Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 152: Mua Chịu

Cập nhật lúc: 02/12/2025 11:10

Đã đến dưới chân thiên t.ử mà không ra ngoài dạo chơi thì quả thực có lỗi với bản thân.

Hôm nay thời tiết đẹp, mọi người ở trong phủ mấy ngày cũng không chịu nổi nữa, dù sao nhà giam có đẹp đến mấy cũng không thể ở mãi bên trong được phải không? Thẩm Bảo Nhi muốn ra ngoài mua đồ, sau này của hồi môn của mình có vài món mua ở Đế đô làm của để dành cũng tăng thêm thể diện biết bao?

Thẩm Trang thị không hứng thú đi dạo phố, bà già rồi không thích vận động, nhưng Thẩm Bảo Nhi muốn đi xem có gì hay ho không, Lý thị và Thẩm Bối Nhi cũng muốn đi nên xúi giục bà đi cùng.

"Mẹ, đến Đế đô mà mẹ không ra ngoài dạo chơi, sau này về làng, người ta hỏi Đế đô như thế nào mẹ đều không trả lời được thì mất mặt lắm à?" Lý thị có tính toán riêng, nhất định phải rủ Thẩm Trang thị đi cùng mới được.

"Đúng đó mẹ, cùng đi dạo chút đi, dù sao có xe ngựa, sẽ không mệt lắm đâu." Thẩm Ngọc Châu kéo tay áo Thẩm Trang thị làm nũng.

Thẩm Trang thị cũng cảm thấy về làng mà người ta hỏi Đế đô thế nào mình không nói được thì cũng hơi mất mặt, bèn gật đầu.

Thẩm Trang thị bảo nha hoàn Tuyết Mai hầu hạ mình đi báo quản gia chuẩn bị xe ngựa, bọn họ muốn ra ngoài đi dạo.

Tuyết Mai là người được phái đến hầu hạ Thẩm Trang thị sau này, vốn dĩ người hầu hạ bà là Xuân Hạnh, sau đó bị bán đi, cả phủ người hầu đều biết nguyên nhân nhưng không dám nói gì trước mặt bọn Thẩm Trang thị, bọn họ đều chỉ tưởng người nhà Xuân Hạnh đến chuộc về.

Tuyết Mai nghe vậy, vâng dạ rồi chạy vội ra ngoài, Thẩm Trang thị nhìn bóng dáng nàng chạy đi, rất hài lòng với sự nhanh nhẹn của nàng.

Tuyết Mai đến viện chính báo với Lưu thị là Thẩm Trang thị muốn ra ngoài, cần dùng xe. Lưu thị đồng ý xong, Tuyết Mai lại chạy đi tìm tổng quản sắp xếp.

Mấy hôm trước tổng quản đã nhận được lệnh, về việc sắp xếp cho nhóm lão phu nhân ra ngoài cần làm gì, ông đã rõ, liền bảo phu xe chuẩn bị xe ngựa, lại dặn Tuyết Mai trông chừng lão phu nhân cẩn thận, về phải bẩm báo lại với phu nhân. Sau đó lại sắp xếp một gã sai vặt lanh lợi đạp xe đạp theo sau xe ngựa, hễ phát hiện có gì bất thường thì lập tức về báo.

...

Phụ nữ đi dạo phố thường là dạo cửa hàng trang sức, quần áo, son phấn.

Họ bảo phu xe đưa đến những cửa hàng quần áo và trang sức tốt nhất, phu xe đưa họ đến cửa hàng trang phục nổi tiếng nhất Đế đô - Nghê Thường Các trước.

Nơi này không chỉ kinh doanh quần áo may sẵn mà còn bán vải vóc. Rất nhiều loại vải bên trong không chỉ có màu sắc rực rỡ, hoa văn độc đáo mà chủng loại cũng rất đa dạng. Quần áo cũng muôn hình muôn vẻ: hoa lệ, thanh nhã, quý phái, đoan trang, phấn nộn, hoạt bát... kiểu dáng nào cũng có.

Mấy người vào trong liền bị những bộ quần áo đủ màu sắc làm cho hoa mắt.

Có một vị phu nhân vừa vặn dẫn theo một tiểu thư mua đồ xong, chưởng quầy đích thân tiễn họ ra cửa.

"Chưởng quầy, đưa đồ ta chọn đến phủ Thượng thư, sau đó đến phòng thu chi thanh toán nhé."

Chưởng quầy vội gật đầu khom lưng vâng dạ.

Lý thị nghe vậy đảo mắt, trong lòng lập tức vui vẻ. Bà ta đã sớm nghĩ đến khả năng này, không ngờ lại làm được thật.

Thẩm Ngọc Châu chưa từng thấy cửa hàng quần áo nào lớn như vậy, nàng nhìn thấy những bộ quần áo treo trên đó, bộ nào hợp với tuổi mình nàng đều hận không thể mua hết.

Nàng chỉ vào một chiếc váy dài tay áo cánh bướm cài khuy nghiêng màu hồng phấn hỏi: "Bộ váy này bao nhiêu bạc?"

Tiểu nhị thấy quần áo của mấy người này ở Đế đô cũng chỉ được coi là bình thường nhưng vẫn nhiệt tình giới thiệu: "Cô nương thật có mắt nhìn, bộ váy này là mẫu mới, rất hợp với những cô gái xinh đẹp như hoa như cô nương. Cô nương mặc vào nhất định sẽ như tiên tử, thoát tục siêu phàm, khiến người ta không thể rời mắt."

