Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 45: Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang Thành Công.

Cập nhật lúc: 18/09/2025 15:57

Ngày Nhạc Lãng mang chiến thắng trở về, Đường Tình Ái cũng hết thời gian ở cữ mà ra ngoài dạo, đứng thẳng trước cổng thành ngắm nhìn phong cảnh dòng người qua lại.

Lúc chuẩn bị xoay người thì nghe thấy tiếng gọi thân quen: “Tình Tình!” Hai chữ vang lên kèm theo giọng nói ấm áp khiến Đường Tình Ái quay đầu nhìn.

Trong mắt nàng phản chiếu khung cảnh nam nhân cưỡi ngựa tiến đến gần, đối phương mang huyền y tung bay theo làn gió, ánh nắng vàng rọi lên gương mặt anh tuấn, một đôi mắt biết cười với sống mũi cao thẳng.

Từng đường nét dung nhan được mặt trời chiếu qua càng rõ ràng vẻ đẹp của đối phương, vừa đủ làm trái tim Đường Tình Ái rung động. Nàng bước vội về phía nam nhân, cất cao tiếng gọi: “Nhạc Lãng, chàng về rồi hả?”

Nhạc Lãng xuống ngựa, chạy đến ôm Đường Tình Ái, sau chàng dịu dàng đáp: “Ừ, Diệp Lam Cung thua trận đã chết.”

Dưới sự trợ giúp từ người trong giang hồ cùng Dạ Vương Gia, họ gần như g.i.ế.c hết đám thuộc hạ bên cạnh Diệp Lam Cung, mặc dù từng bị thất thủ vì nghe tin La Xương tấn công Hoa Khuyết Tộc, nhưng vẫn thành công vượt qua giai đoạn ấy.

Riêng vị Quốc Sư kia do bị Tân Đế và Tân Hậu ruồng bỏ rồi phản bội, nên phút cuối trọng thương bởi những mũi tên hoa bỉ ngạn, chính tay chàng nhân lúc đó kết liễu đối phương.

Diệp Lam Cung biến Nhạc gia thành biển máu, chàng lấy huyết thủ trên người hắn để an ủi trăm vong linh vô tội bị hại.

Tuy nhiên đến tận thời khắc nhắm mắt, Diệp Lam Cung vẫn nở nụ cười nói đa tạ chàng thành toàn cho.

Nhạc Lãng nghĩ tới đây hơi hoài nghi, song không để ý nữa mà buông tay quan sát Đường Tình Ái, đồng thời chuyển chủ để hỏi thăm: “Nàng gầy quá, có phải do con quẫy nhiễu quá nhiều hay không?”

Đường Tình Ái cười cười lắc đầu trả lời: “Con rất ngoan, do thiếp kén ăn mới thế này, chàng yên tâm, mai sau lại mập thôi.”

Nhạc Lãng nheo mắt biểu cảm bất lực xem Đường Tình Ái, tiếp theo bỗng bế thê tử nhà mình đi về, dưới ánh mắt bao người nàng ngượng ngùng cướp lấy thanh kiếm bên hông chàng lên che mặt.

Trời tối đen phủ xuống, lúc này Nhạc Lãng ôm Đường Tình Ái trên giường, cả hai đều ngủ say tới giữa đêm thì cảm giác nàng động đậy, theo bản năng chàng vỗ về có điều sờ thấy dòng mồ hôi tràn trề.

Nhạc Lãng ngồi dậy kiểm tra thấy người bên gối toát mồ hôi liên tục, sắc mặt nhợt nhạt đáng sợ, tuy nhiên dù gọi cỡ nào nàng cũng nhắm mắt, khiến chàng hoảng hốt kêu người.

Mà Đường Tình Ái sớm ở trong giấc mộng, nàng liên tục mơ thấy bản thân ngày xưa theo đuổi Diệp Lam Cung, hình ảnh kéo dài tận lúc nàng quay gót tới Biên Cương.

Diệp Lam Cung đằng sau kéo tay không cho đi, giằng co một thời gian nàng hét lên, quả nhiên khung cảnh vỡ vụn lộ ra dáng vẻ quen thuộc.

Đường Tình Ái nghe được tiếng người dịu dàng như nước: “A Tình đã lâu không gặp.”

Chủ nhân của giọng nói mang chiến giáp dính toàn m.á.u tươi, vẫn là dung nhan nghiêng nước nghiêng thành mà Đường Tình Ái khắc ghi mười mấy năm dài.

Đáng tiếc biểu cảm đối phương vô cùng vặn vẹo, làm Đường Tình Ái run sợ lùi bước, kêu to: “Diệp Lam Cung! Tại sao ngươi ở trong mộng?”

Diệp Lam Cung cong môi, từ tốn tiến lên rồi giải đáp: “Ta dùng m.á.u tươi từ người Nhạc gia kèm toàn bộ sức mạnh lập trận pháp thoát hồn, kết thúc là nhập vào kiếm Nhạc Lãng, khi bàn tay nàng chạm tới thanh kiếm là bước cuối hoàn thành.”

