Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 717: Người Đầu Óc Tỉnh Táo
Cập nhật lúc: 06/09/2025 22:53
Vợ con không biết điều, to gan lớn mật, đầu óc không minh mẫn, nhưng Tiết Tông Quang lại là một người vô cùng tỉnh táo.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy chủ tử, nhìn thấy thủ đoạn sấm rền gió cuốn của ngài ấy khi đối đãi với những tá điền bất mãn, liền biết vị chủ tử mới này và chủ tử cũ có tính cách hoàn toàn khác nhau.
Một Thiệu công tử như vậy, há là loại đàn ông ham mê sắc đẹp, tùy tiện để nha hoàn trèo giường? E là ai muốn tính kế ngài ấy, dù là nam hay nữ, ngài ấy đều sẽ không dễ dàng buông tha.
Tiết Tông Quang không cho Tiết Cần tiếp cận Thiệu Thanh Viễn, là sợ chủ tử tức giận trách phạt Tiết Cần.
Nhưng vừa mới nhìn thấy thủ đoạn của Cố cô nương, nhìn thấy khí thế hung tàn, sát phạt của nàng, nhìn thấy sự dung túng của chủ tử đối với nàng, Tiết Tông Quang trong lòng giật thót. Ông cảm thấy, Cố cô nương mới là người thực sự không thể chọc vào, phàm là Tiết Cần lại có bất kỳ hành động không thích hợp nào, kết cục tuyệt đối còn thê thảm hơn cả hai tên trộm hôm nay.
Cho nên, ông ta trở về liền cho người uống thuốc ngủ.
Đồng Thủy Đào xem xong toàn bộ quá trình, trong lòng tấm tắc khen lạ, vội đi trước một bước tìm Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông đang cùng Thiệu Thanh Viễn bàn bạc xem nên làm chút đồ ăn ngon gì cho Đại Hắc để nó mau chóng dưỡng thương, không ngờ Đồng Thủy Đào còn mang về cho mình một tin tức bất ngờ như vậy.
Nàng và Thiệu Thanh Viễn nhìn nhau, nhướng mày nói: “Quản sự của thôn trang này, quả là một người đầu óc tỉnh táo.”
“Ừm, làm việc cũng khá quyết đoán, nếu không ngày mai nên thay cả nhà bọn họ đi.”
Thiệu Thanh Viễn ban đầu chính là xem trọng Tiết Tông Quang. Lúc hắn mới mua cái thôn trang này, liền phát hiện người này là một nhân tài. Đầu óc tỉnh táo, người cũng có thủ đoạn.
Thôn trang này ông ta quản lý rất tốt, xem người cũng chuẩn, đối với tá điền cũng không tệ, để ông ta tiếp tục ở lại thôn trang làm quản sự, thực ra đối với hắn rất có ích.
Lần này là lần thứ hai hắn đến thôn trang sau khi mua, quả nhiên đã nhìn thấy cây ăn quả và dược liệu được trồng lại rất tốt, những thứ này đều là do Tiết Tông Quang làm ra.
Đáng tiếc là, có hai người nhà kéo chân sau.
Nhưng nếu ông ta hiện tại nỗ lực uốn nắn thái độ của vợ con, dạy dỗ lại, tương lai chắc chắn sẽ không chỉ là một quản sự nhỏ trong thôn trang mà thôi.
Cứ xem rốt cuộc ông ta làm thế nào.
Trong lúc nói chuyện, Tiết Tông Quang vào, bắt đầu báo cáo tình hình của vườn cây ăn quả, vườn thuốc, cùng với việc sắp xếp trong thôn trang.
Những thứ này Cố Vân Đông không để ý, để Thiệu Thanh Viễn quản, nàng đem tâm tư đặt lên người Đại Hắc.
Thấy sắc trời dần dần tối sầm lại, đợi lát nữa mọi người ăn xong cơm tối, A Trư cuối cùng cũng đạp bóng đêm trở về.
Cậu ta trước đó cùng hai tá điền đã giải hai tên trộm đến huyện nha. Thật trùng hợp, Lưu đại phu bị dân làng thôn Tiêu Gia áp giải đến, cũng đang run rẩy quỳ gối trong nha môn bị thẩm vấn.
Lúc này hai bên gặp nhau, hai tên trộm kia vừa muốn lớn tiếng kêu oan, tố cáo Cố Vân Đông đánh chúng đến c.h.ế.t điếng, kết quả vừa mở miệng đã nhìn thấy Lưu đại phu, lập tức một chữ cũng không nói ra được.
Thế là ba người đều quỳ gối ở đại đường, bị mọi người lòng đầy căm phẫn mắng cho xối xả.
Huyện lệnh đại nhân cũng là người làm việc nhanh gọn, thấy dân oán sôi trào, không nói hai lời liền cho dùng hình, ép hỏi ra không ít chuyện thiếu đạo đức mà ba người đã làm.
Rất nhanh, ba người bị phán hình, trực tiếp giam vào nhà lao.
A Trư thấy sự việc đã được giải quyết, lúc này mới vội vã trở về.
“Cũng coi như là đã báo thù cho Đại Hắc.” Đồng Thủy Đào hừ lạnh, thực ra vẫn còn có chút khó chịu, lúc trước ở vườn thuốc nàng nên hung hăng đánh cho chúng hai trận.
A Trư gật đầu, bưng bát cơm ăn, ăn được một nửa đột nhiên nhớ ra một chuyện, từ trong túi vải mang theo bên mình móc ra một vật.