Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 147: Ai Thâm Tình, Ai Là Đồ Ngốc

Cập nhật lúc: 05/11/2025 08:59

Có câu nói gọi là có lý không tha người, cũng có câu nói gọi là bao dung độ lượng.

Cố Lam cảm thấy những lời này đều không liên quan gì đến mình, dù sao, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, diệt cả nhà hắn.

Cỏ dại không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại sinh.

Câu này rất trẻ trâu, nhưng lại khá hữu dụng.

Khi mình có sức mạnh, tại sao lại phải buông tha người có ác ý và uy h.iếp mình chứ?

Cố Lam cười rất xán lạn, cô nhìn về phía Diêm Tiêu, Diêm Tiêu hiểu ý của cô, nói với Cố Lam, “Điều cậu muốn, đều sẽ thực hiện được ——”

Diêm Tiêu đối với người đàn ông nằm liệt ngồi trên đất còn không quên uy h.iếp mỹ nữ tóc vàng vươn tay, cơ thể người đàn ông theo động tác tay Diêm Tiêu từ từ nâng lên mà di chuyển về phía trước, sắc mặt hắn đỏ lên, giống như có thứ gì đó đang bóp cổ hắn.

Sau đó —— hắn liền nổ thành một vũng m.á.u loãng.

“Không ——!”

Mỹ nữ tóc vàng điên rồi, nàng ta nhìn thấy người đàn ông bị nổ c.hết, từ trên giường bọc chăn chạy xuống, giọng nói sắc bén của nàng ta không làm kinh động bất kỳ ai bên ngoài, chân dẫm lên mặt đất, nàng ta đến chỗ người đàn ông biến thành vũng m.á.u loãng.

“Không! Không được! Con gái ta, con gái ta!”

Người phụ nữ điên cuồng quỳ trên mặt đất, hai tay nâng lên vũng m.á.u loãng kia, dường như muốn vớt người đàn ông trở về, nhưng hoàn toàn là vô ích.

Đối với kết quả này, Cố Lam cũng không nghĩ đến, cô đi đến bên cạnh Diêm Tiêu, hạ giọng nói, “Có chuyện gì vậy?”

Diêm Tiêu nói, “Hắn tự bạo, và, người này căn bản không ký khế ước chủ tớ…”

Diêm Tiêu còn chưa nói xong, người phụ nữ quỳ trên mặt đất hung tợn mà xoay đầu, tóc vàng bết trên mặt nàng ta, trên tay nàng ta đầy m.á.u loãng, toàn bộ biểu cảm giống như quỷ dữ.

“Các ngươi, gi.ết con gái ta!”

Giọng nói người phụ nữ cực kỳ nghẹn ngào, trong sự nghẹn ngào mang theo một chút tiếng khóc điên loạn.

Con gái nàng ta vốn dĩ có thể sống!

Chỉ vì mấy người này, con gái nàng ta vốn dĩ có thể tồn tại, liền vì sự t.ử v.ong của người đàn ông này mà c.hết đi!

Nàng ta đến bây giờ, tất cả những gì đã làm, đều là vì con gái nàng ta!

Người phụ nữ tóc vàng điên rồi, nàng ta quỳ trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy.

Cảm xúc nàng ta kích động, cơ thể nàng ta cũng đã xảy ra biến hóa, làn da màu lúa mì của nàng ta biến thành màu đen, mắt và tóc đều biến thành màu bạc.

Điều đặc biệt hơn là, hai cái lỗ tai của nàng ta, biến thành lỗ tai dài của tinh linh.

Cố Lam biết người phụ nữ này là tinh linh, vì người đàn ông hóa thành m.á.u loãng đã từng nói loại lời nói này, nhưng đối phương cái dạng này, giống như không phải là một tinh linh bình thường.

Ừm… giống như một tinh linh vị sô cô la.

Cố Lam không nói chuyện, biểu cảm Diêm Tiêu lạnh nhạt, người phụ nữ giãy giụa từ trên mặt đất bò dậy, trong mắt nàng ta chảy nước mắt, phẫn nộ mà vung nắm tay đối diện Cố Lam, “Ngươi đã hại c.hết con gái ta!”

“Chính là ngươi! Các ngươi đã gi.ết con gái ta!”

