Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 92: Không Thể Trở Thành Vai Chính, Vậy Thì Trở Thành Ác Mộng Của Thế Giới

Cập nhật lúc: 05/11/2025 08:48

Giọng Cảnh Vân Khuê cực kỳ suy tư, anh nói xong, tiện tay đóng đèn ký túc xá khi ra cửa.

“Trời tối không thích hợp bật đèn. Sáng chói như vậy, làm sao nhắm mắt lại ngủ được?”

Nói xong, Cảnh Vân Khuê bước ra khỏi ký túc xá.

Không khí trong ký túc xá so với trước đây càng thêm áp lực, mỗi người trong lòng đều có bí mật và sự kiên trì của riêng mình, đối với người cùng ký túc xá, không ai sẽ tin tưởng bất kỳ ai.

Nhưng cái cân bằng vi diệu trước đây, dường như đã bắt đầu bị phá vỡ.

Mà ngòi nổ cho tất cả những điều này, Cố Lam ngủ càng say hơn, cô dường như chẳng biết gì cả, cô chỉ ôm cánh tay Vân Triết một lát, rồi lăn vào góc tường ngủ khò khò.

Sáng hôm sau trời hừng đông, Cố Lam mới tỉnh dậy, cô duỗi duỗi tay, theo thói quen giơ tay chào hỏi.

“Chào buổi sáng, các Ultraman. Hôm nay chúng ta cùng nhau giải cứu địa cầu… Ưm? Người đâu? Đi hết rồi?”

Ký túc xá trống rỗng.

Cố Lam đang trong trạng thái ngái ngủ.

Cố Lam vẻ mặt mơ màng nhìn xung quanh, sau đó, cô cầm điện thoại lên nhìn lướt qua, lập tức giật nảy mình.

“Hôm nay kiểm tra?! Sao không ai nói cho tôi?!! Hì, sao điện thoại đột nhiên hết tiền vậy?”

Cố Lam rời giường vào WC nhanh chóng rửa mặt rồi xách cặp chạy ra khỏi trường.

Rửa mặt cũng không thuận lợi lắm, ống nước vừa lúc không có nước.

Đi ra ngoài đi đường có xe đi theo cô, như muốn đ.â.m cô vậy, đi đến dưới gốc cây, chim trên cây vừa lúc ị phân, nhưng tất cả đều bị cô linh hoạt né tránh.

Hôm nay dường như vận khí không tốt lắm nhỉ.

Cố Lam cũng không quá để ý, dù sao hôm nay kiểm tra mà, lúc kiểm tra xui xẻo rất bình thường.

Lúc kiểm tra, trường học luôn đặc biệt yên tĩnh, ngay cả tiếng chim sẻ hót dường như cũng đang nói — rớt môn rớt môn rớt môn —

Cố Lam biết tuyệt đối xong đời rồi.

Ngày thường cô làm sao có thời gian học bài, trong mơ chạy trốn còn không kịp, kiếp trước thành tích học tập của cô cũng rất bình thường, lần kiểm tra này hình như sẽ xếp hạng toàn thành phố.

Cô không muốn trở thành người đứng đầu từ dưới đếm lên, mất mặt lắn.

Cố Lam đi vào phòng thi thì những người khác đã đang kiểm tra rồi, cô đứng ngoài phòng thi vẫy tay với giám thị.

Nói thật, chuyện đi thi muộn như thế này, giám thị không cho cô vào thì cũng có thể thông cảm được, Cố Lam đã chuẩn bị tinh thần bị làm khó dễ, nhưng không ngờ, giám thị nhìn thấy cô xong, cả người không kiểm soát được mà run lẩy bẩy.

Ánh mắt đó Cố Lam đặc biệt quen thuộc, những người trong cảnh trong mơ của Hoa Dận khi phát hiện cô là quỷ thì chính là b·iểu t·ình này.

Cố Lam theo bản năng sờ sờ mặt mình.

Sáng cô còn thoa kem dưỡng ẩm, da này cũng rất mịn, không có bất kỳ dấu vết hư thối nào cả, cô một tên soái ca da trắng mặt đẹp chân dài như vậy, tại sao lại dọa người ta?

Cố Lam không hiểu, giám thị cũng không hiểu, ông ta nhìn Cố Lam, cái bụng béo tròn cũng không ngừng run rẩy.

