Nông Nữ Tái Sinh: Ta Dựa Vào Y Thuật Làm Giàu! - Chương 101

Cập nhật lúc: 29/12/2025 07:51

Phương t.h.u.ố.c của Nam Cung Mi gần như không khác mấy so với dự đoán của Lục Uyển, nhưng trong phương t.h.u.ố.c vừa được đổi mới cách đây vài tháng, nàng phát hiện ra một vị t.h.u.ố.c dư thừa. Chu Sa.

Chu Sa thường dùng để trị chứng thần chí bất an, tim đập nhanh, mất ngủ, kinh giật. Chắc hẳn vì Nam Cung Mi bị mất ngủ, nên đại phu mới thêm vào.

Nhưng loại t.h.u.ố.c này nếu dùng với liều lượng ít thì không sao, nếu dùng liều lượng lớn hoặc dùng lâu ngày sẽ dễ gây ngộ độc thủy ngân, nhẹ thì có các triệu chứng đường tiêu hóa như buồn nôn, nôn mửa, nặng thì có thể dẫn đến suy thận.

Thuốc trị chứng ho của Nam Cung Mi luôn dùng trong vài tháng, thậm chí nửa năm cũng không đổi phương, vậy mà Chu Sa đã quá liều, đây rốt cuộc là trị bệnh hay là hại người?

Lục Uyển quan sát tỉ mỉ, thỉnh thoảng nhíu mày trầm tư, khiến Sở Sở đứng bên cạnh cảm thấy tim đập thình thịch. Chẳng lẽ phương t.h.u.ố.c này có vấn đề? Phu nhân đã uống t.h.u.ố.c được mấy tháng rồi, cho dù thật sự có vấn đề, thì lúc này nói ra e rằng đã muộn.

"Phương t.h.u.ố.c này đã được mấy vị đại phu xem qua?" Thuốc dùng cho Phu nhân Tướng quân phủ, tất nhiên không thể chỉ thông qua một đại phu là xong.

"Chỉ có một vị." Sở Sở đáp, "Là Ngự y mới được phái từ trong cung xuống, chẳng lẽ phương t.h.u.ố.c này có vấn đề?"

Lục Uyển cất phương t.h.u.ố.c đi, không vội trả lời câu hỏi của Sở Sở mà hỏi thêm vài câu: "Thuốc này mỗi ngày uống mấy lần? Còn nữa, Ngự y này rốt cuộc là do ai thỉnh đến?"

Ngự y trong cung, đương nhiên sẽ không tự ý đến chữa bệnh cho nữ quyến nhà quan, chắc chắn là được chỉ định.

"Mỗi ngày ba lần." Sở Sở thấy sắc mặt Lục Uyển không tốt, lòng thót lại, "Là, là Lão phu nhân thỉnh tới."

"Ta đi gặp Phu nhân trước." Lục Uyển cần xác nhận trong cơ thể Nam Cung Mi rốt cuộc có độc tố Chu Sa hay không, nếu có, thì việc điều trị sau này chắc chắn sẽ rất phiền phức.

Lần bắt mạch trước nàng đã chú ý đến mạch đập của Nam Cung Mi rất yếu ớt, ban đầu tưởng là thể hư, giờ xem ra là do Chu Sa gây ra.

Sở Sở không dám chậm trễ, vội vàng chạy theo Lục Uyển ra ngoài, nhưng Nam Cung Mi lại không có ở đây. Hỏi thăm nha hoàn quét tước trong viện mới biết, vừa nãy Lão phu nhân cho người đến gọi, Phu nhân đã đi đến chỗ Lão phu nhân rồi.

"Hỏng bét rồi." Sở Sở lo đến mức dậm chân, Nam Cung Mi không được Lão phu nhân yêu thích, mỗi lần đến đó Lão phu nhân đều tìm mọi cách hành hạ nàng, phải tĩnh dưỡng vài ngày mới hồi phục được.

Lần này cơ thể Nam Cung Mi vốn đã không khỏe, nếu lại chịu sự hà khắc của Lão phu nhân nữa, e rằng sẽ mất mạng!

"Mấy người các ngươi đầu óc đều ngu độn hết sao! Lẽ nào không biết ngăn Phu nhân lại?" Sở Sở dù có mắng thêm nữa cũng vô ích, trước mắt phải nghĩ cách gọi Phu nhân quay về mới là quan trọng.

"Sở Sở cô nương, là ma ma bên cạnh Lão phu nhân đến gọi, chúng ta ai dám ngăn cản?"

"Thôi đi! Đừng tìm cớ cho sự ngu ngốc của các ngươi nữa. Lần này Phu nhân mà không sao thì tốt, nhỡ xảy ra chuyện gì, bổn cô nương sẽ không tha cho các ngươi đâu!"

Sở Sở nghiến răng mắng.

"Mau đi tìm Tướng quân." Lục Uyển nghĩ rằng thay vì tranh cãi vô ích ở đây, chi bằng nhanh ch.óng tìm cách giải quyết.

Sở Sở sắp khóc đến nơi: "Lúc này Tướng quân căn bản không có trong phủ, có lẽ đang ở đại doanh ngoài thành, đi đi về về sẽ mất rất nhiều thời gian."

"Vậy thì cứ phái người đi tìm Tướng quân trước, còn chúng ta đi tìm Phu nhân." Lục Uyển vốn không muốn nhúng tay vào chuyện rắc rối này, nhưng không còn cách nào khác, vì nàng thấy Nam Cung Mi hợp mắt. Một cô gái tốt như vậy mà không thể sống thọ, đó thật sự là ông trời mù quáng!

