Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 66: Cô Ấy Khá Thú Vị

Cập nhật lúc: 24/12/2025 17:46

Sở T.ử Lam nói: “Đến nước này, chỉ còn biết cầu mong lát nữa bộ trang sức ngọc lục bảo kia, Lâm Vu đừng ra tay nữa thôi.”

Dung Từ cũng nghĩ vậy.

Nhưng...

Có thể sao?

Bộ trang sức ngọc lục bảo giá khởi điểm mười triệu.

Có người trả giá mười lăm triệu.

Dung Từ trả giá thứ hai: “Mười tám triệu.”

“Hai mươi triệu.”

“Hai mươi lăm triệu.”

Thấy Lâm Vu không ra giá, Dung Từ và Sở T.ử Lam đều thở phào nhẹ nhõm nhưng khi cô định giơ bảng lần nữa thì Lâm Vu lại giơ bảng.

“Năm mươi triệu.”

Trong tiếng trầm trồ kinh ngạc của cả khán phòng, Lâm Vu bình thản hạ tay xuống.

Dung Từ nắm chặt tay, suy nghĩ một chút rồi trả giá: “Sáu mươi triệu.”

“Sáu mươi lăm triệu.”

“Bảy mươi triệu.”

Nghe đến đây, trong lòng Dung Từ vẫn còn do dự.

Sinh nhật bảy mươi tuổi của bà ngoại hiếm có, nếu tám mươi triệu...

Cô đang nghĩ đến đó thì Lâm Vu lại giơ bảng: “Một trăm hai mươi triệu.”

Dung Từ nghẹn thở, sau khi hít thở lại bình thường, cô lặng lẽ đặt tấm bảng đấu giá trong tay xuống.

Có lẽ mọi người đã chứng kiến sự giàu có của Phong Đình Thâm.

Đến đây, không ai còn tăng giá nữa.

Món đồ lại một lần nữa thuộc về Lâm Vu.

Những vật phẩm đấu giá còn lại không có món nào Dung Từ ưng ý, tuy nhiên quy định của buổi đấu giá là không được rời đi trước khi kết thúc nên cô đành phải tiếp tục ngồi lại.

Mấy món đồ còn lại giá trị tương đối cao hơn, thấy Phong Đình Thâm chỉ trong một buổi tối đã tiêu xài ba trăm sáu mươi triệu một cách nhẹ nhàng, Sở T.ử Lam không kìm được nói:

“Phong Đình Thâm không định đấu giá tiếp chứ? Anh ta dù có giàu đến mấy cũng không tiêu tiền kiểu này chứ? Chi tiền cho tiểu tam đúng là không tiếc tay thật.”

Đối với những câu hỏi của Sở T.ử Lam, Dung Từ không thể đưa ra câu trả lời.

Tuy nhiên, đáp án nhanh chóng được đưa ra, Phong Đình Thâm không đấu giá thêm nữa.

Kết thúc buổi đấu giá, Dung Từ và Sở T.ử Lam rời khỏi đại sảnh.

Khi đi, Dung Từ không nhìn về phía Phong Đình Thâm thêm lần nào nữa.

Ngược lại Sở T.ử Lam khá chú ý đến bên đó nên thấy Nhậm Kích Phong đi qua chỗ Phong Đình Thâm và Lâm Vu chào hỏi.

Khi Dung Từ và Sở T.ử Lam bước ra khỏi đại sảnh đấu giá, một vị trưởng bối mà Sở T.ử Lam quen biết đi về phía họ.

Sau khi hàn huyên với Sở T.ử Lam vài câu, bà ấy nhìn sang Dung Từ, dịu dàng hỏi: “T.ử Lam, cô gái này trông lạ quá, không biết là thiên kim nhà ai vậy?”

Sở T.ử Lam liền giới thiệu Dung Từ với bà ấy.

Quý phu nhân nghe xong, nụ cười nhạt đi vài phần: “Hóa ra là cháu gái của tổng giám đốc Dung, trông xinh xắn thật đấy...”

Tình hình nhà họ Dung bà cũng biết chút ít.

Nghe nói chị gái của tổng giám đốc Dung hồi trẻ vì chuyện tình cảm không suôn sẻ nên tinh thần không ổn định, mấy năm nay chủ yếu sống trong viện điều dưỡng.