Diêm Tiêu vốn còn định giải thích một chút, nhưng nghe loại lời mắng mỏ đổ ập xuống này, chỉ cảm thấy rất phiền lòng.

Anh và Cố Lam cũng là vì ngoài ý muốn đi vào nơi này, chỉ là xử lý một người muốn gi.ết họ mà thôi, và quả thật là muốn giải cứu người phụ nữ này ra ngoài.

Diêm Tiêu cũng không phải một người tốt bụng thích đồng cảm, anh bảo vệ chính mình, lại có người vì quyết định của anh mà c.hết đi ——

Loại chuyện này đã xảy ra quá nhiều lần.

Khi anh là vương, mỗi một quyết định đều sẽ thành công làm cho hàng ngàn hàng vạn sinh linh c.hết đi, cuộc sống không thể nào là hoàn hảo, chỉ có sự lựa chọn.

Diêm Tiêu không muốn nói nhiều lời vô nghĩa, thời gian có hạn, anh ôm eo Cố Lam, nói với Cố Lam.

“Chúng ta đi đến địa điểm tiếp theo.”

Cố Lam nhìn Diêm Tiêu một cái, cô và Diêm Tiêu rất ăn ý, nhìn Diêm Tiêu xong cô liền hiểu ra điều gì, hơn nữa, cô còn có một loại dự cảm rất không tốt.

“Chúng ta đi dạo xung quanh đi.”

Người phụ nữ tinh linh hắc ám tóc bạc đã điên rồi, nàng ta không thể chịu đựng được sự tàn nhẫn này nói ra loại lời nói này trước mặt nàng ta, hai người họ trông có vẻ mạnh mẽ và dịu dàng, nhưng lại còn quá đáng hơn cả người đã chà đạp nàng ta!

Tại sao phải can thiệp vào cuộc sống của nàng ta?!

Không có họ, con gái nàng ta chỉ là bị coi là người hầu thôi, cho dù có trở thành con gái của một kỹ nữ, cũng còn hơn là đã c.hết.

Tại sao?!

Người phụ nữ tinh linh hắc ám nâng tay ngăn Cố Lam lại, quần áo trên người nàng ta trượt xuống, nàng ta đã không còn quan tâm đến những điều này nữa, Diêm Tiêu nhíu mày, ôm lấy vai Cố Lam và kích hoạt một vòng tròn Truyền Tống, truyền tống Cố Lam đến một nơi khác.

Sau khi Cố Lam và Diêm Tiêu rời đi, tinh linh hắc ám hai đầu gối quỳ xuống đất, hai tay ôm lấy mặt mình, cả người không tiếng động mà run rẩy.

Bất kể trong phòng phát sinh động tĩnh lớn đến đâu, ở một nơi đặc thù như vậy đều là bình thường.

Những mỹ nữ tinh linh hay các chủng tộc khác bị trêu đùa đến c.hết quá nhiều, cho nên đến bây giờ vẫn không có người nào đến xem nơi này đã xảy ra chuyện gì.

Nội tâm người phụ nữ tinh linh hắc ám tràn ngập sự tuyệt vọng, khi nàng ta run rẩy không ngừng, cánh cửa phía sau bị gõ nhỏ tiếng, mặt nàng ta xám xịt vẫn không nhúc nhích.

Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên.

Một lúc lâu sau, người phụ nữ mới lấy lại tinh thần, chậm rãi mở cửa, trong nháy mắt mở cửa nàng ta đầu liền cúi gục xuống đất, nàng ta hèn mọn mà nói.

“Ngài đối với ta làm gì cũng được, chỉ cần ngài cứu con gái ta! Cầu xin ngài cứu con gái ta, con bé có lẽ còn…”

“Mẹ…”

Phía sau cánh cửa, một bé gái chỉ cao đến đầu gối người lớn kinh hãi mà nhìn người mẹ quỳ trên mặt đất trần trụi chật vật, cô bé mở to hai mắt, dường như hoàn toàn không thể lý giải những điều này.

Người phụ nữ tinh linh hắc ám cũng không ngờ sẽ trong tình huống như vậy nhìn thấy con gái mình, nước mắt trên mặt nàng ta còn chưa chảy hết, liền thấy con gái nàng ta nghiêng nghiêng đầu, nói với nàng ta.

