Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 128: Hung Dữ Không Sợ Chết

Cập nhật lúc: 05/11/2025 08:55

Cố Lam cảm thấy những năng lực mà cô có được sau khi trải qua quá nhiều thế giới vẫn rất hữu dụng.

Ví dụ như, tinh thần của cô biến thái hơn những người khác.

Nói đùa, trong bệnh viện tâm thần đầy rẫy ma quỷ, Cố Lam biến thái còn phải xếp hàng, Cố Lam không muốn làm số 27, vẫn luôn mưu đồ vị trí số 001.

Nụ cười của Cố Lam mang theo chút hương vị nguy hiểm, cô nói nhỏ, “Tôi luôn thích dùng đạo đức để thuyết phục người, nhưng ở nơi mà pháp luật không hoàn chỉnh, dường như mỗi người đều không có đạo đức.”

Cố Lam nói, tiện tay nắm lấy một cái ghế đặt trên hành lang.

Không phải một cái ghế đơn, mà là loại ghế dài bằng sắt có năm chỗ ngồi song song, Cố Lam một tay trực tiếp xách cái ghế này lên.

Trong một lúc, ánh mắt của tất cả mọi người trong bệnh viện đều thay đổi!

(ΩДΩ)!!

Tư Hoán Văn cũng biết sức lực của Cố Lam lớn, nhưng không ngờ sức lực của Cố Lam có thể lớn đến như vậy, xem ra Cố Lam đối với anh thật sự đủ ôn nhu, chỉ cho anh một cái tát, mà không đ.ánh c.hết anh.

Tổng hợp lại, Cố Lam khẳng định là có để ý đến anh.

Bên này Cố Lam làm mọi người sợ ngây người, Tư Hoán Văn còn không nhịn được mà sung sướng.

Điều này làm Vạn Nghệ vì cảnh vật xung quanh quá ồn ào mà từ từ tỉnh lại, vừa mở mắt ra, liền thấy Tư Hoán Văn một bộ biểu cảm đang yêu.

Nhan sắc của Tư Hoán Văn đẹp trai đến mức nào, thật sự rất cuốn, nụ cười lười biếng nhưng mang theo sự phóng khoáng và tuấn tú, ngọt ngào dường như muốn chảy ra từ trong mắt anh, độ ngọt này ít nhất 200%.

Vạn Nghệ suýt chút nữa bị ngọt c.hết, giọng nói khàn khàn nói.

“Có phải tôi đã làm phiền hai người… Hai người cứ tiếp tục đi…”

Vạn Nghệ vừa nói xong, liền nghe thấy một tiếng đoàng rất lớn, Cố Lam cười đem cái ghế dài giống như một ngọn giáo dài vung lên, gần như muốn biến cái ghế thành một cái chong chóng, cô dường như cảm thấy hay ho, vừa làm vừa cười.

“Oa, không ngờ thứ này múa lên thật oai phong. Này, ba vệ sĩ bên kia, đừng lùi lại mà, chạy gì mà chạy, uy lực của cái này tôi cũng chưa thử qua, các người cảm nhận một chút nhé.”

Vệ sĩ bảo vệ Đoạn Úy làm sao đã từng thấy tư thế này, đã sớm lùi xa ba bước, sợ bị Cố Lam vung ghế dài mà chặt đầu.

Tiếng gió vù vù trong bệnh viện và tiếng cười của Cố Lam hòa vào nhau, làm mọi người tránh xa ba thước.

Đoạn Úy cũng chưa từng thấy trường hợp quỷ dị như thế này, ông ta theo bản năng bảo vệ đầu mình, nhìn Cố Lam với vẻ mặt vô cùng vi diệu, “Cậu đây là… Bảo an đâu?! Bảo an đâu!”

Kỳ thật có khi con người có thật sự động thủ làm tổn thương người hay không, một vài động tác nhỏ đơn giản là đủ rồi.