Dung Từ xinh đẹp thế này, tính tình trông cũng dịu dàng, nếu học vấn cũng tốt thì chuyện mẹ cô có vấn đề về thần kinh cũng không phải chuyện lớn.

Chỉ tiếc là việc làm ăn của nhà họ Dung hai năm nay cứ tuột dốc không phanh.

Dù Dung Trường Thịnh có chạy vạy ngược xuôi thì khả năng Dung Thị khởi sắc trở lại cũng không cao.

Với hai khiếm khuyết lớn này, dù Dung Từ có đẹp đến mấy, có hợp ý bà đến mấy cũng không đủ tư cách bước vào cửa nhà bà.

Tiếc thật...

Quý phu nhân rõ ràng chẳng nói gì nhưng cả Dung Từ và Sở T.ử Lam đều ngầm hiểu ý tứ của bà.

Bà ấy còn chuyện muốn nói với Sở T.ử Lam nên họ chưa rời đi ngay.

Lúc này, nhóm Phong Đình Thâm, Lâm Vu và Nhậm Kích Phong cũng từ trong đại sảnh đấu giá bước ra.

Nhậm Kích Phong đưa tay về phía Phong Đình Thâm và Lâm Vu: “Tôi có việc đi trước một lúc, hôm nào nói chuyện sau nhé.”

Phong Đình Thâm: “Hẹn gặp lại.”

Nhậm Kích Phong gật đầu, rời đi cùng bạn.

Lúc này lại có người khác đến chào hỏi Phong Đình Thâm.

Phong Đình Thâm xoay người lại, đối mặt với Dung Từ, ánh mắt hai người chạm nhau.

Dung Từ khựng lại, quay mặt đi trước.

Phong Đình Thâm cũng thu hồi tầm mắt, trò chuyện với người đến chào hỏi.

Lâm Vu thấy Phong Đình Thâm vẫn giữ thái độ thờ ơ với Dung Từ như vậy, khóe môi từ từ cong lên.

Nói chuyện liên tục hơn mười phút, Sở T.ử Lam khát khô cả cổ.

Sở T.ử Lam và Dung Từ cùng đi đến khu vực đồ uống, định uống chút gì đó cho nhuận họng rồi về.

Chỗ này vắng người, Sở T.ử Lam định nói gì đó thì bên cạnh bỗng vang lên tiếng trò chuyện.

“Kích Phong, cậu... có hứng thú với bạn gái của Phong Đình Thâm à?”

“Hứng thú thì không hẳn nhưng... cô ấy khá thú vị.”

Dung Từ và Sở T.ử Lam khựng lại.

Hóa ra là Nhậm Kích Phong và bạn của anh ta.

Tuy nhiên, họ quay lưng về phía hai cô lại bị một dãy đồ uống che khuất tầm nhìn nên không chú ý đến Dung Từ và Sở T.ử Lam.

“Lúc đấu giá, tớ thấy cậu cũng có vẻ hứng thú với cô gái dịu dàng đi cùng Sở T.ử Lam mà, giờ chắc cô gái đó vẫn còn ở đại sảnh đấy, không qua chào hỏi người ta một tiếng à?”

Dung Từ không ngờ chủ đề câu chuyện lại đột ngột chuyển sang mình.

Cô còn chưa kịp phản ứng thì Sở T.ử Lam đã nhướng mày, định kéo cô qua làm bà mối nhưng Nhậm Kích Phong bên kia lại lắc đầu, hờ hững nói: “Thôi.”

Sở T.ử Lam sững sờ.

“Hả? Sao thế? Tự nhiên mất hứng à?”

Nhậm Kích Phong: “Ừ. Cô gái đó đúng là xinh đẹp, chỉ là... trông cứ hiền lành, trầm lặng chẳng có cá tính gì, tự nhiên thấy nhạt nhẽo.”

“Vãi, cậu còn bảo không có hứng thú với Lâm Vu!”

Rõ ràng là vừa nãy nói chuyện với Lâm Vu xong thì thấy hứng thú với Lâm Vu hơn, có cái tốt hơn rồi nên chê cái cũ.

“Thật sự không phải, chỉ là...”

