Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 96: Quà Tết Của Đại Ca
Cập nhật lúc: 24/12/2025 18:09
Đáng tiếc cha đi sứ chưa về, đại ca cũng không thể về nhà.
Nàng chỉ có thể tự nhủ với lòng mình, tương lai còn dài, chỉ cần người một nhà đều còn sống khỏe mạnh, thì vẫn còn hy vọng.
Đại ca vô cùng chu đáo, quà chuẩn bị cho cha mẹ và hai anh em bọn họ đều rất đúng ý.
Ví như tặng cha và Tam ca là sách vở, vật dụng thư phòng; tặng mẹ là d.ư.ợ.c liệu quý hiếm từ địa phương; tặng nàng là các loại trang sức đồ chơi.
Ngoài ra còn có rất nhiều đồ trang trí nhìn qua là biết giá trị xa xỉ, cùng với da lông thượng hạng.
Trừ hai chiếc rương lớn này ra, còn một chiếc rương nhỏ hơn, bên trong đựng quà cho Lão phu nhân và các phòng khác.
Phần này thì qua loa hơn nhiều.
Thẩm Lương Vi cố ý mở ra xem thử, không khỏi mỉm cười, trong lòng cảm thấy sảng khoái.
Xem ra mẹ và đại ca, Tam ca đều có ý kiến rất lớn với Lão phu nhân và các phòng khác, cũng không biết ý của cha thế nào.
Cha và mẹ trước nay ân ái, nghĩ đến, suy nghĩ của hai người cũng không khác nhau là mấy.
Ba mẹ con trò chuyện hồi lâu, Thẩm đại phu nhân sai người gói ghém cẩn thận những món đồ Thẩm Lương Vi đã chọn để nàng mang về.
Lại sai người mang phần của Lão phu nhân và các phòng khác đưa sang.
Ánh mắt Thẩm Lương Vi lóe lên, khóe môi cong lên nụ cười lạnh, lần này, e là lại sắp có kịch hay để xem rồi?
Quả nhiên, Thẩm lão phu nhân thực ra đã biết Thẩm Hoằng Lâm sai người gửi quà tết về phủ. Đối với việc lần nào hắn cũng cố ý dặn người đưa đồ đến tận tay mẹ ruột, bà ta luôn rất có ý kiến.
Cảm thấy mình là bà nội mà bị coi thường.
Có điều trước kia bà ta nắm thóp được Thẩm Lương Vi, đồ Thẩm Hoằng Lâm gửi về, hơn nửa đều rơi vào tay bà ta, nên bà ta cũng lười so đo.
Lần này thì khác.
Lần này đến tay bà ta, chỉ có lèo tèo vài món làm quà lấy lệ, chưa bằng một phần ba mọi năm.
Mặt Thẩm lão phu nhân lập tức đen sì, sai Thường ma ma: "Đi gọi Vi Nhi tới đây!"
Nhị phòng, Tam phòng lại càng ít hơn.
Cũng chẳng vui vẻ gì.
Thẩm Lương Nguyệt tức tối ném đôi trâm vàng chạm hoa đi: "Đại ca ca đây là bố thí cho ăn mày à? Có mấy món đồ cỏn con này mà cũng mặt mũi đem tặng?"
Thẩm Tam phu nhân cũng uất ức, bực bội nói: "Người ta có em ruột của người ta, đâu còn nhớ đến mấy đứa em họ các con? Thôi, lời này đừng nói ra ngoài, kẻo người ta lại bảo mình lòng tham không đáy."
Thẩm Lương Nguyệt bĩu môi, vừa tức vừa nghẹn.
Nghe nói tổ mẫu gọi Thẩm Lương Vi qua, tinh thần nàng ta phấn chấn hẳn lên, vội vàng cũng đi theo.
Ai ngờ nàng ta vừa vào phòng tổ mẫu thì Thẩm Lương Dung cũng đã đến rồi.
Thẩm Lương Nguyệt không khỏi trợn trắng mắt, thầm nghĩ Đại tỷ tỷ tài nữ thì thế nào? Ngày thường ra vẻ thanh cao, có lợi lộc thì chạy còn nhanh hơn ai hết.
Thẩm lão phu nhân cười với vẻ mặt từ ái, trò chuyện với ba cô cháu gái.
Lúc không khí vừa vặn, bà ta âm thầm ra hiệu cho Thẩm Lương Dung.
Thẩm Lương Dung hiểu ý, liền cười nói với Thẩm Lương Vi: "Đại ca ca gửi quà tết về, mọi năm đều đưa đến chỗ tổ mẫu trước, năm nay sao không thấy nhỉ? Hay là Nhị muội muội đi nói một tiếng xem sao?"
"Đúng đấy," Thẩm Lương Nguyệt tiếp lời, "Trưởng giả vi tôn, tổ mẫu mới là người đứng đầu cả nhà chúng ta, là lão thái quân, đều phải kính trọng tổ mẫu mới phải. Đồ Đại ca ca gửi về, nên giao cho tổ mẫu trước, để tổ mẫu phân chia. Nhị tỷ tỷ mọi năm đều làm thế, chẳng lẽ bây giờ lại trở nên không hiểu chuyện rồi?"
Thẩm Lương Vi cảm thấy, tấm lòng trước kia của mình e là đúng là đem cho ch.ó ăn thật rồi.
Nàng đã hồ đồ đến mức nào mới làm ra bao nhiêu chuyện khiến người thân đau lòng kẻ thù hả hê như vậy chứ?