Nghe tiểu nhị khen ngợi, Thẩm Ngọc Châu càng muốn mua bộ váy này.

"Rốt cuộc bộ váy này bao nhiêu bạc?" Thẩm Trang thị cũng thấy được.

"Bộ váy đẹp như vậy chỉ cần mười lượng bạc, có phải rất hời không? Nếu ta là cô nương thì đã nhanh chóng rước về nhà rồi."

"Mười lượng bạc, ngươi đi ăn cướp à?" Thẩm Trang thị nghe xong hét lên.

Thẩm Ngọc Châu cũng giật mình, mười lượng bạc, quần áo trên người nàng mới một hai lượng một bộ, đây đã là loại tốt trong số quần áo của nàng rồi.

Nụ cười trên mặt tiểu nhị cứng lại, sau đó rất nhanh lại tươi cười: "Lão phu nhân, đây là mẫu mới, dùng cũng là loại lụa thượng hạng nên hơi đắt, cửa hàng chúng tôi cũng có một số mẫu giá cả phải chăng hơn, cũng rất đẹp. Các vị có thể chọn thêm."

Thẩm Ngọc Châu lại hỏi hai bộ, một bộ tám lượng, một bộ mười hai lượng, thầm tặc lưỡi! Quần áo ở Đế đô đắt quá, anh ba chỉ cho mười lượng bạc, chỉ đủ mua một bộ quần áo, những thứ khác thì đừng hòng nghĩ tới. Quần áo một hai lượng bạc nàng lại chê.

Thẩm Ngọc Châu muốn mua bộ mười lượng kia, Thẩm Trang thị thật sự không nỡ.

"Mẹ, mẹ mua cho con đi, bộ này đẹp quá, mặc bộ này vào, Thượng Quan công t.ử chắc chắn sẽ nhìn con bằng con mắt khác!"

Thẩm Bối Nhi cũng ưng hai bộ, một bộ chín lượng, một bộ mười lượng.

Lý thị đến bên cạnh Thẩm Trang thị, nói nhỏ một câu. Mắt Thẩm Trang thị sáng lên: "Còn có thể làm như vậy sao?"

Lý thị gật đầu: "Mẹ, nếu mẹ không tin thì có thể hỏi tiểu nhị."

Thẩm Trang thị nghe vậy vội hỏi tiểu nhị: "Tiểu nhị, chúng ta mua quần áo có thể giúp đưa đến phủ Thăng Bình Hầu, sau đó tìm phòng thu chi thanh toán được không?"

Tiểu nhị nghe đến phủ Thăng Bình Hầu, nhìn nhóm người này một cái, hóa ra đây là gia quyến Thăng Bình Hầu mà mọi người đang bàn tán xôn xao gần đây! Thái độ của hắn càng thêm cung kính: "Hóa ra là lão phu nhân và phu nhân của Thăng Bình Hầu, chuyện này tự nhiên là được, phu nhân và tiểu thư cứ yên tâm, chọn xong, ký giấy nợ, ấn dấu tay! Chúng tôi sẽ cho người đưa đến ngay!"

Tuyết Mai nghe vậy vội nói với Thẩm Trang thị đi vệ sinh, sau đó chạy ra ngoài. Thẩm Trang thị cũng chẳng quan tâm, phất tay cho nàng lui, hai mắt không chớp bắt đầu tìm kiếm quần áo và vải vóc phù hợp với mình.

Mấy người đều chọn hai ba bộ quần áo và mấy sấp vải, sau đó lại đi sang cửa hàng trang sức.

Hi Thế Trân Bảo Lâu là cửa hàng trang sức nổi tiếng nhất hoàng thành, mấy người vào trong liền bị những món trang sức vàng bạc châu báu lấp lánh làm cho hoa mắt, mắt sáng rực! Thẩm Ngọc Châu bị một bộ trang sức hồng ngọc trưng bày riêng trong tủ kính thu hút, mắt không nhìn thấy gì khác, chân cũng không bước nổi.

Thẩm Trang thị thấy thế bèn hỏi giá bộ trang sức này. Nghe đến một ngàn lượng, bà không chút do dự, bảo người ta đưa đến phủ Thăng Bình Hầu, lại tìm phòng thu chi thanh toán.

Người của cửa hàng trang sức thấy thế tưởng gặp được đại gia, càng nhiệt tình tiếp đón, lấy ra những món trang sức tốt nhất cửa hàng cho họ chọn lựa. Thẩm Trang thị tự chọn hai bộ, còn mua một chiếc vòng ngọc phỉ thúy, Thẩm Ngọc Châu cũng chọn hai bộ, lại mua thêm một đôi vòng vàng. Lý thị và Thẩm Bối Nhi không dám chọn quá nhiều, mỗi người chọn một bộ năm sáu trăm lượng là thôi.

Mua xong trang sức, mấy người lại quyết định đến tửu lầu lớn nhất ăn cơm rồi mới về. Ăn cơm thì không thể nợ, tổng cộng hết hơn chín lượng, đau lòng đến mức Thẩm Trang thị c.h.ử.i rủa là hắc điếm! Cả người lông tóc đều dựng đứng lên vì xót của!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.