Động tác của Cố Lam vô cùng khoa trương, hơn nữa cô thật sự điên cuồng.

Con trai Đoạn Úy rất nhanh đã co rúm vào một góc, Cố Lam cũng cảm thấy cầm cái ghế này quá khoa trương, chuyện này giống như đ.ánh một con kiến nhỏ mà phải dùng s.ú.n.g trường AK, hoàn toàn không cần thiết.

Lại một tiếng đoàng nữa, Cố Lam đặt cái ghế dài xuống đất, cô trực tiếp đi về phía con trai Đoạn Úy đang trốn trong góc, cô chẳng nói gì cả, nụ cười trên mặt thậm chí xem như thân thiện.

Ít nhất, Cố Lam cảm thấy mình đã kiềm chế rất nhiều.

Nhưng vị phú nhị đại kia thì run rẩy không ngừng, người không ngừng trốn vào trong góc, vừa trốn vừa kêu, “Ba ba! Vệ sĩ đâu?! Vệ sĩ đâu! Đến bắt con quái vật này đi!”

Cố Lam căn bản không sợ.

Nơi này là bệnh viện, cô căn bản không ngại trực tiếp làm giám định tinh thần, cô chính là người có “tiền sử bệnh án”.

Cố Lam đi đến ven tường, trực tiếp giơ tay lên, nắm lấy cổ của con trai Đoạn Úy.

Cô rất nhiều lúc không chuẩn bị dùng bạo lực chế bạo, dùng võ phục người, nhưng thực tế chính là, đối mặt với sức mạnh, chỉ có sức mạnh mạnh hơn mới có thể làm hắn khuất phục, đây là một điểm vô cùng đáng buồn.

Cố Lam nghĩ, nắm lấy cổ của tên phú nhị đại, giống như ác ma mà đến bên tai hắn, nói nhỏ.

“Xin lỗi.”

Phú nhị đại dưới háng truyền đến mùi hôi thối, thế mà bị Cố Lam nắm như vậy, hắn cảm giác được xương cốt mình đều sắp gãy.

Hắn khi đ.ánh người thì căn bản không có sợ hãi.

Nhưng chỉ là bị uy h.iếp một chút, đã có thể sợ tè ra quần…

Cố Lam cảm thấy chuyện này rất buồn cười, thế nên cô giơ vị phú nhị đại này lên cao, giơ cho cha hắn xem, Cố Lam một tay khác làm động tác đầu hàng giơ lên phía trước.

┗(′?∧?`)┛

“Đừng sợ mà, tôi biết quan hệ của các người cứng, cô gái bị đ.ánh kia hiện tại vẫn chưa được cứu chữa. Vậy thì thế này đi, con trai các người tè ra quần, những bác sĩ kia nên ra rồi chứ?”

Không hổ là thế giới không có đạo đức, đều náo loạn thành như vậy, bác sĩ còn chưa ra.

Nhưng sau khi con trai Đoạn Úy bị uy h.iếp, các bác sĩ rất nhanh đã ra.

Bác sĩ trưởng khoa cầm điện thoại, lớn tiếng nói, “Cậu đừng động! Tôi muốn báo c.áo! C.ảnh s.át sẽ đến rất nhanh! Cậu mau buông ngài ấy ra!”

Cố Lam nắm con trai Đoạn Úy giống như xách một con gà con.

Đương nhiên, tên này ăn uống rất tốt, cao hơn Cố Lam mười cm, Cố Lam giơ hắn lên, thế nên khuôn mặt vị phú nhị đại này đều bị đỏ lên, tay hắn không ngừng đ.ấ.m đ.ánh tay Cố Lam.

Cứ như vậy, vị phú nhị đại này cũng không quên cầu cứu cha mình.

