Nụ Hôn Sâu Đắm Xương Kiều - Chương 50

Cập nhật lúc: 06/09/2025 02:00

“Tin xấu: bị một tên ngốc đâm; tin tốt: được bồi thường hai triệu tệ; tin xấu: vẫn chưa được bồi thường, ngay cả cái bóng của hắn ta cũng biến mất rồi.”

Vẻ nũng nịu trên mặt Thư Ức biến mất, cô nhanh nhẹn đứng dậy: “Ương Ương, gửi định vị cho tớ, tớ đến thăm cậu.”

Bệnh viện Kinh Hiệp.

Thư Ức mặc quần jeans, áo sơ mi trắng, tóc dài buộc cao đuôi ngựa, mặt mộc hoàn toàn.

Bởi vì ngoại hình quá nổi bật, bình thường cô luôn ăn mặc đơn giản, mộc mạc.

Nhưng vóc dáng cao ráo 1m68 cùng nhan sắc kinh diễm không cần son phấn của cô vẫn thu hút mọi ánh nhìn trên đường.

Cô ôm một bó hướng dương rực rỡ, nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Thủy Ương Ương.

“Thư Bảo Nhi.” Thủy Ương Ương đang nằm thấy Thư Ức thì khuôn mặt xinh xắn nở nụ cười rạng rỡ, cố gắng gượng dậy từ trên giường.

Người phụ nữ trung niên bên cạnh giường thờ ơ liếc nhìn Thư Ức, rồi quay sang Thủy Ương Ương:

“Thôi đi con, thế này rồi còn muốn tỏ vẻ à? Không xem xét năng lực của mình đến đâu, cẩn thận phế luôn cả chân đó.”

Giọng điệu mang theo vẻ trách mắng quan tâm, nhưng Thư Ức nghe xong lại luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Cô chậm rãi đến gần, lễ phép gọi: “Dì à, con chào dì.”

Dì Thủy không hề quay đầu lại, cũng không đáp lời.

Thư Ức khéo léo che đi vẻ ngượng ngùng trên mặt, vòng sang phía bên kia giường bệnh.

“Ương Ương bị dị ứng phấn hoa.” Dì Thủy nhướng mi nói.

“Tớ không dị ứng, hơn nữa tớ còn yêu hoa hướng dương nhất, Thư Bảo hiểu tớ mà.” Thủy Ương Ương một tay đón lấy bó hoa, kéo Thư Ức ngồi xuống mép giường.

“Hai đứa cứ gây chuyện đi, lần sau mà có bất trắc gì, ta sẽ không tha cho đứa nào trong hai đứa đâu.” Dì Thủy đứng dậy, quét ánh mắt hung dữ qua Thư Ức, rồi bực bội bỏ đi.

Cánh cửa “ầm” một tiếng đóng sập lại.

Tim Thư Ức cũng run lên theo.

Kể từ lần trước ở đồn cảnh sát, gia đình Thủy Ương Ương đã tỏ ra rất bất thiện rồi.

Chẳng bao lâu sau, Thủy Ương Ương lại bị xe tông, một chuỗi sự việc nối tiếp nhau, càng nghĩ càng thấy rợn người.

Thư Ức mơ hồ cảm thấy mình là một người không may mắn.

“Xin lỗi cậu.” Cô thành thật xin lỗi.

“Còn tự đổ lỗi cho mình nữa à? Thư hoa khôi đang thiếu phân bò để bón cây à? Ngoài đường đầy rẫy những 'phân bò' hình người, mùa hè đến là thối um lên ấy.” Thủy Ương Ương cười lớn để xoa dịu không khí.

Thư Ức chớp chớp mắt: “Là Thôi...”

Thủy Ương Ương vội vàng nắm lấy tay Thư Ức:

“Bàn tay bé nhỏ của cậu đúng là yếu ớt thật, tớ mà dùng sức thêm chút là bóp gãy xương cậu luôn. Đồ quỷ sứ này, cậu cứ lo cho cái thân nhỏ bé này của cậu đừng có bị suy dinh dưỡng là được, những chuyện khác đừng có mà quản.”