“Cố Lam…?”

Cố Lam gật đầu, “Đúng vậy.”

Giám thị nén nỗi sợ hãi tiếp tục nói, “Cố Lam, em còn sống sao?”

Những lời này lại đặc biệt làm Cố Lam hoài niệm, nếu không phải ở cửa phòng thi nhìn thấy những người bạn cùng lớp quen thuộc bên trong, cô thật sự sẽ nghi ngờ mình còn ở cảnh trong mơ của Hoa Dận.

Cố Lam nói, “Em còn sống mà, không tin thì thầy để em xoa bóp cho thầy, thầy xem có đau không. Thầy làm sao vậy? Thầy gặp ác mộng? Bị sốt? Em là người sống…”

Nói vậy, Cố Lam cảm thấy không đúng lắm, làm gì có ai tự miêu tả mình như thế, cô bây giờ không phải người c.h.ế.t nữa rồi, phải bình thường hơn.

Thế là Cố Lam đổi giọng, “Thầy cảm nhận một chút đi, em có hơi thở!”

Giám thị theo bản năng lùi lại một bước, khẽ giọng nói, “Thật ngại quá, không phải thầy nhát gan. Là hôm nay, bạn An Yên Lặng nói em, trong ký túc xá của em có quỷ.”

“Bạn Hoa Dận trong ký túc xá của các em nghiên cứu t·hi th·ể, hóa thành quỷ… Em ấy còn nói, hôm qua em ấy bị một con quỷ nhập, sau khi tỉnh lại liền đến ký túc xá nam sinh 444.”

“Em ở cửa ký túc xá nhìn thấy con quỷ bị h·ại c·hết.”

“En hôm nay không đến trường, chúng ta còn tưởng rằng, em cũng bị g·iết h·ại…”

Cố Lam nghe chuyện này, cảm thấy quá xàm.

“Loại chuyện này các người cũng tin? Báo cảnh sát không phải được rồi sao? Còn quỷ, thầy giáo mà nói mấy cái này thích hợp sao? Gặp qua xong cái gì cũng không thành tinh, lấy đâu ra quỷ.”

Môi giám thị run run một chút, theo bản năng lùi xa Cố Lam một chút, “Nhưng điều tra không ra, cho nên, vấn đề mới lớn. An Yên Lặng sẽ không nói dối, em ấy khẳng định là nhìn thấy gì đó.”

“Em ấy cũng đưa ra chứng cứ từ phòng điều khiển, lúc em ấy xuống lầu thần sắc quả thật hoảng hốt, hơn nữa sau khi ra khỏi ký túc xá, phía sau em ấy còn có một bóng dáng quỷ dị.”

“Người trong ký túc xá nam sinh cũng có thể làm chứng, hôm qua An Yên Lặng phát ra tiếng hét chói tai, là người trong ký túc xá 444 của các em đang bắt nạt em ấy.”

“Hơn nữa, Tiêu Huy và Diêm Ngọc Hiên đều có thể đảm bảo lời An Yên Lặng nói là thật, ký túc xá 444 vốn dĩ đã nổi tiếng có ma mà.”

Giám thị nói đến đây, giọng tăng thêm.

“Trường học đã sắp xếp để em dọn ra khỏi ký túc xá đó, dù sao ký túc xá đó đã lâu không xảy ra chuyện gì.”

“Trường học khó khăn lắm mới loại bỏ được ảnh hưởng tiêu cực, em đừng gây thêm rắc rối nữa.”

“Đúng rồi, nếu em không sao, không cần kiểm tra nữa, hiệu trưởng sáng nay thông báo, muốn em gọi gia đình đến.”

“Nói thật ra, những người khác trong ký túc xá 444 trường học không có cách nào xử lý. Nhưng em, trường học có cách để thu dọn, em vẫn nên nói chuyện với gia đình, chuẩn bị chuyển trường đi.”

Cố Lam hiểu ra, “Em là vật tế thần của ký túc xá 444 đúng không? Trường học vẫn luôn muốn thu dọn ký túc xá 444, bây giờ cuối cùng quyết định lấy em để chịu tội thay?”

Giám thị không lên tiếng, mà Cố Lam nhìn chằm chằm đôi mắt giám thị rất lâu, cho đến khi giám thị không dám đối diện với cô, cúi đầu, “Em nhìn tôi làm gì?”