“Ba ba… Mau cứu… Mau cứu con…”

Cố Lam nghe thì cảm thấy buồn cười, đặc biệt là khi cô nhìn thấy cô gái bị đ.ánh mình đầy thương tích kia dường như dùng hết toàn thân mà ngồi dậy trên cáng, thấy cảnh này, trên mặt cô ấy ẩn hiện nụ cười.

Còn cha mẹ và thân thích của cô gái kia mặt lại đầy vẻ hoảng sợ, dường như sợ Cố Lam làm tổn thương “thần tài”.

Cố Lam không nhịn được cười thật rạng rỡ, nhưng người này, cười càng rạng rỡ, thì trông càng nguy hiểm, rõ ràng là nụ cười đẹp trai, nhưng lại làm người ta nhìn vào liền cảm thấy xương cốt lạnh run.

Cố Lam cười nói, “Nhanh báo c.áo đi. Vừa hay, người bị hại cũng ở hiện trường. Bị đ.ánh thành như vậy, thân là cha mẹ và người đứng xem đều không có báo c.áo, mà là trực tiếp lấy tiền giải quyết riêng phải không?”

“Nhanh lên, tôi làm lớn như vậy là đợi c.ảnh s.át đến đó.”

Cố Lam nói càng lúc càng cao hứng, “Nhanh lên nhanh lên, gọi điện thoại đi, tôi rất vui lòng.”

Lúc này, Tư Hoán Văn đi đến bên cạnh Cố Lam, anh nói nhỏ.

“Pháp luật ở đây không giống bên ký túc xá. Nói nghiêm ngặt, ở đây rất giống cái quốc gia dưa muối mà cậu đã từng sống. Địa vị của tài phiệt thậm chí bao trùm trên pháp luật…”

Cố Lam nghe đến đó, ánh mắt càng thêm lạnh xuống.

Nếu thế giới này là như vậy, vậy chứng tỏ việc bắt nạt con gái đã không phải một lần hai lần.

Quốc gia dưa muối đừng nói là nữ sinh bình thường, nữ minh tinh t.ự s.át đều đã quen mắt.

Khi pháp luật không vì dân chủ mà phục vụ tư bản, “con người” liền sẽ mất đi quyền lực làm “người”.

Cố Lam nghe Tư Hoán Văn nói, cũng nói nhỏ, “Cho nên, những người này căn bản không sợ bị bắt phải không?”

Trong tiểu thuyết bá tổng, kẻ có tiền luôn có đặc quyền.

Ở đây chính là, kẻ có tiền tuyệt đối có nghĩa là cao hơn người khác một bậc, Đoạn Úy nghe thấy Cố Lam uy h.iếp, căn bản không coi ra gì, ông ta lo lắng nhìn con trai mình, đồng thời cảnh cáo Cố Lam.

“Người bị bắt đi sẽ chỉ là cậu! Buông con trai tôi ra! Chuyện của con trai tôi không đến lượt cậu xử lý ——”

Con trai Đoạn Úy nghe thấy cha nói càng kiêu ngạo, rõ ràng đã tè ra quần, còn không ngừng kêu.

“Buông tao ra! Mày tuyệt đối sẽ c.hết! Ba, khiến nó c.hết! Tuyệt đối phải để nó c.hết! Bọn họ cũng dám ——”

Đoạn Úy vừa nói xong, Cố Lam liền vươn tay ——

Rắc một tiếng ——

Cố Lam đã bẻ cằm con trai Đoạn Úy.

Cố Lam híp mắt đ.á.n.h giá con trai Đoạn Úy, cô rất nghiêm túc mà cân nhắc, ánh mắt nhìn con trai Đoạn Úy giống như khi Hoa Dận nhìn cô, dường như muốn dùng ánh mắt để phân tách con trai Đoạn Úy.

Cố Lam cười nhẹ nói, “Tôi cảm thấy, anh c.hết rồi, cái nội tạng này cũng không có người nào muốn đâu.”

“Tôi cũng dám… Một người mà mạng sống đang trong tay tôi, còn dám nói như vậy?”