Bệnh viện đông người tai mắt, Thủy Ương Ương không muốn để người khác có cớ dị nghị.

Cô đương nhiên biết địa vị của nhà họ Thôi ở Hải Thành là như thế nào, muốn làm cho công việc kinh doanh của nhà họ Thủy ở Kinh Thành phá sản thì chỉ cần vài ba câu nói thôi.

Khoảnh khắc này, Thủy Ương Ương ngược lại không còn lo lắng cho bản thân nữa. Cô tiểu thư nhà họ Thôi đó cùng lắm là muốn xả cơn giận, chẳng hơi đâu mà phải tử chiến với một con tép riu như cô.

Nhưng người đẹp đại tài bên cạnh cô thì lại khác.

Thủy Ương Ương cũng đã nghe ngóng được vài tin tức qua các mối quan hệ của mình.

Cô kéo Thư Ức lại gần, rỉ tai: “Mình đừng chọc giận đại gia nhà họ Hạ nữa được không? Sẽ...” Cô làm động tác cắt cổ.

Thư Ức mím chặt môi, im lặng rất lâu, cuối cùng khẽ “ừm” một tiếng đầy nặng nề.

Thật ra, người tinh ý nào cũng biết cô và Hạ Quân Diễn không xứng đôi.

Mỗi khi cô chìm đắm trong men say tỉnh táo, lại luôn có người giáng cho cô một đòn, buộc cô phải nén đau mà tỉnh táo lại.

“Tạm thời đừng đi thử vai nữa, tớ vừa 'cưa đổ' một ông chủ siêu đỉnh, đang chờ tin tức về một dự án lớn đây.” Thủy Ương Ương cười bí ẩn: “Nghe nói ông ấy có tài sản hàng chục tỷ tệ.”

Thư Ức cong môi: “Cưa đổ là sao? Chẳng lẽ...”

“Một người tài sản hàng chục tỷ tệ mà lại để ý đến tớ á? Cậu đùa quốc tế à?” Thủy Ương Ương vẻ mặt thờ ơ:

“Tớ chinh phục anh ấy bằng tài năng và trí tuệ siêu việt của mình đấy.”

“Chẳng lẽ không phải là mặt dày vô sỉ à?” Thư Ức cong môi cười, ánh mắt lấp lánh như có sao nhảy múa.

Thủy Ương Ương cười ha hả:

“Thư Bảo, cậu hiểu tớ mà. Chờ đấy nhé, chưa đầy ba tháng nữa, tớ sẽ đưa cậu thẳng tiến Hollywood.”

--- Chương 33 Đại gia bí ẩn của Vạn Đinh Capital

Khi Thư Ức bước ra khỏi cửa phòng bệnh, dì Thủy vừa hay đi tới đối mặt với cô.

Khóe môi cô gái vốn đang cong lên liền mím chặt lại.

“Ta có chuyện muốn nói với cô.” Dì Thủy mặt mày u ám nói.

Bà ta gọi Thư Ức đến một nơi vắng vẻ.

Dì Thủy toát ra vẻ tinh anh của một người kinh doanh, cùng với ưu thế tự nhiên của dân bản địa Kinh Thành. Mặc dù thấp hơn Thư Ức khá nhiều, nhưng khi nhìn cô, bà vẫn mang vẻ kẻ cả, coi thường.

“Một số chuyện, cứ nói thẳng ra thì tốt hơn. Chuyện Ương Ương bị bắt vào đồn cảnh sát lần trước, ta sẽ bỏ qua. Tuy nhiên, cô bé cần bồi thường 30 vạn tệ, thêm vào lần này bị tông xe nữa, chi phí y tế và bồi dưỡng, ít nhất cũng phải 10 vạn tệ.

Thư Ức, 10 vạn thì chúng ta chấp nhận chịu thiệt, nhưng 30 vạn kia...”

“Con sẽ bồi thường, 40 vạn tệ.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.