Đường Tình Ái như hiểu ra, nàng đầy thù hận quát: “Ý ngươi rằng mục đích thật sự là muốn cạnh ta bằng cách nhập mộng?!”

Diệp Lam Cung thẳng thắn thừa nhận: “Phải, vì nàng không đồng ý theo ta, nên ta đành chịu khổ theo nàng.”

Ngày A Tình rời khỏi cảm giác trái tim đau đớn, điên cuồng tính toán chỉ để cứu vãn tình cảnh, rốt cuộc cũng tìm thấy lối đi trọn vẹn nhất.

Nàng có thể sống cùng Nhạc Lãng, bản thân có thể giữ lấy tình yêu giữa hai người, chẳng cần bắt ép gì cả.

Diệp Lam Cung càng nghĩ môi càng cười, hai mắt đỏ au chất chứa tham lam ngắm nhìn người trước mặt, phần Đường Tình Ái chẳng nói lời nào, nàng tự nghiến răng cắn ngón tay mình.

Thanh kiếm hiện ra lập tức nắm chặt, hành động giơ cao dường như dùng hết sức c.h.é.m Diệp Lam Cung.

Đối phương đề phòng từ lâu, nhanh chóng triệu hồi vũ khí đỡ đòn, kiếm bồ đề và kiếm huyết ma va chạm nhau tạo tia lửa tung bay.

Cả không gian cũng chuyển động. từng cảnh tượng thuở gặp gỡ lần đầu tới chia ly khó khăn giữa hai người, tuy nhiên mỗi khoảnh khắc đều bị Đường Tình Ái c.h.é.m vỡ.

Làm Diệp Lam Cung xót xa mở miệng hỏi: “Chẳng lẽ nàng thật sự chán ghét ta? Hối hận vì quen biết nhau, ghê tởm vì đã từng yêu thương ư?”

Đường Tình Ái lạnh lùng nhếch môi: “Tình yêu ta dành cho ngươi như ánh trăng thuần khiết sạch sẽ, chỉ là giờ đây ngươi biến nó thành trăng máu, tanh tươi đen tối, đáng sợ đến nỗi ta muốn quên hết đi!”

Diệp Lam Cung cắn môi, giận dữ nhả từng chữ: “Do nàng thay lòng! Nếu nàng gật đầu ở cạnh ta dù là giả dối thì cũng đủ cho ta giữ gìn sơ tâm năm xưa!”

Đường Tình Ái cười nhạt, phát hiện Diệp Lam Cung lộ hở liền gia tăng sức lực c.h.é.m ngang qua, chặt đứt cánh tay đang cầm vũ khí kia, xong m.á.u chóng xoay kiếm đ.â.m thẳng n.g.ự.c đối phương,

Nhát trí mạng, Diệp Lam Cung ngỡ ngàng không thôi, bên tai nghe tiếng nàng thờ ơ: “Hiện tại ta chỉ cần món nợ m.á.u Nhạc gia, sơ tâm của ngươi chẳng là thá gì nữa rồi.”

“Nợ m.á.u Nhạc gia? A Tình thật nhẫn tâm…” Diệp Lam Cung vừa lẩm bẩm vừa nở nụ cười thê lương, ôm vết thương ngã xuống,

Tâm trí nhớ về quãng thời gian xưa, bản thân có thể tính ngày A Tình gặp nguy hiểm mà không biết ai là kẻ cứu nàng khỏi những lần gặp nạn.

Thậm chí tính ngày lành tháng tốt thành thân với nàng, nhưng chẳng thay đổi được kết cục bọn họ vô duyên phu thê.

Hay làm mọi cách để ở cạnh A Tình, song không đủ sức chịu những nỗi oán hận nàng chồng chất.

Có lẽ đời này chỉ nên là một Diệp Lam Cung thuở nào A Tình thương nhớ, chứ đừng trở thành Quốc Sư quyền cao chức trọng, vinh hoa phú quý, toan tính đầy mình thế này.

(Câu chuyện Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang đã hết, xin chân thành cảm ơn mọi người vì đã đọc bộ truyện này của Puii Pi Dy!

Mặc dù từ lúc bắt đầu đến kết thúc lại khác nhau, không như dự tính trước đây, tuy nhiên bản thân Pi thấy rằng kết thúc này rất hợp với cái tên Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang, khi Diệp Lam Cung là bạch nguyệt quang (Mối tình đầu) còn Nhạc Lãng là phu quân, hai chữ công lược cũng có thể hiểu là tính kế đánh bại một người.

Lần nữa cảm ơn mọi người đã đọc truyện, hẹn gặp tất cả ở bộ: Tình Yêu Kết Thúc, 4 Lạng Ngoi Lên và Xuyên Nhanh: Lam Nhan Ấy Vẫn Rất Yêu Nàng.)

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.