Cố Lam thích nhất con tin.

Và con tin, ở nơi kỷ luật bại hoại người phân ba bảy loại này, luôn là cực kỳ dễ dùng.

Bởi vì người càng có tiền càng có thế, dường như lại càng sợ c.hết.

Cố Lam động sát tâm, Tư Hoán Văn ở bên cạnh đệ dao, Đoạn Úy thật sự sợ, có lẽ ngoài cửa sổ đã có tay s.úng b.ắn tỉa, nhưng góc Cố Lam đứng rất khéo, đồng thời, động tác của cô lại nhanh.

Hung dữ không sợ c.hết.

Đoạn Úy căng thẳng, tay bên người ông ta siết chặt thành nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi mà nói.

“Tôi cảm thấy chuyện tuyệt đối không phải như vậy! Là ai kêu các người làm chuyện này!”

Nói, Đoạn Úy liền nhìn về phía Tư Hoán Văn, ông ta hung tợn mà nói.

“Là nhà họ Tư sao? Đấu tranh thương mại không cần liên lụy đến con trai tôi! Nó là vô tội, nó còn nhỏ!”

Tư Hoán Văn nghe lời này thì cảm thấy ghê tởm.

Người bị hại còn nằm ở đó, nhiều bác sĩ xem kịch nhưng không một ai đi điều trị cho cô gái này, rõ ràng là sợ Đoạn Úy giận ch.ó đ.ánh mèo, cũng sợ dẫn lửa thiêu thân.

Thời đại này chính là như vậy làm anh lạnh tim.

Anh ở đây lần lượt c.hết đi rồi lại trọng sinh, lần lượt tuyệt vọng…

Tư Hoán Văn đang suy nghĩ, điện thoại của anh vang lên.

Tư Hoán Văn theo bản năng nhìn về phía Cố Lam, Cố Lam cười nói, “Nghe đi.”

Tư Hoán Văn bắt máy, đối diện truyền đến giọng nói ôn hòa nhưng đầy áp lực của Ôn Kỳ Kỳ.

“Tư Hoán Văn! Anh có biết anh đang làm gì không? Các anh bị coi là tội p.hạm… Có phải cái người tên Cố Lam kia ép buộc anh đúng không? Anh mau thả người ra.”

“Nếu không, các anh sẽ xảy ra chuyện!”

Ôn Kỳ Kỳ đứng trong biệt thự nhà họ Tư, cô ta nhìn video trên máy tính mà quản gia đưa qua, nói đến đây, c.ắ.n chặt môi.

Cô ta không hiểu, thân là nhị thiếu gia nhà họ Tư, Tư Hoán Văn làm sao lại đi bắt cóc con trai Đoạn Úy?!

Họ đều là quý tộc, làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc họ Tư!

Ôn Kỳ Kỳ biết chuyện này náo lớn, đối với địa vị của Tư Hoán Văn trong nhà họ Tư có ảnh hưởng rất xấu, tiềm thức cô ta không tin đây là Tư Hoán Văn mà cô ta quen biết làm.

Ôn Kỳ Kỳ nói xong, trong micrô nửa ngày không có tiếng người truyền đến.

Cô ta nóng nảy, “Tư Hoán Văn, sao anh không nói gì? Anh không được làm chuyện ngốc! Kia là con trai độc đinh của nhà họ Đoạn, là đại thiếu gia nhà họ Đoạn! Anh trói hắn lại, nhà họ Tư khẳng định sẽ đem anh ra cho nhà họ Đoạn hả giận.”

“Anh không thể…”

Lúc này, trong ống nghe điện thoại của Ôn Kỳ Kỳ truyền đến một giọng nói nam nữ bất phân, giọng nói này mang theo ý cười, nhưng không biết vì sao lại cho người ta cảm giác như có ngọn lửa đang bùng cháy dưới một tảng băng, nguy hiểm lại đầy áp lực.

