Quân Hôn 80: Được Chồng Sủng Tận Trời Nhờ Ba Đứa Con - Chương 970: Vượt Quá Hai Trăm Triệu Đô La Hồng Kông, Chúng Ta Không Chơi Nữa

Cập nhật lúc: 21/09/2025 05:24

“Lão tử rút ra một thẻ ngân hàng, là có thể mua mạng của ngươi.”

……

Nữ MC xinh đẹp, đối mặt với sự ngang ngược của Vương Tiểu Minh, trên mặt vẫn treo nụ cười chuyên nghiệp.

Dịu dàng nói: “Tiểu Vương tiên sinh, tôi đã nói gì nào?”

“Không có.”

Vương Tiểu Minh ngẩng đầu lên, ngoan cố nói.

“Đã vậy, là không có. Tôi yên tâm rồi, buổi đấu giá tiếp tục.”

“Chúng ta đều là, người trưởng thành rồi.”

Nữ MC trong mắt Vương Tiểu Minh, không những không đẹp, mà còn vô cùng xấu xí.

Hắn nghe MC nói ra những lời mềm mỏng nhất thế giới này, nhẩn nha cảm nhận một chút, cảm thấy vừa g.i.ế.c người vừa g.i.ế.c tâm.

Để không mất mặt, cũng để kháng cự đến cùng với lão già Vương Thủy Sinh, hắn lao lên sân khấu, giật lấy micro từ tay nữ MC, nói với những người dưới sân khấu: “Cửa hàng, tôi mua chắc rồi.”

“Người khác không nâng giá, tự tôi nâng giá lên, hai trăm triệu đô la Hồng Kông là giá của tôi bây giờ.”

Lời của Vương Tiểu Minh vẫn chưa kịp dứt, hội trường đấu giá như mặt hồ tĩnh lặng, bị ném vào một tảng đá lớn, lập tức cuộn lên vô số ngọn sóng, còn dâng lên từng đợt gợn sóng lăn tăn.

“Tuyệt quá! Cửa hàng một tầng, giá trị hai trăm triệu đô la Hồng Kông đấy, đúng là vua xe hơi mới có tiền.”

“Đúng vậy, đúng vậy, thằng nhóc này đủ phong độ, dám kháng cự lại lão già, không biết thẻ ngân hàng của nó có bị phong tỏa không?”

“Vương Thủy Sinh chỉ nói vậy thôi, làm sao mà phong tỏa thẻ ngân hàng của con trai cưng được.”

“Đầu thai là một kỹ thuật, xem người ta vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng.”

“Hai trăm triệu, ghê thật.”

“Mua được cửa hàng rồi, thì có chỗ tốt để đi rồi.”

……

Một đám đông ăn báo ngồi xem không mua nổi cửa hàng, lại lần nữa hùa theo để xem cho ra vụ náo nhiệt.

Hội trường đấu giá, vì Vương Tiểu Minh mà trở nên nhộn nhịp khác thường, còn náo nhiệt hơn cả chợ.

“Mọi người trật tự một chút, buổi đấu giá đã bước vào giai đoạn nóng bỏng rồi, để công bằng, cũng để buổi đấu giá diễn ra thuận lợi.”

“Ban tổ chức đấu giá còn có sự phối hợp kiểm tra thẻ ngân hàng của Vương Tiểu Minh từ phía công thương, hai trăm triệu đô la Hồng Kông không phải số tiền nhỏ.”

……

Một người đàn ông mặc đồng phục, nhảy lên sân khấu, cầm micro nói với Vương Tiểu Minh đang đứng trên sân khấu, cùng đám đông ăn báo dưới sân khấu.

Anh ta vừa mới tiếp đón vua xe hơi Vương Thủy Sinh, nắm được một số tình hình, cũng biết thẻ ngân hàng của Vương Tiểu Minh đều đã bị phong tỏa.

Đấu giá không phò trò đùa, nếu trong thẻ ngân hàng không có tiền, sẽ bị tính là lừa đảo thương mại, sẽ bị xử lý theo tội lừa đảo.

Để công bằng và công chính, không bị người dân khiếu nại, cần kịp thời ngăn chặn tổn thất.

Mọi người nghe người đàn ông đồng phục nói ra những lời đó, một số người đã tỉnh ngộ.

“Quẹt thẻ ngân hàng, quẹt thẻ ngân hàng…”

“Đúng vậy, tất cả những ai tham gia đấu thầu đều phải quẹt thẻ ngân hàng.”

……

Đúng là, một hòn đá ném làm sóng cả dậy!

Có người dẫn đầu, liền có nhiều người đi theo.

Trong chốc lát, hội trường đấu giá biến thành biển sóng âm thanh, tiếng hét của đám đông, suýt chút nữa lại làm bật tung mái nhà.

“Quẹt, thì quẹt.”

“Hừ! Ai sợ ai chứ.”

Vương Tiểu Minh cảm thấy lão già chỉ dọa mình thôi, thẻ ngân hàng trong túi hắn nhiều không đếm xuể, còn có cả thẻ tín dụng.

Nếu thẻ ngân hàng bị phong tỏa, thẻ tín dụng có thể được kích hoạt.

Hắn đã nhìn thấu lão già là miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm, rất cưng chiều cậu con trai độc nhất này.

Hắn lôi ra một đống thẻ ngân hàng, đưa cho người đàn ông đồng phục.

Người đàn ông đồng phục cũng không phải hạng vừa, anh ta lấy ra máy POS hiện đại nhất thế giới, cắm thẻ ngân hàng vào.

Tít tít tít…

Máy POS phát ra âm thanh kiểm tra, cuối cùng con số hiện ra rốt cuộc là số không.

