Quân Hôn Ngọt Ngào: Nữ Tri Thức Bé Nhỏ "nắm Thóp" Sĩ Quan Kiêu Ngạo - Chương 87
Cập nhật lúc: 31/12/2025 18:08
Giữa nam và nữ vẫn nên giữ một khoảng cách nhất định, anh mở cửa phòng ra chính là để người ngoài nhìn cho rõ, không để Sở Tang Ninh bị người ta lời ra tiếng vào.
Sở Tang Ninh trên tàu không ngủ được ngon giấc, Giang Hành Yến nhường giường của mình cho cô, chẳng mấy chốc đã nghe thấy tiếng thở đều đều của cô. Trong không gian không lớn này, Giang Hành Yến ngồi một bên, cẩn thận thu dọn đồ đạc, lòng đầy bất lực. Trong bao đồ cái gì cũng có, chẳng biết cô gái nhỏ này làm sao mang được hết đến đây. Nào là dưa muối ở nhà, tất dày mẹ anh làm, còn có cả... đồ lót của cô nữa.
Giang Hành Yến chạm phải một mảnh vải rất mềm mại, còn đang thắc mắc là cái gì, vừa lôi ra đã hốt hoảng nhét vội trở lại, xấu hổ đỏ bừng từ mặt đến tận mang tai.
Sở Tang Ninh nghỉ ngơi một lúc, nghe thấy tiếng còi hiệu của đơn vị thì tỉnh táo lại, mơ màng hỏi: Mấy giờ rồi anh?
Còn sớm, em có đói không? Giang Hành Yến cũng nghe thấy rồi, đó là giờ cơm của đơn vị. Thấy Sở Tang Ninh gật đầu, anh cầm cái cặp l.ồ.ng nhôm đi ra ngoài: Em nằm thêm lát nữa đi, anh xuống nhà ăn lấy cơm.
Chương 77: Vì yêu tình nguyện làm kẻ thứ ba?
Sở Tang Ninh nhắm mắt nghe tiếng bước chân Giang Hành Yến xa dần, bỗng nhiên bật cười, cuộn tròn trên giường như chú mèo nhỏ, ôm chăn lăn qua lăn lại. Ừm, thực ra có người yêu cũng tốt đấy chứ, cô thích nhất là những ngày đại hàn thế này được lười biếng nằm trên giường, chẳng phải làm gì, giờ đến cơm cũng có người bưng tận nơi.
Cô ngáp một cái rồi bò dậy, thấy cái chăn vốn được Giang Hành Yến gấp vuông vức như miếng đậu phụ giờ đã biến thành một đống lộn xộn thì dứt khoát bỏ mặc không thèm dọn. Đợi Giang Hành Yến về tự mà gấp vậy.
Căn phòng gồm một phòng khách nhỏ và một phòng ngủ, góc trong cùng là bếp nấu ăn được ngăn cách bởi một bức tường trắng. Sở Tang Ninh đi quanh nhà hai vòng, phát hiện nhà vệ sinh nằm ngay trong phòng ngủ, cũng ở một góc nhỏ. Người thiết kế khu nhà ở cho gia đình quân nhân này đúng là thông minh, đến cả góc thừa cũng được tận dụng hợp lý.
Đang lúc rảnh rỗi thì cửa bỗng mở ra, Sở Tang Ninh cứ ngỡ Giang Hành Yến đã về, gương mặt rạng rỡ nụ cười: Anh về...
Đứng ở cửa là một người phụ nữ, tóc b.úi lệch, khoanh tay đứng nhìn Sở Tang Ninh với vẻ dò xét, trông dáng vẻ có vẻ rất ghê gớm.
Chị là ai? Sở Tang Ninh rất ghét cái kiểu nhìn đó, nhưng nghĩ đây dù sao cũng là khu tập thể, ngộ nhỡ là vợ lãnh đạo của Giang Hành Yến nên cô vẫn cố nhịn cục tức.
Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, nhìn đôi giày bông lỗi thời trên chân Sở Tang Ninh, nheo mắt rồi bỗng cười khẩy: Cô chính là đối tượng của liên trưởng Giang à?
Sở Tang Ninh không nói gì, chỉ thấy chị ta thật vô lễ. Cô chỉ vào chân người phụ nữ, nở một nụ cười giả tạo: Xin lỗi, tôi không có mời chị vào nhà.
Liên trưởng Giang sao lại có thể nhìn trúng một con nhỏ quê mùa như cô chứ? Người phụ nữ chép miệng soi mói, giọng điệu kéo dài nghe rất ngứa tai.
Sở Tang Ninh ngước mắt, thản nhiên tiến lên phía trước, ngay trước mặt người phụ nữ kia trực tiếp đóng sầm cửa lại. Nếu chị ta không né nhanh thì cái mũi chắc chắn đã đập thẳng vào cửa rồi.
