Nữ Phụ Xuyên Thư, Về Thôn Trồng Trọt [mỹ Thực] - Chương 29:chương 29

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:55

Bà lão tóc ngắn thở dài, trẻ con mà gầy quá thì sao mà tốt được? Điều kiện nhà bà không tồi, thường ngày còn cho cháu ăn đủ thứ đồ bổ mà vẫn gầy.

“Haizz, mẹ nó sắp trầm cảm đến nơi rồi.”

Con dâu bà vốn đã có chút trầm cảm sau sinh, con trai lại ốm yếu khiến cô càng thêm lo lắng, bây giờ cũng gầy rộc chỉ còn 40kg.

Bà lão tóc ngắn trò chuyện với bạn một lúc rồi đi ra tủ lấy đồ chuyển phát nhanh.

“Bà mua gì thế?”

“À, xem livestream trúng thưởng, nghe nói là bánh quy sữa.”

“Thứ này ăn được không? Có vấn đề gì không đấy?”

Bà lão tóc ngắn nhìn bao bì, quả thật rất đơn giản, có chút không chắc chắn. “Cứ nếm thử đã, không được thì thôi không ăn nữa.”

Hai bà lão chào tạm biệt nhau dưới lầu, bà lão tóc ngắn trở về nhà.

“Mẹ, mẹ cầm gì trên tay thế ạ?”

Con dâu thấy mẹ chồng mang đồ chuyển phát nhanh vào, liền lo lắng hỏi. Cô vẫn còn sợ, lần trước mẹ chồng mua tôm về làm, ai ngờ tôm không tươi, con trai cô ăn xong bị nôn mửa tiêu chảy, suýt nữa phải nhập viện cấp cứu. Con dâu cũng đau đầu, sợ mẹ chồng lại ham rẻ mua đồ ăn linh tinh.

Bà lão vội xua tay: “Không, đây là bánh quy mẹ trúng thưởng… Mẹ ăn thôi.” Bây giờ bà cũng không dám cho cháu trai ăn linh tinh nữa.

Con dâu thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cau mày: “Mẹ, mẹ cũng có tuổi rồi, nên ăn ít bánh quy thôi, hơn nữa đừng mua trên mạng, ai biết được là hàng cũ để bao lâu rồi. Bánh quy lại nhiều đường, đường huyết của mẹ cũng có vấn đề…”

Nói đến đây, con dâu bỗng im bặt.

Mở gói hàng ra chỉ có một hộp bánh quy trông đơn sơ, nhưng hương thơm lại vô cùng đậm đà. Mùi sữa khiến cô, người chưa ăn tối, cũng cảm thấy thèm.

Bà lão lẩm bẩm: “Chà, cũng thơm đấy chứ.”

Đây là một gói bánh quy giòn mỏng. Bà lão cầm một miếng lên, ăn giòn rụm, vị ngọt không quá gắt, mùi sữa lại đặc biệt thơm.

Con dâu có chút giằng co. Cô đang trong chế độ ăn kiêng nghiêm ngặt, nhưng lúc này ngửi thấy mùi thơm thực sự không thể kiềm chế được.

“Bà ơi, bà ăn gì thế, con cũng muốn ăn!”

Cậu cháu trai hai tuổi tuy không khỏe mạnh nhưng vẻ ngoài gầy gò, đầu to mình nhỏ lại càng khiến người ta thương.

Bà lão vội gói bánh quy lại: “Bà có ăn gì đâu.”

“Bà nói dối!”

Cậu bé ốm yếu nên từ nhỏ đã được cả nhà chiều chuộng. Lần này cậu dứt khoát ăn vạ. “Con muốn ăn, con muốn ăn, con muốn ăn!”

Con dâu lo lắng: “Ngôi Sao, đừng quấy nữa, cái này không tốt đâu, ăn vào sẽ đau bụng đấy.”

“Mẹ cũng nói dối!”

Ngôi Sao chưa hiểu chuyện, nhưng thấy người lớn ăn mà không cho mình là cậu bé sẽ làm ầm lên.

Bà lão trong lòng bất an, vừa không muốn cháu khóc, vừa sợ ăn vào lại hại nó.

