Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 420: Các Ngươi Nói Cái Gì? Nhắc Lại Lần Nữa Xem
Cập nhật lúc: 24/12/2025 18:51
Mọi người xúm lại khiêng cái xác ra ngoài. Dưới ánh sáng rõ ràng, tức thì, tất cả đều biến sắc!
Đôi mắt người này lồi ra, trợn trừng vừa tròn vừa to, biểu cảm trên mặt vì cứng đờ và đóng băng mà trở nên vô cùng dữ tợn, biến dạng, nhất thời chưa chắc đã nhận ra đây là ai.
Thế nhưng, y phục trên người hắn lại không ngờ là trang phục thị vệ của phủ Ung Vương!
Thị vệ phủ Ung Vương thế mà lại c.h.ế.t trong hầm băng của phủ Tề Vương! Chuyện này là thế nào? Ai làm?
Một thị vệ của phủ Ung Vương bỗng nhiên la hoảng lên: "Là Dư Tuy, là Dư Tuy!"
Các thị vệ khác của phủ Ung Vương sửng sốt, nhìn kỹ lại, cũng nhao nhao kêu lên: "Không sai, chính là Dư Tuy!", "Đúng là Dư Tuy thật!"
Thị vệ trưởng phủ Ung Vương vừa kinh vừa giận, trợn mắt trừng trừng nhìn quản gia phủ Tề Vương, nghiến răng nói: "Chuyện này là thế nào?"
Quản gia phủ Tề Vương cả người ngớ ra, ông ta nào biết chuyện này là thế nào?
"Mấy vị tạm thời đừng nóng vội, cái này —— vương phủ chúng ta có hai nơi hầm băng, hầm băng lớn này năm nay còn chưa mở ra lần nào đâu. Chuyện này rốt cuộc ra sao, chúng ta cũng mơ hồ lắm a! Sự tình quan trọng, còn xin các vị phái người về bẩm báo Ung Vương điện hạ, lão phu cũng phái người đi tìm Vương gia nhà ta ngay. Chuyện này, kẻ làm hạ nhân chúng ta không có tư cách nói xen vào, cũng không phải việc chúng ta có thể quản, vẫn là đợi các chủ t.ử đến rồi hãy nói..."
Thị vệ trưởng phủ Ung Vương nghe ông ta nói chuyện đâu ra đấy, cố tình lại không thể phản bác, bèn hung hăng trừng ông ta một cái, lập tức phái hai người trở về mời chủ t.ử nhà mình.
Bọn họ vẫn lưu lại đây, bầu không khí giữa hai bên tức khắc trở nên căng thẳng, giương cung bạt kiếm.
Quản gia phủ Tề Vương lau mồ hôi trên trán, cuống quýt khuyên giải đôi bên, một mặt lại sai người đi mua quan tài. Dù sao cũng phải khâm liệm t.h.i t.h.ể này trước đã, trời nóng bức thế này, không thể cứ để như vậy được, nhìn rợn cả người.
Tiêu Cảnh Hoài hôm nay chẳng đi đâu cả, cứ ở trong phủ Ung Vương vui vẻ chờ xem kịch hay của phủ Tề Vương.
Chỉ cần tưởng tượng một chút thôi là có thể đoán được sự việc tiếp tục phát triển sẽ có kết quả gì: Đến lúc đó Tiêu Cảnh Dụ bị phát hiện c.h.ế.t trong hầm băng phủ Tiêu Cảnh Nghiệp, cảnh tượng đó mới gọi là náo nhiệt. Tiêu Cảnh Nghiệp nhất định sẽ hết đường chối cãi!
Một đứa con hoang do phi t.ử sinh ra mà cũng dám tranh đoạt giang sơn với hắn? Hắn lấy đâu ra cái mặt mũi lớn như vậy!
Chuyện này chỉ cần nổ ra, hắn ta dù thế nào cũng không tẩy trắng được. Mà chuyện này dù thế nào cũng sẽ nổ ra, hắn đã phái bao nhiêu thị vệ đắc lực đi trước, chính là để đảm bảo vạn vô nhất thất.
Tuy nhiên, tự cho là trăm mật không có lấy một sơ, thiên y vô phùng, kín kẽ không lọt giọt nước, nhưng Tiêu Cảnh Hoài lại vạn lần không ngờ tới, chính mình tuy rằng đúng hạn chờ được thị vệ báo tin, nhưng tin tức thị vệ báo về lại không nằm trong dự liệu của hắn.
"Các ngươi nói cái gì? Nhắc lại lần nữa xem!" Tiêu Cảnh Hoài kinh hãi, bỗng nhiên đứng bật dậy.
Dư Tuy từng làm giúp hắn không ít việc, ra tay tàn nhẫn độc ác, rất được hắn coi trọng. Mấy ngày nay hắn ta nghỉ phép, không thấy bóng dáng, chính mình cũng không để ý, bởi vì Dư Tuy ham mê tửu sắc, một khi nghỉ phép nhất định là rượu ngon mỹ nhân không rời thân, không biết đang tiêu d.a.o ở thanh lâu kỹ viện nào, đợi hết phép tự nhiên sẽ quay về.
Lại vạn lần không ngờ tới, hắn ta thế mà đã c.h.ế.t! Thế mà lại c.h.ế.t trong hầm băng của Tiêu Cảnh Nghiệp.
Vậy thì, Tiêu Cảnh Dụ đâu? Tiêu Cảnh Dụ có ở bên trong không? Tiêu Cảnh Hoài suýt chút nữa thì buột miệng hỏi câu này.
Chuyện Tiêu Cảnh Dụ bị người của hắn vô tình phát hiện và nhốt trong hầm băng phủ Tề Vương, Tiêu Cảnh Hoài đâu có ngốc, đương nhiên không thể nói cho đám thị vệ thuộc hạ biết.