Những dữ liệu này đều được chiếu lên màn hình lớn, thiết bị hiện đại là lý do Hồng Kông vượt trội hơn đại lục, cũng là lý do người Hồng Kông không xem mình là người Hoa Hạ.

Đường Tình nhìn lên màn hình lớn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khó nhận ra, thầm nghĩ, vua xe hơi có gì ghê gớm chứ, biết đâu Vương Thủy Sinh trong tay cũng không có tiền mặt.

Nghĩ đến đó, cảm thấy số tiền mặt ít ỏi của mình quá ít, nếu người đàn ông đồng phục kiểm tra từng thẻ ngân hàng thì sẽ lộ tẩy.

Đột nhiên nhớ lại, hôm qua đã kiểm tra thẻ ngân hàng rồi, hơn nữa, Lý Gia Trạch đã nói, nếu hôm nay đấu giá thành công cửa hàng, chỉ cần đặt cọc.

Có nhiều cách để thanh toán toàn bộ số tiền, cô nhất định có thể gom đủ số tiền.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thẻ ngân hàng và thẻ tín dụng trong tay Vương Tiểu Minh đều bị phong tỏa.

Vương Tiểu Minh nhìn con số cuộn về 0 trên máy POS, hắn ôm đầu ngồi xổm xuống đất, oà khóc: “Vương Thủy Sinh, ngươi hại c.h.ế.t lão tử rồi.”

“Tao với ngươi không xong.”

Người đàn ông đồng phục nhìn Vương Thủy Sinh mất kiểm soát, lo lắng hắn sẽ làm chuyện gì dại dột, vẫy tay xuống dưới sân khấu, trên sân khấu và dưới sân khấu đồng thời lao ra mấy gã đàn ông lực lưỡng, khiêng Vương Thủy Sinh đang khóc lóc thảm thiết ra khỏi buổi đấu giá.

Một đoạn giai điệu nhỏ kết thúc, buổi đấu giá cũng trở lại yên tĩnh.

“Buổi đấu giá tiếp tục, giá thầu của Vương Tiểu Minh vừa rồi không được tính.”

“Bà chủ Đường từ Dương Thành tới, giá cô ấy đưa ra là một trăm triệu đô la Hồng Kông, ai muốn trả giá? Xin hãy giơ tấm bảng điện tử trong tay lên.”

……

MC trấn tĩnh lại một chút, bước ra khỏi thế giới hoa hồng, trên mặt cô vẫn treo nụ cười chuyên nghiệp, nói với mọi người.

Tĩnh lặng, lại một lần nữa tĩnh lặng.

Toàn bộ hội trường đấu giá, im phăng phắc.

Đột nhiên, tiếng chuông du dương vang lên.

Boong boong boong…

Đồng hồ treo tường bất kể ở đâu? Cũng không quan tâm bây giờ có đánh được tiếng không, vẫn rất ngang ngược điểm chuông.

Đường Tình nghe thấy tiếng chuông, cô không có thời gian trong lòng, để đếm xem tiếng chuông điểm mấy tiếng.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía đồng hồ treo tường, không khỏi âm thầm kinh ngạc, thời gian trôi qua thật nhanh, bây giờ đã là mười giờ sáng rồi.

Không biết, buổi đấu giá kéo dài như thế này, hôm nay có kết thúc được không?

Hây, đã đến thì an phận.

Đường Tình trong lòng nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

“Tôi giống Vương Tiểu Minh lúc nãy, nâng giá lên một trăm năm mươi triệu đô la Hồng Kông.”

Nhà họ Lâm ở Kim Sa Chủy, bà lão kia lại lần nữa giơ tấm bảng trong tay lên, bà không nhìn bất kỳ ai, đầy tự tin nói.

“Chà!”

“Nhà họ Lâm ở Kim Sa Chủy, quả không hổ là đại gia đình, đúng là hào phóng.”

MC lại một lần nữa phấn khích, cô cảm thấy cuộc đấu giá này sẽ không giống Vương Tiểu Minh, toàn là những kẻ đến để thả câu trong nước đục.

Hoặc nói cách khác, là những công tử nhà giàu không có quyền tài chính, bị lão già khống chế.

Điểm phấn khích của cô, đột nhiên tăng lên đến giá trị cao nhất.

Vì phấn khích, giọng nói đều run lên.

“Bà chủ Đường, cô ra giá hai trăm triệu, kết thúc cuộc đấu giá không có hồi kết này đi.”

Lý Gia Trạch nói nhỏ với Đường Tình.

“Hả? Hai trăm triệu đô la Hồng Kông.”

“Anh điên rồi à, nếu bán thân em đi, cũng chỉ đáng giá hơn năm mươi triệu đô la Hồng Kông thôi.”

……

Đường Tình cảm thấy mình đã cố gắng hết sức, một trăm triệu đô la Hồng Kông tham gia đấu thầu đã là do cô mê muội rồi.

Cô không muốn, cũng không thể đi theo vết xe đổ của Vương Tiểu Minh, bị người ta khiêng ra ngoài, cuối cùng bị kết tội lừa đảo.

“Cô hiểu sai rồi, trong tay tôi có một trăm triệu đô la Hồng Kông, và còn có thể vay thêm một trăm triệu nữa, không cần dùng tiền trong tay cô, cũng có thể mua được cửa hàng.”

“Mở cửa hàng, không phò trò đùa, cô hiểu cần bao nhiêu tiền để khai trương chứ? Nhưng giới hạn của chúng ta là hai trăm triệu, vượt quá giá này, chúng ta không chơi nữa.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.