Con dâu: “Thôi được rồi mẹ, mẹ cho nó ăn một miếng đi. Kẻo nó lại quấy, chỉ một miếng nhỏ thôi nhé.” Dù sao con trai cô cũng biếng ăn, ăn một miếng chắc nó sẽ tự động không đòi nữa.

Bà lão bẻ một miếng nhỏ cho cháu, nhưng Ngôi Sao ăn xong lại đòi nữa. “Bà ơi, con muốn ăn nữa.”

Lần này, con dâu vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ. Bánh quy gì thế này? Chẳng lẽ có bỏ thứ gì vào trong? Cậu bé lại quấy, nhưng cô nhất quyết không đồng ý. “Không được ăn nữa,  Tinh  Tinh ngoan, con đi ngủ trước được không?”

Cậu bé đâu có hiểu, cứ khóc lóc đòi ăn.

Đợi đến khi cậu bé cuối cùng cũng nín, con dâu nghiêm mặt nói: “Mẹ, con thấy bánh quy này có vấn đề. Mẹ cũng đừng ăn vội, con sẽ bảo Đỗ Tầm mang đi kiểm nghiệm.” Nhà họ có công ty kiểm nghiệm nên rất tiện. “Còn nữa, tối nay con với dì sẽ thay phiên nhau trông Ngôi Sao, đừng để nó bị tiêu chảy.”

Kết quả, cả đêm trôi qua, không có chuyện gì xảy ra.

Sáng dậy,  Tinh Tinh còn mắt tròn mắt dẹt hỏi mẹ: “Con có thể ăn bánh quy không ạ?”

Sau khi bị từ chối, Tinh Tinh đành dồn hết sự thèm muốn vào bữa sáng. Cậu bé ăn liền một cái bánh bao nhỏ, một bát hoành thánh nhỏ. Đừng nói là hai mẹ con bà cháu, ngay cả Đỗ Tầm vừa mới đi làm về cũng sững sờ. Con trai anh bao giờ có thể ăn nhiều như vậy?

Nhìn  Tinh Tinh còn đòi ăn thêm nửa bát cháo, hai mẹ con nhìn nhau, trong mắt đều ánh lên hy vọng.

Đỗ Tầm còn chưa kịp thay bộ vest đã bị vợ và mẹ lôi đến công ty: “Nhanh đi kiểm tra đi!” Nếu bánh quy có vấn đề, họ chắc chắn sẽ đòi một lời giải thích. Còn nếu không có vấn đề, vậy có phải là…

Chỉ nửa ngày sau, Đỗ Tầm ôm kết quả kiểm nghiệm chạy vội về.

“Mẹ, vợ ơi, hai người xem này, bánh quy này đúng là có chút chuyện đó.”

“Cái gì!!!” Hai mẹ con cảm thấy như trời sập.

Đỗ Tầm lúc này mới nhận ra mình nói có vấn đề: “Không không, ý con là thành phần của bánh quy rất sạch sẽ, hơn nữa nhân viên kiểm nghiệm của chúng ta nói hàm lượng dinh dưỡng trong bánh rất cao, có thể yên tâm ăn. Anh ấy còn hỏi con mua ở đâu đấy!”

Bà lão lúc này vui mừng khôn xiết: “Nói với nó, không có chỗ nào bán đâu, là của tôi trúng thưởng đấy!”

Con dâu vội vàng cho con trai ăn hai miếng bánh quy. Vài ngày sau, Ngôi Sao bắt đầu ăn uống bình thường. Trẻ con lớn nhanh, chưa đầy một tuần, mặt cậu bé đã có chút da thịt, khiến cả nhà vui mừng khôn xiết.

Nhưng cũng có một vấn đề nan giải, đó là bánh quy sắp hết.

“Chồng ơi, hay là chúng ta đi tìm Lâm Du thử xem? Hỏi xem cô ấy làm thế nào?”

Đỗ Tầm đẩy gọng kính: “Nói vậy là dại rồi, lúc livestream người ta đã nói hết các bước rồi, không phải em cũng làm theo sao?”

“Nhưng em làm không có hiệu quả như vậy!”

Đỗ Tầm: “Anh nghĩ, vấn đề không phải ở cách làm, mà là nguyên liệu người ta dùng tốt.”

“Vậy chúng ta mua sữa bò nhập khẩu, trứng gà vô trùng, bơ loại đắt nhất, chẳng lẽ còn không bằng đồ trên núi sao?”