Cố Lam cảm thấy cả người đều không thoải mái, cô hiện tại dường như có thể lý giải cảm giác ấm ức của Tư Hoán Văn khi sống trong cốt truyện.

Cô hỏi giám thị, “Lời nói của An Yên Lặng là chứng cứ sao? Không có chứng cứ nào khác sao? Toàn bộ đều là nhân chứng, vậy thì không được đâu?”

Quá vô lý a.

An Yên Lặng đưa ra chứng cứ giả mạo không biết từ đâu, ký túc xá nam sinh giúp cô ta làm chứng, nam chính và nam phụ giúp cô ta làm chứng, bây giờ ngay cả một giám thị người qua đường Giáp cũng đứng về phía An Yên Lặng nói chuyện?

Giám thị nhăn mày, “An Yên Lặng là học sinh xuất sắc, hơn nữa có rất nhiều chứng cứ có thể chứng minh lời em ấy nói là thật.”

Giám thị lại nói một chút chuyện, hôm nay đã xảy ra rất nhiều sự trùng hợp chứng minh trường học quả thật có quỷ, hơn nữa quỷ có liên quan đến Cố Lam, hơn nữa còn có tin tức và phóng sự.

Nhìn có vẻ giống như toàn bộ thế giới đều đang giúp An Yên Lặng đối phó Cố Lam.

Hay nói cách khác, khi An Yên Lặng bắt đầu công lược đám vai ác của ký túc xá 444, khi hệ thống ở trên người An Yên Lặng, Cố Lam liền trở thành chướng ngại vật quan trọng trong kịch bản của nữ chủ.

Cố Lam nâng tay khẽ gãi gãi không khí, cô có một cảm giác, áp lực mà thế giới này mang lại cho cô hiện tại hoàn toàn khác so với cảm giác trước đây.

Pháo hôi thì trực tiếp bị nam chủ tiêu diệt.

Mà một số vai ác thì lại phải giúp nữ chủ thăng cấp, đưa kinh nghiệm, thúc đẩy tình cảm giữa nữ chủ và nam chủ, sau đó bị ngược đến vạn kiếp bất phục.

Rất rõ ràng, Cố Lam trong kịch bản cuốn sách này dường như đã thăng cấp.

Từ pháo hôi N thăng cấp thành nam/nữ phụ độc ác.

Cảm giác bị cả thế giới nhắm vào là thế nào?

Cố Lam nghĩ đến đây, trên mặt không tự chủ lộ ra nụ cười hưng phấn, cô nhìn giám thị đang sợ hãi và chán ghét mình, bước tới một bước, hạ giọng nói với giám thị.

“Hiệu trưởng sắp xếp rất nhiều chuyện, muốn tôi thôi học. Nhưng mà, hiệu trưởng có nói cho thầy không, những tin đồn trong trường học, đều là thật sự.”

Giám thị cả người rùng mình một cái, ông ta theo bản năng ngẩng đầu nhìn Cố Lam.

Mái tóc màu hạt dẻ của Cố Lam hơi rối, nhưng trong mái tóc rối đó, đôi mắt cô lấp lánh một thứ ánh sáng có thể gọi là hưng phấn và tà ác, mà trong đó còn kèm theo sự sắc bén làm người ta sợ hãi.

Cố Lam nói, “Ký túc xá thật sự có quỷ đó. Nhưng tôi không phải người chịu tội thay, những con quỷ đó, đều nghe lời tôi nói.”

Nói xong, Cố Lam nhẹ nhàng vỗ vỗ vai giám thị, cô đi về phía phòng học, khóe môi nhếch lên.

“Trở về cẩn thận một chút, sẽ gặp quỷ đó.”

Giám thị cả người run rẩy, “Em… Nguyền rủa tôi?”

Cố Lam không nói gì, cô đi về phía phòng học, đại đa số người nhìn cô bằng ánh mắt chán ghét và sợ hãi, cô cảm thấy rất tốt, cứ để bão tố đến càng dữ dội hơn đi.

Nếu thế giới này lấy vai chính làm chúa tể.

Thì cô, không thể trở thành vai chính, vậy thì trở thành ác mộng của thế giới.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.