Nhậm Kích Phong ngập ngừng, bạn anh ta cười nói:

“Tớ hiểu rồi, chỉ là kiểu người như Lâm Vu trở thành mẫu người lý tưởng hiện tại của cậu chứ gì? Nhưng điều này gián tiếp chứng minh cậu có hứng thú với Lâm Vu mà, ha ha ha ha!”

Nhậm Kích Phong chưa kịp nói gì, bạn anh ta lại nói: “Nhưng nói thật, Lâm Vu kiêu sa lạnh lùng, đúng là cuốn hút và kích thích ham muốn chinh phục hơn hẳn.”

“Hơn nữa từ khi Lâm Vu xuất hiện trong giới, không ít người cũng để ý đến cô ta, thậm chí là ngày nhớ đêm mong ấy chứ. Chỉ tiếc là cô ta là người phụ nữ của Phong Đình Thâm. Phải công nhận mắt nhìn phụ nữ của Phong Đình Thâm cũng tuyệt thật.”

Nụ cười trên mặt Sở T.ử Lam cứng lại, sau đó sa sầm mặt mày, muốn qua dạy cho hai kẻ tùy tiện bàn tán sau lưng người khác một bài học nhưng bị Dung Từ giữ lại.

Dung Từ lắc đầu, bình thản nói: “Không sao đâu.”

Cô có lẽ không có cá tính, có lẽ cô bình thường.

Nhưng cô là chính cô.

Bản thân mình thế nào, cô biết rõ.

Người qua đường thích hay không thích cô, đối với cô không quan trọng đến thế.

Nhậm Kích Phong và bạn nói xong, uống cạn ly nước rồi đặt xuống rời đi.

Sở T.ử Lam tức điên người: “Trước đây tớ cứ tưởng Nhậm Kích Phong là cao thủ nhận diện trà xanh, thấy anh ta cũng có cá tính thú vị lắm, không ngờ đến anh ta cũng bị Lâm Vu mê hoặc!”

Dung Từ chưa kịp nói gì thì một gã đàn ông có vẻ ngoài lưu manh đi về phía họ.

Gã này và Sở T.ử Lam cũng quen biết nhau.

Đôi mắt sưng húp vì ăn chơi trác táng của gã nhìn Dung Từ đầy dâm đãng, cười nói: “T.ử Lam, cô bạn này của em...”

Gã chưa kịp mở miệng, Sở T.ử Lam đã biết tỏng ý đồ của gã: “Loại hàng như anh mà cũng dám mơ tưởng đến bạn tôi à? Cút!”

Sắc mặt gã đàn ông khó coi: “Sở T.ử Lam, cô!”

Sở T.ử Lam lườm gã một cái sắc lẹm.

Nhà họ Sở cũng không dễ chọc, gã không dám thực sự chọc giận Sở T.ử Lam nên bỏ đi.

Sở T.ử Lam uống một ngụm nước lớn, tức đến đau cả ngực:

“Đây là tên thứ mấy đến bắt chuyện với cậu tối nay rồi? Sao toàn là mấy gã đàn ông rác rưởi thế? Tại sao những người đàn ông ưu tú lại toàn thích kiểu như Lâm Vu chứ?!”

Dung Từ vuốt lưng cho bạn.

Cô nghĩ, bởi vì Lâm Vu thực sự xuất sắc, thực sự nổi bật.

Tuy nhiên, lời chưa kịp thốt ra khỏi miệng thì sắc mặt Sở T.ử Lam bỗng trở nên lạnh lẽo.

Dung Từ nhìn theo ánh mắt cô ấy, thấy Lâm Vu đang đứng cách đó không xa.

Trên tay cô ta cầm hai ly nước.

Không biết cô ta đến từ bao giờ nhưng nhìn nụ cười nhếch mép của Lâm Vu, cả Dung Từ và Sở T.ử Lam đều cảm thấy cuộc đối thoại giữa Nhậm Kích Phong và bạn anh ta, Lâm Vu chắc chắn cũng đã nghe thấy.

Thấy hai người nhìn sang, nụ cười của Lâm Vu càng thêm sâu nhưng cô ta không nói gì, chỉ liếc nhìn Dung Từ một cái đầy lạnh lùng và khinh miệt rồi bưng ly nước quay người bỏ đi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.