Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 40: Trở Về Tộc.

Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:51

Đường Tình Ái nhìn Nhạc Lãng, nàng cười tươi gật đầu tuy nhiên sâu trong lòng có ý nghĩ khác.

Hai tháng sau, khi mùa Đông chuyển sang Xuân, tiết trời ấm áp phủ xuống thành Hà Sơn, đoản người Nhạc Lãng cũng tới cổng lớn của nơi này.

Đường Tình Ái ngồi trong xe ngựa khẽ vén rèm nhìn chốn xưa đầy quen thuộc, nhà dân lớn nhỏ xây liền nhau, người xung quanh đi qua lại mua bán, dù không náo nhiệt như Đồ Kinh nhưng mang một khoảnh khắc yên bình chậm rãi dưới ánh hoàng hôn.

Lúc này bà lão nói với Đường Tình Ái và Nhạc Lãng: “Chúng ta đến khách điếm ở vài ngày rồi mới đi Hoa Khuyết Tộc.”

Nhạc Lãng khẽ gật đầu, xong rồi nhẹ nhàng cầm tay Đường Tình Ái để viết chữ: “Ta sẽ tìm chỗ tốt, tính toán buôn bán gì đó kiếm tiền, sau này nuôi bà bà cùng nàng.”

Đường Tình Ái cười tươi, vẽ lại tay chàng: “Phu quân bỏ tất cả mọi thứ chỉ vì theo thiếp, chịu cực khổ thế này có đáng không?”

Sau khi trốn thoát thành công, Nhạc Lãng dẫn nàng về nhà chàng, chỗ đó vô cùng hoành tráng, quan trọng là treo đầy đèn lồng đỏ xen kẽ chữ song hỷ.

Lúc nàng vô cùng ngơ ngác thì bị Nhạc Lãng kéo đi thay hỷ phục, khoảnh khắc đừng trước bà bà và một nam nhân trung niên có khuôn mặt giống chàng như đúc.

Nàng mới ngờ nghệch nhận thức đối phương vẫn luôn muốn lấy mình, chàng trân trọng mối lương duyên giữa bai người, càng để ý những điều quanh nàng.

Nên sẵn sàng cho bà bà vị trí trưởng bối tại nhà ấy, còn vị nam nhân trung niên là cha của chàng, mặc dù ông ấy tỏ thái độ không mấy dễ chịu, nhưng cũng nhắm mắt chấp nhận.

Hai người thành hôn xong mấy ngày, chàng vội vã xin cha cho theo về Hoa Khuyết Tộc, mặc dù ông ấy phản đối kịch liệt, Nhạc Lãng một mực bỏ hết thảy mà nắm tay nàng ra đi.

Lựa chọn của chàng như hũ mật ngọt vớ tràn lan thấm đẫm tim gan, cũng khiến nàng thay đổi mọi ý nghĩ.

Vì sau lúc biết bản thân sống không lâu, nàng định chỉ để đối phương về tộc chữa lành thương tích, rồi lừa chàng rời khỏi song thấy người ta sẵn sàng gạt hết tất cả, nàng quyết ích kỷ thêm một lần.

Nhạc Lãng nhìn Đường Tình Ái, nét mặt chàng đong đầy yêu thường di chuyển ngón tay: “Phu thê vốn nên đồng cam cộng khổ, ngày chúng ta thành thân ta cảm thấy chỉ cần ở bên nàng thì đều đáng cả.”

Bất kể người cha phản đối chuyện tình cảm này chỉ vì Tình Tình từng làm thê tử kẻ khác, chàng vẫn đấu tranh để đi với nàng.

Thân phận buông được, tiền tài địa vị bỏ hết, nhưng bản thân sẽ ghi nhớ người cha ấy suốt đời, càng tin là về sau có thể tái ngộ.

Hoa Khuyết Tộc cách xa thành Hà Sơn, nơi đây nằm gần vùng sông ngập nước hoang vắng, xung quanh rộng rãi được người ta xây dựng lên những ngôi nhà nhỏ và san hẳn một con đường dài ở giữa.

Đường Tình Ái và bà lão bước sâu vào lối này, sau cùng thấy cánh cửa trước hang động, cả hai nhìn nhau lúc lâu rồi bà lão giơ tay đập đập vào cửa.

Chờ cánh cửa mở ra, bốn vị Trưởng Lão đứng đằng sau cũng lộ diện, ai nấy đều là dáng vẻ già nua tóc bác mày trắng da nhăn, mang y phục đơn sơ thêm vài chỗ chấp vá giống nhau, khi Đường Tình Ái trông thấy họ bèn khom lưng: “Tình Ái đã trở lại, có chuyện muốn cầu các vị giúp đỡ.”

Một Trưởng Lão tiến lên hỏi: “Ngọc Cô nói qua cho bọn ta nghe, rằng Thánh Nữ mong chữa trị lưỡi của nam nhân tên Nhạc Lãng phải không?”

Đường Tình Ái gật đầu kể: “Đúng, chàng ấy là phu quân Tình Ái, cứu Tình Ái nhiều lần, nên Tình Ái xin các vị có thể ra tay!”

Bà lão tiếp lời bảo: “Con người Nhạc Lãng rất tốt, đáng tin cậy, đối phương sẽ không tổn hại gì tới tộc chúng ta.”

Các vị Trưởng Lão suy tư, hồi lâu đáp trả: “Được, mai dẫn hắn đến, giờ Thánh Nữ hãy theo bọn ta vào đây.”

Đường Tình Ái vui mừng đồng ý, nhanh chóng đi đằng sau các Trưởng Lão, trong hang động treo rất nhiều đuốc soi sáng đường lối.

Khung cảnh rộng lớn với lớp nền tưởng đá dày bao bọc, bốn phía đặt đầy pho tượng có hình thù đặc biệt, chính giữa hang động đặt bản tế kèm theo đồ vật kì dị.

Bên cạnh đó còn một bức tượng mang màu lục ngọc, quanh thân nó tỏa ánh sáng vàng nhạt. Phần nơi đây để thờ Thần Cổ, tượng kia là Thần Cổ chứa đựng sức mạnh khủng khiếp.

Đường Tình Ái lại gần Thần Cổ, đốt nén hương cắm vào bát hương đặt đằng trước, cúi người vái lạy mấy cái.

Chờ nàng làm xong, một vị Trưởng Lão cầm khay đựng thanh kiếm bước đến, ông ấy từ tốn nói: “Đây là Huyết Ma Kiếm, vật dùng chế ngự những hồn ma trong mộng Thánh Nữ, năm xưa do cô quá nhỏ, bọn ta không thể giao kiếm ra, giờ cô đủ năng lực sử dụng nó rồi.”

Trưởng Lão vừa nói vừa đặt đồ lên tay Đường Tình Ái, tiếp tục chỉ dẫn nàng: “Khứa lưỡi kiếm vào ngón tay, Thánh Nữ và nó thành một thể, khi muốn triệu hồi chỉ cần cắn ngón tay ấy rỉ m.á.u thì kiếm tự động hiện ra.”

Đường Tình Ái làm như lời Trưởng Lão, nhấc kiếm lên khứa ngón tay mình, tức khắc thanh kiếm to dài đỏ chói biến mất.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.