Chị ta ở ngoài tức đến nhảy dựng lên. Từ khi chị ta yêu đương với Ái Quốc, ai thấy chị ta mà chẳng phải khép nép chào hỏi. Hôm nay xuống lầu thấy ánh mắt mọi người có vẻ là lạ, cứ như đang cười nhạo mình, hỏi ra mới biết Giang Hành Yến tìm được người yêu, còn đẹp hơn cả chị ta. Chị ta không tin nên mới tìm đến tận cửa. Chỉ là một con nhỏ quê mùa thôi mà, nhìn là biết chưa từng thấy sự đời, lại từ dưới quê lên, sao mà so được với chị ta chứ.
Người phụ nữ hậm hực đi về, mặt đen như nhọ nồi không nói lời nào. Vốn dĩ chị ta định gả em gái ruột cho Giang Hành Yến, bị anh khước từ mấy lần nên trong lòng đã sớm khó chịu. Bây giờ anh với người yêu mình còn đang cạnh tranh nhau, chị ta chỉ mong Giang Hành Yến tìm được một cô vợ quê mùa, như thế anh sẽ chẳng có chút hậu thuẫn nào ở đơn vị. Chức tiểu đoàn trưởng nhất định phải thuộc về Ái Quốc nhà chị ta.
Khi Giang Hành Yến lấy cơm về, anh thấy Sở Tang Ninh đang ngồi ủ rũ bên cạnh giường, môi bĩu ra trông như vừa chịu ấm ức gì lớn lắm. Anh đặt cặp l.ồ.ng nhôm xuống, việc đầu tiên là đóng cửa lại, sau đó tiến lên ôm lấy vai cô, dịu dàng hỏi: Vẫn chưa ngủ đẫy giấc à?
Gì cơ chứ, Sở Tang Ninh không vui đẩy Giang Hành Yến ra, nũng nịu mách tội: Lúc nãy có một người phụ nữ sang đây bảo em là con nhỏ quê mùa, còn nói em không xứng với anh...
Cái miệng nhỏ của Sở Tang Ninh có thể nói sống thành c.h.ế.t, huống hồ là thêm mắm dặm muối, đổ thêm dầu vào lửa. Dù sao thì ấm ức này cô chịu ở đơn vị, Giang Hành Yến bắt buộc phải biết. Cô không phải kiểu người thích giữ bực tức trong lòng cho bản thân khó chịu, ai làm cô không vui thì tất cả đừng hòng vui vẻ.
Nụ cười trên mặt Giang Hành Yến khựng lại một thoáng rồi nhanh ch.óng trở lại bình thường, anh âu yếm hôn lên má cô: Ai vậy? Em còn nhớ mặt mũi thế nào không?
Tóc b.úi lệch, trông rất cao ngạo coi thường người khác. Sở Tang Ninh kéo ống tay áo anh, vẻ mặt tội nghiệp như sắp khóc: Hừ, có phải là "đóa hoa đào" nào của anh không đấy?
Giang Hành Yến rà soát một lượt những người ở khu tập thể, nói đến cao ngạo thì chỉ có... đối tượng của Quách Ái Quốc – Dương Mỹ Đóa, vũ công của đoàn văn công, cao ngạo chẳng coi ai ra gì. Giang Hành Yến nhớ đến hai mẹ con mà anh nhờ Tôn Quốc An sắp xếp, ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo: Không phải đâu. Em còn nhớ hai mẹ con trên tàu hỏa không? Họ chẳng phải là lên đây tìm người sao, chính là tìm Quách Ái Quốc, cũng chính là đối tượng của người phụ nữ lúc nãy đấy.
Cái gì cơ??? Sở Tang Ninh nhất thời không tiếp nhận nổi. Nghĩa là sao? Trong nhà cờ đỏ không đổ, ngoài đường cờ xanh phấp phới à? Người phụ nữ lúc nãy là kẻ thứ ba xen vào gia đình người khác sao?
Ừ, sắp có kịch hay cho em xem rồi. Chuyện trăng hoa của Quách Ái Quốc anh không muốn quản, nhưng một khi người phụ nữ của hắn ta dám động đến người yêu của anh, thì đừng trách Giang Hành Yến này làm lớn chuyện. Đừng giận nữa, lát nữa chúng mình ra ngoài đi dạo nhé.
Giang Hành Yến kéo cô gái nhỏ đang hậm hực lại bên bàn, mở nắp cặp l.ồ.ng, bên trong còn có một quả trứng luộc. Anh tự tay bóc vỏ rồi đặt vào tay Sở Tang Ninh, dặn dò: Thức ăn còn nóng lắm, ăn mau đi.
Sở Tang Ninh ăn rất ngon lành. Cơm nhà ăn đơn vị thực sự rất khá, có thịt xào ớt, bắp cải xào miến và cả canh bột mì nữa.