“Mẹ thật hèn hạ, mẹ không mặc quần áo, cũng không biết xấu hổ sao?”

Người phụ nữ tinh linh hắc ám nghe đến đó, tim dường như bị một cái dùi hung hăng mà xuyên thấu, nội tâm nàng ta vì nhìn thấy con gái kích động trong nháy mắt biến thành sự sỉ nhục to lớn, nàng ta hai tay ôm lấy mình, cả người đều đang run rẩy.

“Con gái…”, Nàng ta không biết nên nói cái gì, môi run không ngừng.

Nàng ta vì con gái hi sinh tất cả, nhưng con gái lại khinh thường nàng ta…

Khi nói như vậy, phía sau bé gái đi đến một người đàn ông cao lớn anh tuấn lại trẻ tuổi, người đàn ông này là một tinh linh, làn da của hắn là màu lúa mì rất nhạt gần giống với một số người da vàng, hoàn toàn khác với màu đen nhánh của nàng ta.

Thời đại này màu trắng là màu bị nguyền rủa, cũng chỉ có tinh linh chú trọng vẻ đẹp mới có loại màu da gần như trắng này, điều này làm cho họ trông phi thường cao quý.

Tinh linh hắc ám vốn chính là chủng tộc bị tộc Tinh linh loại bỏ ra ngoài, bản thân họ có một loại ngạo khí, nhìn thấy tinh linh liền cảm thấy chán ghét, hai chủng tộc có thể nói là đã trở thành kẻ thù không đội trời chung sau khi phản bội.

Người phụ nữ tinh linh hắc ám đã từng cũng là cao quý và xinh đẹp, nàng ta căn bản khinh thường bất kỳ một tinh linh nào.

Nhưng lúc này, vì ánh mắt chế giễu của con gái nàng ta, vì sự chật vật của nàng ta lúc này, nàng ta cúi đầu, bọc chăn trên người, hận không thể giấu cả người đi.

Tinh linh nam anh tuấn nhìn thấy dáng vẻ của tinh linh hắc ám liền chán ghét, hắn cúi đầu nói với bé gái trước mặt.

“Ha Lệ Đặc, đây là mẹ của ngươi, tinh linh hắc ám hèn mọn?”

Bé gái tên là Ha Lệ Đặc có chút xấu hổ mà cúi đầu, tay nàng ta túm góc áo choàng của tinh linh nam, nói nhỏ, “Mẹ ta là tinh linh hắc ám, nhưng Ha Lệ Đặc không giống mẹ, Ha Lệ Đặc giống ba ba.”

“Ba ba của Ha Lệ Đặc là một dũng sĩ diệt rồng ưu tú! Cường giả vô cùng nổi tiếng! Ha Lệ Đặc không có lỗ tai tinh linh, Ha Lệ Đặc là con người!”

Người phụ nữ tinh linh hắc ám nghe đến đó, trong miệng trào ra vị m.á.u tanh.

Nàng ta dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được, con gái mình sẽ nói về mình như vậy, sẽ vội vàng phủi sạch quan hệ với nàng ta, thậm chí, con gái nàng ta kiêu ngạo mà nói mình là con gái của cái tên tra nam kia…

Cú đả kích này làm nàng ta cảm thấy còn khó chịu hơn cả việc con gái mình đã c.hết.

Nàng ta nằm liệt ngồi dưới đất, toàn bộ sức lực đều bị rút ra, còn tinh linh nam phía sau Ha Lệ Đặc nhìn thấy tinh linh hắc ám liền ghê tởm, hắn cao ngạo mà nói với Ha Lệ Đặc.

“Nếu không có liên quan, vậy liếc nhìn nàng ta một cái rồi xong, chúng ta đi thôi.”

Nghe được có thể rời khỏi nơi hắc ám dơ bẩn này, Ha Lệ Đặc gần như kích động mà nhảy lên, trên mặt nàng ta mang theo nụ cười thuần khiết kích động, “Được! Cảm ơn anh trai lớn!”

Người phụ nữ tinh linh hắc ám lúc này hoàn toàn không biết nói gì, đầu óc nàng ta đều trống rỗng.

