây này lại to như vậy.
Cô nhìn xung quanh, chỉ có một cây này, xem ra điều kiện ở phế thổ đã trực tiếp làm giảm tỷ lệ sống sót của nó.
Mạo hiểm bị gai đ.â.m Trang Hiểu vẫn ra tay, trong lòng nghĩ chỉ cần cái thứ này có dù chỉ một chiếc lá ăn được, cô sẽ đào nó về nhà.