Giọng nói này nói, “Đại thiếu gia nhà họ Đoạn gây chuyện, hắn không chịu trách nhiệm, tôi chỉ là muốn kêu hắn nói lời xin lỗi mà thôi.”

“Chỉ là không ngờ, xin lỗi họ cũng không muốn. Cho nên mới biến thành như vậy.”

Nghe Cố Lam nói, Ôn Kỳ Kỳ tức đến méo mặt, cô ta không nhịn được lớn tiếng quát.

“Xin lỗi?! Cậu điên rồi sao?! Hắn nói hay không xin lỗi thì liên quan gì đến ngươi? Cậu muốn phát điên thì đừng mang theo Tư Hoán Văn cùng nhau phát điên, Tư Hoán Văn có tiền đồ rộng lớn…”

Cố Lam không nhịn được cười, “Ở cái nơi nát này, có tiền đồ gì mà nói? Người còn không phải người, nơi nào còn có tiền đồ làm người.”

Ôn Kỳ Kỳ căn bản không hiểu Cố Lam đang nói gì, đầu cô ta đầy giờ đều là suy nghĩ không thể để Tư Hoán Văn làm loại chuyện này, điều này sẽ ảnh hưởng đến sự hợp tác của nhà họ Tư và nhà họ Đoạn, sẽ ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán của nhà họ Tư.

Cô ta thân là đại thiếu phu nhân nhà họ Tư, địa vị và tài sản của cô ta và chồng mình đều sẽ bị ảnh hưởng.

Tuyệt đối không thể để Tư Hoán Văn làm loạn!

Ôn Kỳ Kỳ lạnh giọng nói, “Cậu đưa điện thoại cho Tư Hoán Văn, tôi muốn nói chuyện với Tư Hoán Văn!”

Tư Hoán Văn yêu cô ta, Tư Hoán Văn là gặp phải người xấu…

Ôn Kỳ Kỳ nói, điện thoại lại trực tiếp bị ngắt.

Nghe tiếng tút tút trong ống nghe, Ôn Kỳ Kỳ tức đến đ.ập điện thoại, cô ta hít sâu vài hơi tâm trạng mới bình phục một chút, cô ta nói với quản gia.

“Kêu tài xế đưa tôi đến bệnh viện tổng hợp. Tư Hoán Văn điên rồi, tôi phải đi ngăn cản anh ấy!”

Đã hơn nửa đêm, Tư Hoán Du còn chưa về nhà, đang ở bên ngoài giao tiếp, hắn cũng nhận được tin tức, ngồi ở bàn tiệc, hắn nhìn ly rượu trên bàn và tiếng người giao lưu xung quanh, không biết vì sao, đột nhiên đặc biệt hy vọng Tư Hoán Văn gặp rắc rối.

Vợ hắn yêu em trai hắn.

Đây là một vụ bê bối gia tộc, đây là một chiếc nón xanh to đùng trên đầu…

Tư Hoán Du khi ở gần Ôn Kỳ Kỳ thì cảm thấy tình yêu chân chính là tối thượng, mọi thứ đều không sao cả, chỉ cần vợ liếc hắn thêm một cái là được.

Nhưng chờ đến khi hắn rời khỏi Ôn Kỳ Kỳ, một mình ở bên ngoài, hắn cảm thấy chuyện này không thể cứ như vậy.

Hắn không có cách nào ngăn cản Ôn Kỳ Kỳ, vậy chỉ có thể làm Tư Hoán Văn biến mất khỏi cái nhà này.

Tư Hoán Du nhìn chằm chằm ly rượu trên bàn, ngẩn người một lúc, người đàn ông đi cùng nhìn thấy Tư Hoán Du như vậy, nhỏ giọng nói.