Sở Sở không biết lấy đâu ra dũng khí, dẫn đường cho Lục Uyển.

Đi qua hành lang dài và hòn non bộ, quanh co bảy tám vòng, Lục Uyển cảm thấy hoa cả mắt.

Đây chỉ là một phủ Tướng quân bình thường, bên trong đã rộng lớn khiến người ta thấy mơ hồ.

Thế thì Hoàng cung còn chẳng khác gì mê cung.

"Lâm Lang Các"

Sở Sở và Lục Uyển chưa kịp vào đã bị hai nha hoàn đắc lực bên cạnh Lão phu nhân chặn lại.

"Lão phu nhân và Phu nhân đang nói chuyện bên trong, có việc gì thì lát nữa hãy bàn."

"Ta..."

"Chúng ta phụng khẩu dụ của Tướng quân đến thỉnh Phu nhân trở về." Sở Sở chưa nói hết lời, Lục Uyển đã lên tiếng trước.

Lòng Sở Sở giật mình, Tướng quân nói câu này hồi nào? Nhỡ đâu lại bị quy tội tự ý truyền khẩu dụ.

Quả nhiên, hai người kia đồng loạt cau mày, rõ ràng là nghi ngờ lời nói của Lục Uyển: "Tướng quân căn bản không có ở trong phủ."

"Phải, Tướng quân muốn Phu nhân đến đại doanh ngoài thành, nói là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc."

Lục Uyển trả lời trôi chảy, không hề để lộ bất kỳ sơ hở nào.

"Vậy thì các ngươi đi theo ta vào!" Nữ t.ử lớn tuổi hơn dẫn bọn họ đi vào.

"Làm phiền cô nương."

Lục Uyển và Sở Sở theo sau nàng ta, nhưng không vào trong nhà mà lại rẽ sang hậu hoa viên.

Sở Sở vừa nhìn đã thấy Phu nhân đang quỳ dưới ánh mặt trời gay gắt, lập tức chạy vội tới: "Phu nhân."

"Nha đầu này đúng là càng ngày càng không có quy củ." Nam Cung Mi đang quỳ giữa sân, Lão phu nhân cùng Hề Phượng Nhi ngồi trong đình hóng mát uống trà, thấy Sở Sở, Hề Phượng Nhi cười chế giễu một tiếng.

Lão phu nhân không vui trừng mắt nhìn Sở Sở: "Nó chạy đến đây làm gì? Mấy người các ngươi còn không mau kéo nó xuống!"

"Lão phu nhân." Nha hoàn dẫn họ vào cúi mình hành lễ, cung kính thuật lại tình hình bên ngoài một lượt.

"Hừ! Lần này lại biết thêm chút khôn ngoan, còn biết thỉnh Tướng quân đứng ra làm chủ thay nàng ta." Lão phu nhân đương nhiên không thể không nể mặt con trai, dù sao thời gian quỳ hôm nay cũng đã đủ.

Cơ thể Nam Cung Mi vốn yếu ớt, nếu thực sự xảy ra chuyện mất mạng, người ngoài chẳng phải sẽ nói bà hà khắc con dâu sao!

Lão phu nhân phất tay, ra hiệu cho bọn họ trở về.

Lục Uyển và Sở Sở đã đỡ Nam Cung Mi đứng dậy, trán nàng đầy mồ hôi, hai chân quỳ đến mức mềm nhũn, không còn sức lực.

Nếu không có hai người bọn họ bên cạnh, e rằng nàng còn chẳng thể về viện.

Nam Cung Mi gần như phải gắng gượng chống đỡ cơ thể trở về viện, vừa vào đến phòng, nàng đã ngất xỉu ngay lập tức.

"Không sao, ngươi mau bảo tiểu trù phòng nấu một chén chè đậu xanh mang đến." Lục Uyển ra hiệu cho Sở Sở đặt nàng lên giường, cởi cúc áo ngay cổ Nam Cung Mi, lấy khăn tay lau mồ hôi không ngừng cho nàng.

Sở Sở mắt đỏ hoe: "Lão phu nhân sao có thể như vậy? Rõ ràng biết thân thể Phu nhân không tốt, mà còn bắt Phu nhân quỳ lâu đến thế!"

"Tướng quân đã đến chưa?" Lục Uyển hỏi.

"Chắc là sắp rồi!" Sở Sở hít hít mũi.

Chè đậu xanh được nấu rất nhanh, Lục Uyển đút cho Nam Cung Mi uống cạn cả một chén.

"Phu nhân bị làm sao?" Ngoài cửa, giọng Tướng quân vang lên.

Sở Sở đương nhiên là kể lại mọi chuyện tường tận cho Tướng quân, đặc biệt là dáng vẻ khóc lóc như hoa lê dính hạt mưa này của nàng càng khiến hắn lo lắng cho Nam Cung Mi.

"Tướng quân." Lục Uyển đứng dậy bước ra khỏi phòng, "Hiện tại tình trạng của Phu nhân đã ổn, nhưng ta có vài chuyện quan trọng muốn nói riêng với Tướng quân."

Bạch Lạc Thiên đ.á.n.h giá Lục Uyển, lần trước hắn không chú ý kỹ nàng.

Một dã lang trung đến từ nhà quê, vậy mà lại không sợ hắn, thật thú vị.

Hắn từng ra chiến trường, quyết đoán sát phạt, trên tay không biết đã nhuốm bao nhiêu sinh mạng, ngay cả trẻ con cũng phải sợ khóc.

Ngay cả trong phủ Tướng quân này, trừ vài nha hoàn lớn tuổi ra, không ai là không sợ hắn.

Lục Uyển không hề sợ hãi ánh mắt của nam nhân.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.