Đỗ Tầm bất đắc dĩ buông tay: “Vợ à, em đừng trách anh nói thẳng, mấy thứ đó, nói thật ra chưa chắc đã nguyên chất bằng đồ của người ta đâu.”

“...Vậy phải làm sao bây giờ? Ngôi Sao dạo này mới chịu ăn cơm, em không muốn nó lại biếng ăn như trước đâu!”

Đỗ Tầm suy nghĩ một lúc: “Cho nên anh mới nói tốt nhất là liên lạc với người ta thì chúng ta đi một chuyến.”

Hai vợ chồng thống nhất, chuẩn bị mang con trai đi tìm Lâm Du. Nhưng, Lâm Du ở đâu? Đỗ Tầm đành phải hỏi thăm các ông chủ mà anh quen, hỏi xem Lâm Du đã đi đâu sau khi rút khỏi làng giải trí.

Tin tức này vừa lan ra, lại có tin đồn anh muốn gia nhập ngành giải trí, khiến không ít người không rõ sự tình đến hỏi thăm, làm Đỗ Tầm dở khóc dở cười.

Lâm Du không thể ngờ được, ngày hôm sau khi cô không gửi đồ ăn, trước cửa nhà lại xuất hiện bốn thùng sữa bò!

Lần này cô hoàn toàn không thể chịu đựng được nữa.

Không biết người ta còn tưởng nhà cô đông người lắm, bốn thùng sữa bò, cô có nuôi thêm bốn con bê cũng chưa chắc đã uống hết!

Lâm Du lần này lên núi bắt gặp Bạc Xuyên đang chuẩn bị đi chăn bò.

“Đại sư, thật sự không cần gửi sữa nữa đâu.”

Bạc Xuyên: “…”

“Một mình tôi không thể dùng hết nhiều sữa như vậy!”

Bạc Xuyên: “…”

“Chẳng lẽ anh tặng sữa để cảm ơn đồ ăn của tôi sao?”

Bạc Xuyên: “…”

Lâm Du thở dài bất lực: “Thật sự không cần đâu, chúng ta là hàng xóm láng giềng, tôi cho anh chút đồ ăn là chuyện bình thường. Nếu anh cảm thấy áy náy, thì sau này lúc nào tôi cần sữa sẽ qua tìm anh.”

Bạc Xuyên: “...Cứ quyết định vậy đi.”

Lâm Du: “?? Quyết định gì ạ?”

Bạc Xuyên: “Tôi dùng sữa bò để đổi đồ ăn của cô. Cô muốn bao nhiêu, lúc nào muốn, tôi đều có thể mang qua.”

Lâm Du: “…”

Hóa ra đi một vòng lớn, chỉ vì anh muốn có đồ ăn thôi đúng không?

Bạc Xuyên có lẽ cũng cảm thấy việc "tay không bắt giặc" của mình có chút không đúng, anh cẩn thận suy nghĩ xem có thể cho cô thứ gì khác.

Có rồi!

Bạc Xuyên nhìn gương mặt ửng hồng của Lâm Du, tay bấm một quẻ.

“Trong vẻ hồng hào mang theo chút sắc đỏ, nhưng trong sắc đỏ lại ẩn chứa một chút sát khí. Ba ngày tới, cô sẽ gặp phải chuyện phiền lòng.”

Lâm Du: …

Ủa, sao lại chuyển sang dọa người thế này?

Cùng lúc đó, hai người đàn ông mặc đồ đen bước xuống từ chiếc xe khách ọp ẹp của huyện, hít một hơi thật sâu không khí trong lành.

“Mẹ kiếp, nói thật Lâm Du có bị bệnh không vậy, đang là ngôi sao ngon lành, lại cứ phải trốn đến cái huyện nghèo nàn hẻo lánh này. Điên c.h.ế.t mất.”

“Thôi đừng nói nhiều nữa, sếp đã nói rồi, lần này đến là để chụp ảnh Lâm Du. Chỉ cần tung ra địa chỉ nơi ở của cô ta, cô ta có muốn sống yên ổn cũng khó.”

“Trời, người quản lý cũ của cô ta rốt cuộc có thù oán gì mà lại hại cô ta đến mức này.”

“Kệ đi, đi thôi, chúng ta tìm chỗ ở một đêm rồi mai lên núi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.