“Thiếu gia Tư, có phải không còn sớm nữa, phu nhân gọi điện thoại thúc giục không? Chỉ biết anh Tư nổi tiếng thương phu nhân, buổi nhậu này của chúng ta kết thúc…”

Hắn còn chưa nói xong, Tư Hoán Du kéo lỏng cà vạt của mình, hai tay hắn đan vào nhau đặt trên đầu gối, dáng người có chút giống Tư Hoán Văn dưới ánh đèn trông rõ ràng và sắc bén, khóe môi mỏng của hắn không biết vì sao mang theo chút ý cười, ánh mắt lại lạnh lẽo như dao.

Tư Hoán Du hơi cúi người về phía trước, sợi tóc luôn được cố định trên trán rũ xuống, hắn hiếm khi trông có chút thoải mái mà nói, “Không có gì, cứ để cô ấy đợi.”

Tư Hoán Du nói xong với ẩn ý, uống một ly rượu.

Trong bệnh viện.

Cố Lam thấy Tư Hoán Văn cúp điện thoại, cô nhướn mày, “Lúc này cô ta còn quan tâm đến lợi ích gia tộc… Này, đây là kết hợp mạnh mẽ à?”

Ánh mắt Tư Hoán Văn lạnh đi, anh đối với cảnh này dường như có ấn tượng.

Trong vô số thế giới anh c.hết đi rồi lại trọng sinh, có một lần dường như nghe người nhà họ Đoạn nói qua chuyện này, trong những thế giới đó, cô gái này cuối cùng c.hết trên bàn mổ, còn con trai Đoạn Úy thì khắp nơi khoe khoang kinh nghiệm đặc biệt của hắn là trêu c.hết người.

Chuyện này truyền đến tai Ôn Kỳ Kỳ, Ôn Kỳ Kỳ lúc đó liền đổi sắc mặt, sau khi cô gái c.hết còn ở trên mạng tiếp ứng quyên tặng mộ địa cho cô gái, còn lén lút nói người nhà họ Đoạn đều là người độc ác, cô ta không muốn giao tiếp với họ.

Không ngờ nói là một chuyện, khi chuyện thật sự xảy ra, Ôn Kỳ Kỳ càng để ý là lợi ích của mình.

Cố Lam biết bên ngoài rất nguy hiểm, cô đã bị định là nhân vật nguy hiểm.

Vậy cô liền diễn một vở kịch đi…

Cố Lam nheo con ngươi lại, cô cảm thấy ở nơi này, cô trở thành ác mộng của vô số người cũng không tệ.

Cố Lam nghĩ, nắm cổ con trai Đoạn Úy đi về phía cô gái.

Cô gái bị sợ ngây người, cô ấy chỉ là than thở với người đẹp trai này, lại không nghĩ rằng người đẹp trai này là một người điên cuồng như vậy, cô ấy nhìn thấy Cố Lam trong khoảnh khắc dường như có chút sợ hãi, cơ thể co rúm lại một chút.

Cố Lam thấy vậy liền dừng lại bước chân tại chỗ, không tiếp tục đến gần cô gái.

Mà cô gái thấy Cố Lam săn sóc như vậy, cô ấy đột nhiên không sợ nữa, giọng nói cũng trở nên có sức lực hơn một chút.

“Cảm… cảm ơn cậu…”

Cố Lam nói, “Phương pháp của tôi quá cực đoan. Tôi biết làm vậy đối với cô không tốt, nhưng thời gian của tôi có hạn, chỉ có thể làm được bấy nhiêu.”

Cô gái nghe Cố Lam nói, đột nhiên mở to hai mắt nhìn.

“Chẳng lẽ cậu…”

Cậu có bệnh nan y?

Cố Lam nhẹ nhàng gật đầu, “Ừ, đúng vậy. Thông qua phương pháp bình thường cô sẽ c.hết ở đây, không có ai điều trị cho cô. Điều tôi muốn làm hiện tại là để cô được điều trị… Sống sót, mới có khả năng.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.