Người đàn ông đã từng yêu vứt bỏ nàng ta, còn mình vứt bỏ tất cả tôn nghiêm đi cứu con gái…

“Tại sao lại như vậy…”, nước mắt của người phụ nữ tinh linh hắc ám không thể khắc chế mà chảy xuống, cả người nàng ta run rẩy, trên người còn có vết bầm do bị người đàn ông vũ nhục để lại, nàng ta hai mắt đẫm lệ mà nhìn về phía Ha Lệ Đặc.

“Mẹ là mẹ của con… Mẹ yêu con… Ha Lệ Đặc, cái tên này, cũng là mẹ đặt.”

“Ba của con khi con còn chưa sinh ra đã vứt bỏ chúng ta, con là mẹ liều mạng nuôi lớn…”

Ha Lệ Đặc nghe đến đó, chán ghét nhíu mày lại, nói, “Vậy con về sau sẽ không gọi là Ha Lệ Đặc nữa! Con trả tên lại cho mẹ, được không?!”

Ha Lệ Đặc phi thường chán ghét mẹ của mình.

Nếu không phải người phụ nữ này sinh ra nàng ta ở nơi đầy rẫy con gái của kỹ nữ như vậy, nàng ta có cần sống hèn mọn và cẩn thận như vậy không?! Nàng ta có cần vừa sinh ra đã ký khế ước chủ tớ với người khác không!?

“Khi mẹ sinh con có trưng cầu ý kiến của con không?! Con có đồng ý bị mẹ sinh ra không?!”

“Con chỉ là một đứa trẻ, nhưng con không muốn trở thành con gái của kỹ nữ! Là một kỹ nữ ai cũng có thể ngủ! Con nhỏ như vậy, con không phải tinh linh hắc ám dơ bẩn, con có thể có tương lai tốt đẹp của riêng con!”

Ha Lệ Đặc ngẩng đầu nhìn về phía tinh linh nam bên cạnh, nói với mẹ mình, “Là đại nhân Alex đã cứu con, ngài đem con từ nơi dơ bẩn giải cứu ra ngoài, giúp con giải trừ khế ước chủ tớ.”

“Đại nhân Alex mới là người thân của con. Mẹ, một tinh linh hắc ám dơ bẩn ngay cả cơ thể và tôn nghiêm của mình cũng có thể bán, không được thần bảo hộ, không xứng sống dưới ánh mặt trời, càng không xứng làm mẹ của con ——”

Ha Lệ Đặc còn chưa nói xong, bên ngoài cửa liền truyền đến một trận vỗ tay.

Nơi này là một góc âm u trong thế giới xuống dốc, căn phòng của người phụ nữ tinh linh hắc ám chỉ là một căn phòng nhỏ cũ nát nhìn từ bên ngoài mà thôi.

Bên ngoài căn phòng chính là bóng tối vĩnh hằng ở đây.

Trong bóng tối, một thiếu niên tóc đen vỗ tay xong, tiếp theo cô một tay cắm trong túi đồng phục không hợp với nơi này, tay còn lại ngón trỏ dựng thẳng lên, đầu ngón tay có một ngọn lửa nhỏ nhảy nhót.

Đây là Cố Lam chơi lửa, Diêm Tiêu cho Cố Lam một ma pháp nhỏ, ngọn lửa trên đầu ngón tay sẽ không làm đau Cố Lam, khuôn mặt Cố Lam cũng được ánh lửa này chiếu sáng, làm dung nhan cô có vẻ càng thêm tà khí.

Cố Lam đứng trong bóng đêm nhìn về phía bé gái Ha Lệ Đặc và tinh linh nam bên cạnh nàng ta, cười cười đi vào phòng, Ha Lệ Đặc lộ ra biểu cảm chán ghét, dường như cảm thấy Cố Lam cũng là người đã ở bên mẹ nàng ta.

Cố Lam không hề nhìn Ha Lệ Đặc, cô đi vào phòng, ngọn lửa trên đầu ngón tay tắt, cô từ trong túi lấy ra một cái túi được khảm châu báu lớn bằng bàn tay, rồi sau đó từ trong cái túi này túm ra một chiếc váy dài hoa lệ.

Cố Lam đưa chiếc váy dài cho người phụ nữ tinh linh hắc ám.

“Cho ngươi. Ta là người không thích nuốt lời, nói muốn cho gã kia làm người hầu cho con gái ngươi, ta hình như chưa làm được. Bồi thường ngươi một chút, thế nào?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.